Chương 6

Qua nhiều năm như vậy, nhà Chu gia dựa vào trợ cấp an ủi của Chu lão tam mà từ nghèo biến thành giàu có, xếp hàng đầu ở thôn Thanh Thủy. Tuy ngày thường chỉ có ăn bảy, tám phần no bụng, nhưng mà so với gia đình khác thường xuyên nhịn đói thì được coi là giàu có rồi. Chẳng những có thể ăn no, còn có thể thi thoảng ăn trứng gà và một ít lương thực tinh. Tuy nhiên, những năm gần đây, lương thực tinh hơn phân nửa tiến vào bụng của Chu Yến và Chu Thúy Hoa.

Vốn là ông Chu dựa vào trợ cấp của Chu lão tam để làm giàu nên từ nhỏ Chu Yến cũng được ăn đầy đủ. Nói đến việc ăn uống đầy đủ, cũng chỉ ăn bát trứng gà, nấu bát mì, thậm chí là không có thịt.

Mà Chu Thúy Hoa ỷ vào ân cứu mạng năm xưa, cũng muốn ăn giống như Chu Yến, bà Chu trong lòng cũng đã phê bình kín đáo. Nhưng mà nghĩ cô ta đã sinh nhiều cháu cho Chu gia như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, ngày thường chỉ cần cô ta không quá phận, bà Chu liền mắt nhắm mắt mở mà cho qua.

Lại không nghĩ rằng Chu Thúy Hoa lại đem chủ ý lên nha đầu Chu Yến, suýt nữa đem nó bức chết.

Chỉ cần Chu Thúy Hoa có chút đầu óc, đối tốt với Chu Yến chuyện này liền qua. Cô ta cứ thế ngu ngốc, không che giấu, cũng không nhận sai, còn trù ẻo cho Chu Yến mau chết, chẳng khác nào đâm vào tim bà Chu, làm bà nổi giận.

Ở thời đại này, ăn ngon uống ngon, cả thôn Thanh Thủy không có cô con dâu nào như Chu Thúy Hoa, thỉnh thoảng lại được ăn trứng gà cùng lương thực tinh, nếu là người khác thì đã biết ơn. Đằng này cô ta lại không biết tốt xấu, suốt ngày mắng mỏ, nếu không thu thập trừng trị cô ta thì gia đình này không có ngày nào yên ổn.

Ở chung hơn bốn, năm mươi năm, ông Chu chưa bao giờ thấy bà Chu tức giận như vậy, ông Chu cảm thấy mơ hồ đồng thời cũng nghe ra là đang trách hắn bức nha đầu sao chổi kia xuất giá.

Nói thật, hắn mặc dù không thích nha đầu sao chổi kia, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến sẽ bức chết nó.

Lý gia ở trong thôn cũng coi là giàu có, trong nhà nhiều ruộng đất, lại có một người là thôn trưởng, lương thực thì nhiều ăn không hết. Hắn cũng vì nha đầu kia mà suy nghĩ, mới suy nghĩ đề nghị của con dâu lão nhị, chủ động cùng Lý gia làm thân.

Phải biết ở thời điểm bây giờ, đều là nhà trai chủ động làm mai, không có đạo lý nhà gái chủ động. Nếu như là nhà gái, thì người ta sẽ coi thường và nghĩ người con gái kia có vấn đề.

Chu Yến từ nhỏ không cha không mẹ, được hai người thím cùng bà Chu nuôi lớn, tính tình có chút kỳ quái, thường xuyên mất bình tĩnh và hay gây gổ với người khác.

Ông Chu cũng lo lắng tính khí nha đầu này gả vào nhà khác sẽ bị thiệt thòi, nên mới gả cho nhà lão Lý, nhìn cô từ nhỏ đến lớn.

Ai biết nha đầu kia tính khí quật cường như vậy, chết cũng không chịu gả vào Lý gia, nhà khác còn muốn đem con gái gả vào Lý gia, người Lý gia cũng không chịu đâu.

Thôi nha đầu kia không biết tốt xấu, vợ hắn lại che chở, về sau hắn cũng không thèm để ý đến, để tùy bản thân nó tự giày vò đi.

Từ hôm nay, Chu Thúy Hoa liền nói tạm biệt vĩnh viễn với lương thực tinh. Lại nói những năm gần đây miệng ăn lương thực tinh đến kén chọn, mỗi ngày trơ mắt nhìn bà Chu không phải trứng gà thì là cơm trắng, đưa vào trong tam phòng.