Chương 25

Chu Tiểu Kỳ vung roi: "Lên hết cho ta! Bắt nghi phạm Uông Đại Hạ!”

Cẩm Y Vệ và binh mã ti Bắc thành lại đánh nhau bên đường như vậy!

Một người là thân binh của thiên tử, một con cường long. Một bên khác là địa đầu xà Bắc thành, long xà hỗn chiến, khó phân thắng bại.

Loại cục diện này thật sự khó có được, chỉ có mấy người qua đường nhát gan chạy đi, phần lớn người qua đường vây đều đang chờ mong kịch hay.

Chỉ có ánh mắt Ngụy Thái Vi vẫn luôn nhìn chằm chằm Uông Đại Hạ, chỉ thấy người này rất giảo hoạt, cưỡi loạn một con ngựa Mộc Bách Hộ để lại cho hắn, cả khuôn mặt áp sát trên lưng ngựa rồi chạy trốn.

Ngay khi Ngụy Thải Vi cho rằng Uông Đại Hạ đã thoát thân, người qua đường vây xem nhao nhao kêu lên: "Chạy rồi chạy rồi! Uông nha nội chạy rồi!”

“Các đại nhân Cẩm Y Vệ, Uông nha nội chạy về phía lầu trống rồi!”

Cẩm Y Vệ nghe xong, không còn ham chiến nữa, nhao nhao quay đầu ngựa đuổi theo Uông Đại Hạ.

Cục diện đảo ngược rồi lại đảo ngược.



Trần lão bản nhìn Ngụy Thải Vi trợn mắt há hốc mồm, cười nói: "Lần này Ngụy đại phu hiểu được tứ hại Bắc thành như thế nào chưa? Bách tính Bắc thành khổ vì Uông nha nội đã lâu, hi vọng Cẩm Y vệ dạy dỗ cậu ta một trận.”

Uông Đại Hạ giống như con chuột chạy qua đường, người người hô đánh.

Ngụy Thái Vi lo lắng cho Uông Đại Hạ, vội vàng đi theo đám người cùng nhau chạy về phía lầu trống, chỉ chốc lát sau Trần lão bản vội vàng đánh xe la nhà mình tới, mời Ngụy Thái Vi lên xe.

Chỉ cần Ngụy Thải Vi không trả nhà, phí quản lý năm lượng bạc của Trần lão bản vẫn còn giữ được. Làm ăn mà, phải phục vụ tốt khách hàng.

Ngụy Thải Vi lên xe la, Trần lão bản lái xe đuổi theo hướng bắc, tới lầu trống, trên đường cũng liền lễ mừng năm mới náo nhiệt như thế.

Xe la đến đường cái phía đông lầu trống, Bắc Kinh lấy đường cái lầu trống làm giới hạn, phía tây là huyện Uyển Bình, phía đông là huyện Đại Hưng, đã đến khu vực của huyện Đại Hưng.

Đám người vẫn chạy như điên về hướng đông, rất nhiều người chạy không nổi, dừng ở ven đường há to miệng thở dốc.

Trần lão bản vội vàng đánh xe la đến phố phủ Thuận Thiên, từ xa đã nghe thấy tiếng trống thùng thùng.