Chương 24: Suy đoán

Khương Lê cởi giày, cẩn thận bước lên vai Bạch Nghiên Lương, nhưng ... cô hiển nhiên đã đánh giá thấp sức mạnh của người đàn ông này.

Mặc dù hình thể Bạch Nghiên Lương trông khá bình thường, nhưng cơ thể đã được rèn luyện đúng cách. Nếu anhcởϊ qυầи áo ra, chắc hẳn Khương Lê sẽ không còn bất kỳ lo lắng không cần thiết nào nữa.

"A..."

Khương Lê thì thầm, bờ vai bị dẫm lên bỗng dâng cao, Bạch Nghiên Lương đứng thẳng mà không cần bất kỳ nỗ lực nào.

Mạnh mẽ thật...

Một ý nghĩ kỳ lạ chợt lóe lên trong đầu Khương Lê.

"Cô với đến không? Cô Khương?"

Tiếng gọi của Bạch Nghiên Lương khiến Khương Lê hoàn hồn, cô nhanh chóng nắm lấy mép trên của bể nước, kiễng chân, dùng sức đẩy bằng cả hai tay.

May mắn thay, Khương Lê không phải là người mới ở Vô Kỵ, để sống sót, chỉ sau lần đầu tiên trải qua nhiệm vụ thì ai cũng liều mạng tập thể dục cả thôi, dù sao đôi khi chỉ cần chạy nhanh hơn một chút, cũng đó là khoảng cách giữa sự sống và cái chết.

Vì vậy, thể chất của Khương Lê không tệ.

Cơ thể cô từ từ đứng dậy, tay phải cô dần dần nắm lấy nắp trên cùng của bể nước.

Cái nắp không khóa, chỉ với một chút sức, nó dần lộ ra một khe hở.

Giang Ly nuốt nước miếng, cẩn thận thò đầu nhìn vào trong thùng nước.

Hơi lạnh...

Cũng hơi tối tăm...

Ngoài ra, dường như không có gì bất thường.

Tuy nhiên, khi Khương Lê đang nghĩ như vậy, nước trong bể bắt đầu dâng lên!

Gần như ngay lập tức, một xác chết nhợt nhạt từ đáy bể nổi lên!

Giang Ly trợn tròn mắt, cố nén sợ hãi cùng buồn nôn mà nhìn nó.

Đó là một phụ nữ. Một người phụ nữ to lớn! Nói chính xác, đó là một cái xác khổng lồ!

Cảm giác buồn nôn đột nhiên ập đến, Giang Ly chỉ liếc mắt một cái, axit trong bụng điên cuồng khuấy động.

Thi thể nữ trong thùng nước đã bị hủy hoại nặng nề, khuôn mặt sưng vù, nhãn cầu lồi ra ngoài, môi nổi mụn nước trắng bệch.

Ngực và bụng của xác chết phồng lên như quả bóng, tứ chi càng béo mập hơn, da dẻ sưng tấy như thạch, tưởng chừng sẽ vỡ ra nếu bị chọc nhẹ.

Nhưng điều kỳ lạ là một cái xác kinh tởm và thối rữa như vậy lại không có lấy một chút mùi hôi nào?

“Bỏ tôi xuống!” Giang Ly vội vàng hét lên.

Bạch Nghiên Lương không biết cô ta đã nhìn thấy gì, nhưng nghe thấy sự vội vàng trong giọng nói của cô, hắn nhanh chóng đặt cô xuống.

Khương Lê ngay lập tức rời khỏi vai Bạch Nghiên Lương, không thèm xỏ giày đã lao sang một bên trước, để lại Bạch Nghiên Lương và Hứa Trí An ngây người nhìn cô.

Khương Lê cúi đầu không ngừng nôn mửa.

Bởi vì cô ta chưa ăn gì nên tất cả những gì có thể nôn chỉ là nước chua trong dạ dày mà thôi.

Cuối cùng khi lấy lại sức, cô nói với khuôn mặt tái nhợt: "Đó là một xác chết nữ, tôi không thể phân biệt được đó là ai, nó hoàn toàn sưng phù lên." Sau khi nghe những lời của Khương Lê, Bạch Nghiên Lương không có phản ứng gì, nhưng Hứa Trí thì lại khác. Hắn cảm thấy bụng nôn nao vô cùng, miệng không ngừng nôn khan.

Hắn nhớ đến bữa sáng hôm nay.

Cái khách sạn chết tiệt này, nó dùng nước từ bể chứa nước à?

"Khương tiểu thư, chỉ có một thi thể thôi sao?" Bạch Nghiên Lương nhìn cô, nghiêm túc hỏi.

Khương Lê gật đầu xác nhận.

Thấy vậy, Bạch Nghiên Lương nhìn hai bể nước gần nhau khác và nói: "Thế thì ... phiền cô thêm hai lần nữa vậy."

Khương Lê khẽ lắc đầu, tên Bạch Nghiên Lương này.

Cố nén cảm giác khó chịu trong bụng, cô giẫm lại lên vai Bạch Nghiên Lương, nhìn vào thùng nước thứ hai.

Khác với vừa rồi, lần này xác chết không đột ngột nổi lên, khi Khương Lê nhìn thấy người này, xác của hắn đã nổi lềnh bềnh trong bể nước rồi.

