Chương 3: Người bạn phòng kế bên

Trần Ninh phát hiện trong ứng dụng có bán đủ loại sản phẩm, giống như là một siêu thị lớn, nhưng mà hầu hết các sản phẩm đều ở mức giá bình thường, có một số được chiết khấu nhỏ, bạn có thể mua trực tiếp nếu cần và sẽ được giao hàng tận nơi ngay lập tức, còn nhanh hơn nhiều so với anh giao hàng.

Nhưng mà Trần Ninh cũng chưa chưa thỏa mãn cho lắm, thứ mà anh cần không phải là vật dụng hàng ngày cùng với thực phẩm tiện nghi, cái mà anh cần là những đồ vật có thể kiếm lời lớn, ví dụ như là chiếc xe thể thao đó, đấy mới chính là gốc rễ của sự thịnh vượng.

Bỗng nhiên anh nhìn thấy một khẩu hiệu quảng cáo kỹ thuật số của Shoppe, các sản phẩm kỹ thuật số đang được bán với giá cả phải chăng, Trần Ninh nhấp vào khu vực giảm giá và anh trợn to mắt từ cái nhìn đầu tiên.

Điện thoại di động chính hãng Xiaomi 11 có giá 17 triệu 644 nghìn, sau khi trợ giá thì còn 900 đồng.

Điện thoại Huawei MateX màn hình gập 256gb có giá là 50 triệu 664 nghìn, sau khi trợ giá còn 2 nghìn 640 đồng.

IPhone 11 128GB có giá 26 triệu 997 nghìn, sau khi trợ giá còn 1 nghìn 500 đồng.

Máy tính xách tay Ailen Core Tenth Generation i9 có giá 129 triệu 999 nghìn, sau khi trợ giá còn 2 nghìn 760 đồng.

...

Có khoảng 10 sản phẩm đang được bán hạ giá, có thể nói là giảm giá 99 phần trăm, nói thẳng ra là quà tặng miễn phí. không còn gì để nói. Trần Ninh vội vàng click mua, sau đó tài khoản tín dụng của anh tiếp tục bị trừ tiền, và tất cả các sản phẩm kỹ thuật số giá cực rẻ này đã thuộc dưới tên của mình.

Có chút kỳ quái đó chính là sau khi anh mua xong, những sản phẩm này đã được khôi phục lại giá gốc, không còn ưu đãi nữa, xem ra là sản phẩm ưu đãi có hạn, không biết có những người khác đang sử dụng ứng dụng này hay không, cho nên nhìn thấy đồ vật rẻ thì tuyệt đối không thể bỏ lỡ.

Trong vòng một phút sau đó, những sản phẩm mà anh vừa mới mua lần lượt xuất hiện ở bên cạnh anh, chất đầy không gian trong xe, tất cả đều là những sản phẩm mới, vẫn còn được đóng gói và chưa bóc seal, những thứ này chính là do Việt Nam đồng biến thành.

“Trợ cấp 30 nghìn tỷ thật là đã quá đi thôi.”

Trần Ninh hưng phấn lên tiếng ca ngợi, anh yêu cái ứng dụng trợ giá 30 nghìn tỷ này muốn chết đi được.

Trần Ninh lập tức thay chiếc điện thoại cũ kỹ của mình bằng chiếc điện thoại gập Huawei, độ giàu có liền được tăng cấp. Cái điện thoại này có thể để thẳng, gập lại sẽ làm giảm diện tích, hơn nữa không nhìn ra vết tích màn hình bị gấp, khoa học kỹ thuật phát triển như thế, thật là kinh khủng.

Trần Ninh đi dạo một vòng rồi trở về khu nhà trọ, dọn dẹp hết những thứ lộn xộn ở trên bàn rồi mở cái máy tính Alienware cao cấp đó ra, sau đó bật nó lên.

Loại máy tính xách tay này được trang bị bằng những phụ kiện cao cấp hàng đầu trên thị trường, rất chắc chắn, một cái logo Alienware to to, phối hợp với đèn RGB, trông rất đẹp.

Cái máy tính trò chơi này là được Trần Ninh tải game về chơi, trò chơi ăn gà có đầy đủ các hiệu ứng và không bị áp lực, rất tuyệt vời.

“Cốc cốc cốc.”

Lúc này, có người gõ cửa ở bên ngoài: “Trần Ninh có đây không vậy?”

