Là tay của Tần Dục Minh.
Tôi không dám tin, vội vã quay đầu lại, ngay cả trong bóng tối thế này tôi vẫn có thể nhận ra đúng là anh, hai mắt nhắm chặt, hai hàng lông mày cau lại, nằm ngửa mà ngủ, một tay bị tôi nắm thật chặt.
Tôi không nhịn được nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, ba giờ sáng. Tôi chỉ có thể ngơ ngẩn nhìn những đường nét gương mặt anh mơ hồ hiện ra trong bóng tối, hoàn toàn sững sờ.
Không biết có phải do tôi làm ồn hay không, Tần Dục Minh cũng tỉnh dậy. Anh hơi mờ mịt, trước tiên nghiêng người sang liếc nhìn tôi một cái, cau mày hỏi: “Sao lại tỉnh rồi?”
Anh tiện tay muốn ôm tôi vào ngực, giống như anh đã từng làm nhiều lần. Nhưng lần này tôi vươn tay chống vào ngực anh đẩy ra, “Sao anh lại về nhà?” Tôi hỏi.
Anh ấy hơi kinh ngạc, “Em không muốn anh về?”
Trong chốc lát tôi không biết tâm trạng mình bây giờ như thế nào nữa, chỉ biết ngây ngốc nhìn, chờ đến khi tôi phản ứng lại, cả người đã rơi vào lòng anh, đầu chôn sâu trong cổ anh, cho dù anh hỏi thế nào, cũng không muốn trả lời.
Chẳng biết là ai bắt đầu trước, nói chung chờ tới lúc tôi định thần lại, hai người đã hoàn toàn quấn lấy nhau thành một, anh dùng lực hôn tôi, một chân lật qua đè lên người tôi, đặt tôi dưới thân, tôi bị anh giữ chặt không thể động đậy, chỉ có thể một mực chịu đựng.
Tay anh rất nóng, xoa xoa khắp nơi trên người tôi, cuối cùng biến mất ở sau lưng, một ngón tay chậm rãi tiến vào. Cảm giác kia quá rõ ràng, tôi có hơi run rẩy một chút, nhưng vẫn cố gắng ôm lấy anh không buông, chôn mặt vào hõm cổ anh thấp giọng thở dốc, anh dường như không hài lòng, nhanh chóng thêm một ngón nữa, không chỉ mở rộng, còn muốn dùng sức quấy phá, hòa cùng với gel bôi trơn tạo thành tiếng nước dính dấp, tôi rêи ɾỉ không ngừng, còn muốn liếʍ cổ anh, anh liền nhanh chóng cúi đầu hôn tôi, liếʍ khóe môi tôi, chậm rãi hôn khắp gương mặt tôi, sau đó hơi dừng một chút, động tác từ hung hăng kích động trở nên mềm nhẹ, tôi có chút hoang mang, lại cảm thấy anh hơi tách ra, liền nghi hoặc nhìn anh — trong bóng tôi mơ hồ không thấy rõ — không thể làm gì khác ngoài hỏi một câu tại sao.
Anh không đáp, dường như còn thở dài một tiếng, có hay không, tôi không nghe rõ, trong bóng tối mông lung chỉ cảm nhận được anh kề đến lần thứ hai, lần này không hôn môi, mà khóe mắt lại bị một vật mềm mại ướŧ áŧ liếʍ láp nhẹ nhàng, loại cảm giác phảng phất như được quý trọng này khiến tôi không khỏi run lên, ngọn lửa trong mắt càng bùng cháy, anh ấy thấp giọng an ủi vài câu, liền mạnh mẽ hôn lên môi tôi một cái, sau đó lui lại, tay tôi đang vòng trên người anh vì động tác này mà trượt xuống, cảm thấy anh nắm lấy hai chân tôi quấn qua hông mình, đột nhiên có chút hồi hộp về những thứ kế tiếp, không nhịn được nắm chặt lấy drap trải giường bên dưới.
Tôi nghe thấy anh ấy cười nhẹ một tiếng, một vật nóng rực mà thô cứng thúc vào thân thể, trước tiên chỉ thăm dò mà nhè nhẹ ra vào mấy lần, tôi thở dốc theo từng động tác, còn anh chậm rãi tiến tới nơi sâu bên trong, tôi không nhịn được kẹp chặt eo anh, anh chỉ cười, càng vào sâu thêm, cuối cùng cũng tới đỉnh chóp, tôi chịu không nổi mà thở càng thêm gấp, theo động tác của anh rêи ɾỉ thành tiếng, ánh mắt càng thêm ướŧ áŧ, giống như có thứ gì đó chảy ra, trong miệng cũng mang theo tiếng nghẹn ngào, anh dừng động tác lại, đột nhiên rút ra.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, anh đã cúi xuống ngậm lấy môi tôi, cực kỳ dịu dàng triền miên, như thể đang động viên, cũng như thể ngầm cam kết. Tôi thấy anh lót một cái gối vào bên hông tôi, hai tay tôi cũng bị anh nắm nhẹ lấy, dẫn dắt vòng qua ôm lấy cổ anh, sau đó mới tiến vào một lần nữa, vừa ra vào vừa cúi người hôn tôi.
Tôi run rẩy theo từng động tác của anh, thân thể nóng lên, phía trước cũng muốn bắn, nhưng cố gắng nén lại, cuối cùng khi anh dừng lại sau một cú thúc mạnh mẽ, tôi bị luồng nóng bỏng kia chấn động, rốt cuộc cũng bắn ra.
Tôi nằm bất động trên giường, anh hôn tôi, chờ nước tắm chảy xong với nửa ôm nửa dìu tôi vào phòng tắm, còn muốn xử lý thứ bên trong cho tôi, việc này anh đã làm không biết bao nhiêu lần, đêm nay lại không khỏi khiến tôi đỏ mặt.
Ngón tay anh rút ra khỏi cơ thể tôi, thấy tôi đỏ mặt thì cười trêu tức, cũng không nói gì, chỉ hôn tôi. Đêm nay anh rất thích hôn tôi, đúng là cầu còn không được. Nghe nói anh từng dùng nụ hôn mà đưa người ta lêи đỉиɦ, khiến cho người nọ quyến luyến không quên mấy năm, biết anh ổn định rồi vẫn còn theo đuổi gắt gao, chỉ là sau này ra sao tôi cũng không biết. Lần đầu tiên nghe được chuyện này tôi rất không phục, tự cảm thấy kỹ thuật hôn của mình không kém, liền đòi thi đấu với anh, anh cười tôi ấu trĩ, nhưng vẫn chiều theo.
Cuối cùng tôi thua. Đáng ghét.
Cảm thấy trên đùi bị nhéo mạnh một cái, mới phản ứng được là Tần Dục Minh đang nói chuyện với tôi, tôi nhìn anh, anh hơi cau mày, nhưng vẫn nhắc lại, “Em thấy ngạc nhiên vì anh về nhà sao?”
Nhất thời tôi nghẹn lời, anh im lặng một lúc, sau đó vươn tay vén những sợi tóc mái đã dài phủ trên trán tôi ra sau, nghiêm túc nhìn tôi, ánh mắt kia quá phức tạp, tôi không có dũng khí đối diện, một lát sau anh mới nói, “Chúng ta đã từng nói rõ, chỉ cần có thể về nhà, tuyệt đối sẽ không qua đêm bên ngoài.”
L*иg ngực trống rỗng vì những lời này mà nóng lên trong nháy mắt, tôi nhìn anh ấy, trong lòng chờ đợi anh nói thêm gì đó, cứ như thế này tôi sẽ không nhịn được mà hôn anh mất, nhưng anh chỉ chuẩn bị nước cho tôi ngâm, sau đó liền đứng lên ra khỏi phòng tắm