"Anh Hứa! Chính là hắn! Là con quỷ anh nói không thể nhận ra mặt kia!" Khương Lê cố nén buồn nôn nhìn kỹ thi thể người đàn ông, sau khi nhìn được mặt thì lập tức kêu lên.

Vừa rồi Hứa Trí An nói anh ta bị chặn bởi hai con quỷ, một trong số đó cải trang thành Bạch Nghiên Lương, nhưng diện mạo thực sự của "nó " là một người đàn ông với khuôn mặt đẫm máu, tất cả các đường nét trên khuôn mặt đều bị nghiền nát.

Lại đặt Khương Lê xuống, lần này cô đã khá hơn rất nhiều, mặc dù còn nôn khan nhưng ít nhất cũng không nôn nữa.

Còn thùng nước cuối cùng, nếu còn xác phụ nữ trong đó thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.

Khương Lê đã rất thành thạo, giẫm lên vai Bạch Nghiên Lương và đẩy nắp thùng nước đi một cách dễ dàng.

Lần này, mặc dù cô đã kỹ chuẩn bị tinh thần, nhưng thứ trước mắt lại khiến cô không khỏi kinh ngạc.

"Hả? Trong thùng nước này không có gì!"

Khương Lê vừa nói vừa xác nhận lại.

Thật sự... không có gì.

Bể nước lờ mờ chứa đầy nước, đừng nói là thi thể, ngay cả dị vật trôi nổi cũng không nhìn thấy.

Nguy rồi!

Đại não của Bạch Nghiên Lương cấp tốc chuyển động, có điều gì đó không ổn trong suy đóan của mình.

Mọi thứ ... dường như không đơn giản như vậy?

Bạch Nghiên Lương đặt Khương Lê xuống, và sau khi Khương Lê đi giày vào, cô và Hứa Trí An hai mắt nhìn nhau.

Hai người kia đều không biết tại sao sắc mặt của Bạch Nghiên Lương lại đột nhiên thay đổi, loại cảm xúc này đối với Bạch Nghiên Lương đúng là không thể tưởng tượng được.

Phải biết rằng, hắn là kẻ gặp quỷ còn có thể cười.

"Anh Bạch, có chuyện gì à?"

Hứa Trí An chần chờ hỏi.

Nghe vậy, Bạch Nghiên Lương rút lại suy nghĩ, gật đầu.

Hắn nhìn hai người họ và nói: "Có ba con quỷ nhưng chỉ có hai xác chết, xác chết còn lại đâu."

Khương Lê và Hứa Trí An lại nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt đối phương, cái xác còn lại mất tích, nhưng như vậy thì sao?

Bạch Nghiên Lương khẽ thở dài trong lòng, giải thích: "Mục đích cơ bản của việc điều tra là để tìm ra điểm yếu của quỷ. Xác định danh tính, nguyên nhân cái chết và cách thức gϊếŧ người, từ đó suy ra những hạn chế của nó. Bây giờ chúng ta tìm được hai xác chết trong bể nước, từ đó suy ra hai trường hợp: Trường hợp đầu tiên, cả hai cái xác đều được tìm thấy trong thùng chứa nước, điều này cho thấy cái chết của hai người có khả năng bị gây ra bởi một hung thủ. Trường hợp thứ hai, sau khi một người bị gϊếŧ, thi thể được người khác phát hiện khi hung thủ ném xác vào thùng chứa nước, sau đó kia đã bắt chước cách thức phạm tội, cũng đem xác chết thứ hai bỏ vào thùng." Khi Bạch Nghiên Lương nói điều này, cả hai đều hiểu ý anh.

Thi thể thứ ba, cũng chính là một thi thể nữ, vẫn chưa được tìm thấy!

Ai đã gϊếŧ cô ta?

Và nạn nhân đã chết như thế nào?

Ngay cả theo phỏng đoán thứ hai của Bạch Nghiên Lương, nghĩa là có nhiều hơn một kẻ gϊếŧ người!

Nhìn thấy Khương Lê và Hứa Trí An, những người có vẻ yếu ớt cũng đang chìm trong suy nghĩ, Bạch Nghiên Lương ngừng nói.

Tuy nhiên, anh vẫn có suy đoán chưa nói ra.

Đó là lý do tại sao?

Tại sao cả ba người chết đều trở thành quỷ?

Chẳng lẽ nơi này có vấn đề, hay quy tắc của Vô Kỵ vốn là như vậy?

Nếu nơi này xảy ra vấn đề, như vậy từ khi xây dựng đến nay, nhất định phải có hơn ba người chết trong khách sạn Như Ý!

Cho nên... không phải ngay từ đầu khách sạn Như Ý đã có vấn đề, mà là về sau đã có sự kiện phát sinh, khiến tất cả những người chết ở đây đều thành quỷ?

Bạch Nghiên Lương khẽ cau mày, nếu suy nghĩ của hắn bị người khác trong Vô Kỵ biết được, nhất định sẽ bị gọi là kẻ mất trí.

Bởi vì... điều hắn đang tính làm, chính là đang thăm dò nguồn gốc ma quỷ!