Trần Ninh nghe thấy là người bạn Huỳnh Minh Đạt ở kế bên phòng mình, liền mở cửa cho anh ta đi vào.

Huỳnh Minh Đạt là một người đam mê máy tính, cũng không có công việc, chẳng đi ra ngoài làm cái gì. Anh ta thích chơi một vài thứ ở trên internet, đăng nhập vào trong trang web nào đó, giúp ai đó bẻ khóa tài khoản QQ, Trần Ninh có thể sử dụng wifi là do Huỳnh Minh Đạt đã hack mật khẩu wifi của bà chủ trọ, mối quan hệ của hai người rất thân thiết.

“Có chuyện gì thế?” Trần Ninh hỏi.

“Đến phòng của cậu chơi một chút, CPU máy tính cũ của tôi bị ép xung và chết máy rồi, cho nên tôi không có gì để chơi hết.” Huỳnh Minh Đạt nói.

Lúc anh ta còn đang nói chuyện bình thường, chợt phát hiện laptop Alienware, hai mắt đột nhiên mở to, trông giống như là một tên dê xồm nhìn thấy gái đẹp, chạy tới xem nhanh như chớp.

“Má ơi, mẹ nó, ba nó.”

Huỳnh Minh Đạt kích động nói không nên lời, chỉ vào Alienware rồi nói: “Trần Ninh, cậu vừa mới mua đó hả, giàu quá đi thôi hà.”

Đối với người có đam mê với máy tính mà nói, không có cái gì có thể hấp dẫn hơn một chiếc máy tính với cấu hình cao, đồng thời anh ta cũng biết giá cả thị trường, chiếc máy tính này ít nhất cũng phải từ 120 triệu đến 150 triệu, nếu như là trong giới máy tính thì đắt ngang với LV.

“Cũng được, không đắt cho lắm.” Trần Ninh nhàn nhạt nói.

Đúng là không có đắt, cái laptop hơn 120 triệu được anh mua xuống với giá 2 nghìn 760 đồng, không đáng để nhắc tới.

“Ai nha, thật là tốt quá đi, Alienware rất là ngầu luôn đó.”

Huỳnh Minh Đạt nuốt nước miếng một cái, cầm lấy con chuột sử dụng vài lần, biểu cảm ghen tị lộ rõ ở trên mặt.

Trần Ninh không có cảm giác với máy tính, cũng chỉ là thấy rẻ cho nên mua chơi trò chơi, thấy bạn của mình thích như vậy, tặng cho anh ta một cái cũng không phải là chuyện gì lớn.

“Nếu như cậu thích thì cậu lấy cái này về chơi đi.” Trần Ninh nói.

“Thật hả, anh Trần, làm như vậy không hay cho lắm?” Huỳnh Minh Đạt đã nghiện mà còn ngại, thật ra thì ánh mắt của anh ta phát sáng khi mà nhìn thấy máy vi tính đã bán đứng suy nghĩ thật lòng của anh ta.

Trần Ninh suy nghĩ rồi lại nói: “Đúng là không thích hợp, cái này không cho cậu dùng nữa.”

“Ai u, anh Trần, lúc nãy tôi nói đùa thôi, có thể cho tôi mượn dùng hai ngày được không, cho dù là một đêm cũng được.” Huỳnh Minh Đạt muốn vả cho mình một cái, oán hận mình không biết nói chuyện, bây giờ vội vàng đi cầu xin Trần Ninh.

Mà xưng hô của anh ta đối với Trần Ninh hồi lúc trước gọi thẳng tên, bây giờ tự động biến thành "anh".

Trần Ninh cười: “Tôi còn chưa nói xong đâu, cái laptop trò chơi này đối với cậu không thích hợp cho lắm, chắc là cậu cần phải dùng laptop chuyên nghiệp mới phù hợp.”

Trần Ninh nói xong, liền mở ra ứng dụng trợ giá 30 nghìn tỷ, trong giao diện laptop, anh chọn cái laptop với giá đắt nhất là Lenovo Mobile Workstations.

Dòng P72 mạnh mẽ, laptop đồ họa 17,3 inch có giá 321 triệu 798 nghìn đồng, giá sau khi được trợ giá là 3.060 đồng.

Một chiếc máy tính hơn 300 triệu, sau khi trợ giá chỉ còn có 3.060 đồng, cái giá như cho không, Trần Ninh mua mà không do dự.