Chương 2.1

Nhưng động tác này lại thôi thúc cảm xúc của hai người bùng cháy mãnh liệt hơn.

Giọng nói của Hạ Kiêu trở nên khàn đặc.

"Cô không hối hận chứ?"

Trái lại, Tô Thanh Thanh còn khıêυ khí©h nói.

"Có phải anh không được không?"

Lời nói này có thể khiến cho mọi người đàn ông đều trở mặt, ánh mắt của người đàn ông trước mặt trở nên hung ác, anh trực tiếp đè cô xuống...

......

Ngày hôm sau, một tia sáng lọt vào phòng, bên ngoài cũng bắt đầu ồn ào, tất cả đều là tiếng nói của những chàng trai, cô gái trẻ tuổi.

Tô Thanh Thanh nghe không rõ họ đang nói, cô không kiên nhẫn rút vào trong chăn.

Cô đột ngột đυ.ng phải một cơ thể ấm áp, trước mặt là một cơ thể cường tráng, rắn chắc, có nhiệt độ cao hơn cô một chút, Tô Thanh Thanh hơi kinh ngạc, sực nhớ ra đây là ngài "bất ngờ" mà bạn thân của cô đã chuẩn bị cho cô.

Hơn nữa, chỉ mới hơi chút giật mình mà cô đã cảm thấy đau xót cả người, nhất là lưng luôn có cảm giác như bị thiêu đốt.

Dường như người đàn ông bị cô va trúng ngực làm cho giật mình tỉnh giấc, tay anh vô ý bắt đầu sờ soạng.

Bàn tay của anh thật to lớn và khỏe khoắn, lòng bàn tay đầy những vết chai sạn, khi nó lướt qua phần da thịt trên lưng cô, mang theo một chút cảm giác tê dại.

Trong nháy mắt, cô nhớ lại kí ức đêm qua của hai người, Tô Thanh Thanh cả người đều mềm nhũn.

Hạ Kiêu chỉ cảm thấy phần da thịt trên lưng Tô Thanh Thanh rất mềm mịn, giống như là bánh kem vậy, trơn mượt khiến cho người khác không cách nào buông tay.

Anh càng muốn vuốt ve, tiếp xúc nhiều hơn.

Nhưng Tô Thanh Thanh cảm thấy không được thoải mái lắm, lớp đệm giường, chăn đắp cực kì thô ráp, giường cũng rất cứng.

Bởi vì tối qua, hoạt động tương đối nhiều, lại cọ xát trong một thời gian dài khiến cô cảm thấy lưng mình hẳn là đã bị lớp vải thô này ma sát đến mức sưng đỏ.

Mà lòng bàn tay của người kia toàn là vết chai, dưới sự ma sát, kí©h thí©ɧ quá mức đó, cô cảm thấy rất đau.

Thiết lập "tháo hán" của anh ta có cần hoàn mỹ đến như vậy không?

Tô Thanh Thanh nhịn không được hít sâu vào một hơi, cô "chát" một cái đánh lên tay của anh.

"Đừng có sờ nữa."

Đau nha.

Cô đã trầy da rồi mà anh còn tiếp tục sờ như thế, lỡ nhiễm trùng thì biết trách ai?

Hạ Kiêu bị cô đánh vào tay một cái, cũng tỉnh lại hoàn toàn, anh nhìn cô với vẻ mặt mơ mơ màng màng mang theo một chút không kiên nhẫn, rồi nghĩ đến tất cả mọi chuyện tối qua.

Cánh tay rơi trên người cô cũng trở nên cứng đờ, ánh mắt anh có chút buồn.

Bên ngoài lúc này đã trở nên càng lúc càng náo nhiệt, Hạ Kiêu liếc mắt nhìn Tô Thanh Thanh rồi đứng dậy.

Sau đó, Tô Thanh Thanh cũng không kìm lòng được mà đỏ mặt, nhưng cô cũng không khỏi tò mò nhìn anh.

Vóc người anh cao lớn khỏe mạnh, lưng thẳng tắp, hai chân thon dài, bắp đùi to lớn mạnh mẽ, nhìn lên một chút có thể thấy bờ mông săn chắc của anh....

Vòng eo khỏe khoắn, còn có cả rãnh lưng gợi cảm khiến cho người khác muốn liếʍ một chút.

Cô nhớ lại sức hông của người đàn ông này một chút, Tô Thanh Thanh lén lút nuốt một ngụm nước bọt, không biết cô bạn tốt kia của cô tìm được cực phẩm này ở chỗ nào.

Tô Thanh Thanh không kìm lòng được muốn hỏi giá cả một chút, cân nhắc có nên bao nuôi anh ta lâu dài hay không, tuy rằng đây là lần đầu tiên của anh ta, kỹ thuật có chút kém cỏi, nhưng mà lần đầu tiên cũng đã có tiềm năng như vậy rồi.

Huống hồ chi, vòng eo của người đàn ông này rất tốt, thể lực cũng thật sự tốt.

Cô lướt mắt lên trên, phía sau lưng người đàn ông này có một vết sẹo thật dài, rõ ràng là dấu vết do dao nhỏ gây ra.

Sẹo rất sâu, có chút đáng sợ, không biết trước đây, vết thương này rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm.

Trước đây, người đàn ông này đã từng làm gì?

Cảm nhận tầm mắt sau lưng anh vẫn đang nhìn chằm chằm, không chút nào che giấu. Hạ Kiêu bị người nhìn đến mức cả người cứng đờ, đúng hơn là không biết nên tiếp tục làm việc đang làm như thế nào.

Anh không biết người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì.