Châu Mỹ Mỹ lạnh lùng nói: "Anh đừng nói lung tung, chẳng qua là gặp mặt trong tiệc rượu của giới kinh doanh một lần, sao có thể quen thân? Hơn nữa tôi sẽ không ra ngoài với anh, tôi muốn yên tĩnh, mời đi cho!"
Thời điểm đối diện với đàn ông đáng ghét, cô lại trở về bộ dạng cao ngạo lạnh lùng.
"Này, đừng như vậy chứ người đẹp, đi chơi với anh sẽ không lỗ đâu..."
Đồ Sâm Sâm còn đang ầm ĩ, Trần Ninh đã trực tiếp ngăn cản anh ta, biểu tình không kiên nhẫn như đang xua đuổi con ruồi phiền phức.
"Anh dám cản tôi? Không muốn sống sao!"
Đồ Sâm Sâm vừa bị Châu Mỹ Mỹ cự tuyệt, lửa giận của anh ta trút hết lên trên đầu Trần Ninh, huơ tay múa chân đấm đá.
Trần Ninh thấy cánh tay của đối phương gầy khẳng kheo như ma thì đều muốn cười, người ít rèn luyện lại còn bị rượu và sắc móc rỗng thân thể muốn động thủ với anh? Trần Ninh còn chưa dùng đến nắm đấm, chỉ vươn hai ngón tay đè vào ngực Đồ Sâm Sâm khiến anh ta không thể tiến thêm.
Người Đồ Sâm Sâm rất nhỏ gầy, cũng chỉ cao khoảng một mét bảy, cách Trần Ninh cao một mét tám nửa cái đầu, tất nhiên cánh tay cũng ngắn, vì vậy Đồ Sâm Sâm vừa khua hai tay lên, dùng mấy chiêu võ mèo cào lại không thể đánh được Trần Ninh, tác dụng duy nhất là quơ quào mấy cái vào không khí.
"Anh buông tôi ra, tôi nhất định sẽ đánh anh tàn phế!"
Đồ Sâm Sâm còn đang chửi bậy, dùng hết sức lực toàn thân nhưng cũng không phá giải nổi hai ngón tay của Trần Ninh.
Trần Ninh không nói gì, xem ra đầu óc tên Đồ Sâm Sâm này có chút chậm chạp, anh vốn không bắt lấy anh ta, nói gì đến buông ra?
Nhưng nếu đối phương đã yêu cầu, Trần Ninh cũng muốn chiếu cố thanh niên não tàn này một chút, anh lập tức thu hồi hai ngón tay. Bởi vì Đồ Sâm Sâm vận dụng sức lực toàn thân tiến về phía trước nên đột ngột mất đi điểm tựa, thoáng cái đã ngã sõng xoài trên mặt đất, bày ra tư thế "chó gặm c*t" kinh điển. Cũng may nơi này là bãi cỏ, nếu không thì thế nào mặt mày cũng phải đổ máu.
Cảnh tượng này thật sự có chút hài hước, Đồ Sâm Sâm giống như đang diễn hài kịch, vẻ mặt bối rối xấu hổ, ngay cả Châu Mỹ Mỹ lạnh lùng cũng đều không kìm được bật cười.
Điều này làm cho Đồ Sâm Sâm thẹn quá hóa giận, anh ta bò dậy từ dưới đất, đi đến ven đường hô: "Có người khi dễ tôi, mau tới giúp tôi đánh nhau!"
Đồ Sâm Sâm đang đi du lịch, còn có mấy người đi cùng, tất cả đều là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, độ tuổi dễ kích động. Bọn họ xuống xe đậu ở ven đường, gào lên rồi xông tới đánh nhau.
"Cô lùi lại phía sau một chút, để tôi dạy dỗ bọn họ"
Đối mặt với đám thanh niên hung hăng lao tới, Trần Ninh không hề sợ hãi. Anh để Châu Mỹ Mỹ tách ra, bản thân thì đơn độc đối mặt với những người này.
Một thanh niên vung ra một quyền, Trần Ninh giơ tay ra sau mà lại bắt được quả đấm của cậu ta trước, cố hết sức vặn một cái, thanh niên này gào khóc kêu đau.
Sau đó Trần Ninh lại đá một cái, cậu ta ngửa mặt lên trời ngã sõng xoài.
Tên vị thành niên bay lên đá một cước, chiêu này có sơ hở vô cùng lớn, Trần Ninh lại rất thích. Anh hơi nghiêng người qua bên cạnh, chen chân vào đá một cái trúng chân trụ của đối phương, thanh niên kia mất cân bằng, kết quả hai chân bị tách ra quá lớn rồi chạm xuống mặt đất bày ra tư thế xoạc ngang, nhất thời cậu ta phát ra tiếng hét chấn động rung trời. Cái loại đau đớn khi bị kéo căng này đàn ông khó có thể chịu nổi.
Sau đó Trần Ninh liên tục đá, trong đám vị thành niên này không một ai là đối thủ của Trần Ninh, anh gạt ngã tất cả bọn họ một cách nhanh gọn, cuối cùng vẫn không thể đánh tới Trần Ninh dù chỉ một chút, cả đám liên tục kêu rên ở trên mặt đất.
"Xem như mày lợi hại, tao sẽ tìm người đến trừng trị mày!"
Đồ Sâm Sâm tức điên định gọi điện thoại tìm người, giống như còn muốn dây dưa thêm.
"Đồ Sâm Sâm, anh đừng quá mức, đã chủ động gây chuyện mà còn muốn gây bất lợi cho bạn bè của tôi, nghĩ Châu Mỹ Mỹ tôi dễ khi dễ sao?"
Lần này Châu Mỹ Mỹ không nhịn được nữa, lớn tiếng trách cứ.
Dù sao Châu Mỹ Mỹ cũng là đại biểu của quốc tế Châu thị, thực lực sau lưng tuyệt đối không bình thường, Đồ Sâm Sâm phẫn nộ chợt nguội lại, cân nhắc một chút, quả thực cũng không thích hợp để làm lớn chuyện, cho nên anh ta phải chịu thua thiệt lần này.
Tuy rằng không thể dùng vũ lực trả thù, nhưng anh ta vẫn chưa muốn buông tha cho Châu Mỹ Mỹ. Đồ Sâm Sâm hít hà một tiếng vì bị thương, sau đó đi tới xe lấy ra một hộp quà nhỏ.
"Mỹ Mỹ, đây là dây chuyền ngôi sao bạch kim anh vừa mua, do nhà thiết kế nổi tiếng Jennifer tự tay thiết kế. Anh tốn hơn ba tỷ mới mua được, mong rằng em sẽ thích!"
Đồ Sâm Sâm phát hiện mình không thể sử dụng vũ lực, chỉ có thể dùng chiêu trò tán gái anh ta thường dùng, lấy tiền ra đập
Khoan hãy nói, chiêu này đúng là không tồi. Cũng nhờ đó mà Đồ Sâm Sâm đã cưa đổ được "trăm người", không tới một năm đã ngủ với một trăm phụ nữ, thậm chí còn có rất nhiều phụ nữ không cần thù lao, nhìn thấy Đồ Sâm Sâm lái chiếc siêu xe thì hai chân đã mềm nhũn, chủ động bò lên giường của anh ta.
Nhưng lần này Đồ Sâm Sâm tung hoành tình trường lại đá trúng tấm sắt, e rằng gia đình của Châu Mỹ Mỹ đã vượt qua anh ta rất nhiều, vậy mà lại lấy ra một chuỗi dây chuyền xa hoa làm quà tặng. Anh ta không biết Châu Mỹ Mỹ cũng giống như ông chủ Mã người mà mọi người đều biết kia, không có hứng thú đối với tiền. Ngay cả dây chuyền cô còn không thèm liếc mắt, trang sức dây chuyền trong nhà cô sớm đã chất đầy tủ.
Trần Ninh cũng không nhìn nổi, anh phất phất tay giống như đang giáo dục trẻ con nói: "Thôi thôi, nhanh cầm đi đi, đừng ở chỗ này nữa rất xấu mặt."
"Mày có biết đây là cái gì không, sợi dây chuyền này rất ghê gớm!"
Đồ Sâm Sâm cuồng ngạo mở chiếc hộp ra, bên trong là một sợi dây chuyền màu bạc, ánh đèn vàng ở ven đường chiếu xuống lấp lánh, kiểu dáng cũng rất đẹp.
Có một số khách du lịch đi ngang qua vây xem, nhìn thấy sợi dây chuyển hơn ba tỷ này, nhất thời hai mắt tỏa sáng.
Có cô gái còn năn nỉ chồng mình: "Chồng ơi, anh cũng mua cho em một sợi như vậy đi!"
Người chồng khổ sở nói: "Chúng ta cũng không giàu có, giá trị một căn nhà lận đó."
Như vậy cũng có thể thấy sợi dây chuyền này có sức hấp dẫn như thế nào đối với người bình thường.
Sợi dây chuyền bạch kim này đối với người bình thường mà nói là một món trang sức khiến bọn họ tha thiết mơ ước, mà trong mắt Trần Ninh thì cũng chỉ bình thường. Vì để cho cái tên con nhà giàu này nhận thức bản thân mình nông cạn, Trần Ninh quyết định dạy anh ta cách đối đãi.