Chương 1

"Có người ý, một điểm tự giác cũng không có, gieo trồng vụ xuân ngay trước mắt, toàn thôn nam nữ, già trẻ lớn bé ai ai cũng đều buộc chặt ống quần trồng hoa màu, thế mà hết lần này đến lần khác có người, mặt trời đã chiếu tới mông rồi mà vẫn còn vẫn nằm chết dí ở trong phòng, thật coi mình là tiểu thư nhà địa chủ à?" Thời tiết đầu tháng ba, nắng đã hơi oi bức, nhưng phía dưới bóng cây mận nhà lão Chu vẫn râm mát, gió thổi vào mang theo hương hoa cỏ, làm người ta cảm thấy mát mẻ, sảng khoái.

Mặc dù mát mẻ như thế nhưng Chu Thúy Hoa vẫn cảm thấy mình rất nóng, nguyên nhân nóng là do bị tức giận.

Thời đại này, đất đai đều tinh quý, cứ đến ngày mùa cả nhà đều cùng nhau ra đồng làm việc, đến cả phụ nữ có thai cũng không ngoại lệ.

Bởi vì thời đại này, nữ nhân không có yếu ớt như vậy, nhà chồng cũng không cho lười biếng. Cho dù người mang thai tám tháng sắp lâm bồn, thời điểm gieo trồng vụ xuân vẫn phải xuống ruộng làm việc.

Nhưng Chu Yến lại là một ngoại lệ, cô không phải phụ nữ có thai cũng không phải tiểu hài tử ba tuổi, là đại cô nương đã mười bốn tuổi rồi. Trong lúc một nhà Chu gia đang bận bịu cho vụ gieo trồng mùa xuân, thì cô lại nằm ở trong phòng, cơm trưa cũng không làm, một đám người về nhà còn phải tự mình nấu cơm ăn.

Chu Thúy Hoa đói đến hoa mắt, lại nhìn thấy trong bếp lạnh lẽo làm sao không tức? Cô ta là người mang thai sáu tháng cũng vẫn phải xuống đất làm những việc nặng nhọc kia, tại sao xú nha đầu Chu Yến kia lại ở trong nhà nằm hưởng phúc? Trong nội tâm cô ta chính là không thoải mái.

"Được rồi, được rồi nhà lão Nhị, cơ thể Yến tử không phải là không thoải mái sao. Con muốn ăn gì, nương làm cho con ăn." Mắt nhìn thấy ngực Chu Thúy Hoa tức giận đến nỗi lên xuống phập phồng, cái bụng tròn vo động lên hai cái, bà Chu chỉ sợ cô ta tức giận một cái, dẫn đến sinh non một xác hai mạng, vội vàng gọi con dâu lão đại vào bếp nấu cơm, còn mình đi về l*иg gà phía Tây Bắc tìm hai quả trứng gà đưa con con dâu lão đại, để cho cô ta chưng bát canh trứng cho Chu Thúy Hoa.

"Lại ỷ vào mình có thai để được làm biếng, cũng không nghĩ một chút Yến tử nằm trên giường là vì ai." Con dâu lão đại Vương Phân Lan tiếp nhận trứng gà, hướng cái bụng đang kêu to không ngừng đi về phía phòng bếp.

Thời đại này, mọi nhà đều không dễ dàng, nước Cộng hoà Nhân Dân Trung Hoa mới thành lập hơn mười năm, mọi thứ đều rối ren, mặc dù nông dân là người nắm quyền nhưng vẫn phải đi tìm thức ăn, mỗi ngày có một ít khoai lang độn với khoai tây, ăn no bảy tám phần đã cảm thấy thoả mãn rồi.

Bây giờ mùa màng không được tốt, nhưng nhà lão Chu có nhiều lao động, có ngũ cốc thô xen lẫn ngũ cốc mịn, thỉnh thoảng có thể hấp trứng bồi bổ cơ thể, nhưng chỉ có trẻ em với phụ nữ có thai mới được ăn.

Chu Thúy Hoa ỷ vào bản thân là bà con xa của Chu gia, gả tới đây thân càng thêm thân, thỉnh thoảng vẫn được thiên vị, nay ăn trứng gà, mai ăn cơm trắng. Bốn con dâu nhà Chu gia ai cũng gầy như que củi thế nhưng chỉ có nhị phòng cô ta là mập như heo, năm trước vừa mới mang thai, người ta thường nói bây giờ mập nhanh mới là thập toàn đại bổ.

Chu Thúy Hoa còn ngại không đủ ăn uống, vậy mà dựt dây cha chồng muốn đem Yến nha đầu tam phòng gả đi, thu chút lễ hỏi để cải thiện ăn uống.