Chương 45: Tình Yêu Ngược Luyến " Sư Phụ Vầ Đồ Đệ"(14)

Sau sinh nhật của mình, Tào Tâm bắt đầu "chế độ huấn luyện cấp địa ngục" là luyện tập với Thanh Phong mỗi ngày.

Ngay cả khi Thanh Phong áp chế tu vi của mình cùng cấp độ với cô, Tào Tâm vẫn gặp khó khăn khi chiến đấu với anh ta, bởi vì cô ấy thực sự không có kinh nghiệm chiến đấu thực tế nào, cô không thành thạo trong việc sử dụng phép thuật như Thanh Phong, đặc biệt là thuật tấn công, bởi vì cô ấy chưa bao giờ sử dụng loại phép thuật này sau khi học nó.

Cô mới bắt đầu học kiếm thuật, khi chiến đấu càng tệ hơn, Thanh Phong có thể tùy tiện đánh bật thanh kiếm trong tay cô ra, cho dù hắn chỉ cầm một cành cây bình thường mà không hề dùng kiếm.

Tuy nhiên, Tào Tâm không bị đánh bại mà càng ngày càng can đảm, Thanh Phong càng mạnh mẽ cô càng muốn thắng hắn.

Lần nào cô cũng dốc toàn lực, Thanh Phong lúc đầu không dùng hết sức lực, cho đến khi Tào Tâm đột phá đến cảnh Kim Đan, sức chiến đấu của cô đã được cải thiện rất nhiều, hắn mới dùng hết toàn lực.

Tuy nhiên, Thanh Phong đã sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình mà không nâng tu vi đến thời kỳ Kim Đan, cuối cùng để Tào Tâm giành chiến thắng.

Thực ra Tào Tâm biết Thanh Phong đã nhường cô thắng nên cô không hề kiêu ngạo vì đã chiến thắng mà càng nổ lực hoàn thiện bản thân.

Để dạy dỗ tốt Đồ đệ của mình, Thanh Phong đích thân luyện tập với "Mộ Ngôn Tâm" mỗi ngày, chuyện này nhanh chóng được lan truyền và trở thành truyền thuyết. Hầu như tất cả mọi người trong phái Thanh Tiêu đều rất ghen tị với "Mạc Ngôn Tâm", ngoại trừ một người.

Thanh Liên đã từng lặng lẽ đến học viện Thanh Phong để xem Thanh Phong đấu với "Mộ Ngôn Tâm" vài lần, rõ ràng là Thanh Phong luôn nhượng bộ "Mộ Ngôn Tâm", nói rằng hắn sẽ "không tiếc công sức để huấn luyện cô ấy", nhưng trên thực tế, hắn luôn thận trọng và chưa bao giờ để "Mộ Ngôn Tâm" bị thương.

"Một sư phụ làm sao có thể tốt với một Đồ đệ như vậy, chỉ sợ hắn đã bị con hồ ly Mạc Ngôn Tâm mê hoặc."

Sau khi Thanh Liên vô tình phát hiện Thanh Phong cũng sẽ giặt giũ và nấu ăn cho "Mạc Ngôn Tâm", lòng cô càng ngày càng mất bình tĩnh.

Ngoại hình của cô không phải là vô song, nhưng ít nhất ở trên người cô, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của phái Thanh Tiêu vốn dĩ là của cô, nhưng bây giờ cô lại bị "Mạc Ngôn Tâm" cướp đi, trong lòng cô vốn đã mất bình tĩnh, càng không binh tĩnh nổi khi thấy Thanh Phong, người mà cô thầm ngưỡng mộ, lại tốt với "Mạc Ngôn Tâm" như vậy.



Để tránh cho Thanh Phong không thích mình, cô đã lợi dụng thân phận hậu bối của mình để hòa hợp với Thanh Phong, cố tình cư xử bất cẩn để hạ bớt sự cảnh giác của Thanh Phong đối với cô càng nhiều càng tốt, cô nghĩ mình có thể đến gần Thanh Phong từng chút một như thế này, khi có thời điểm thích hợp, cô có thể bày tỏ tình cảm của mình với anh và trở thành một cặp đạo lữ , nhưng cô không bao giờ ngờ rằng "Mộ Ngôn Tâm" nửa chừng xuất hiện.

"Làm sao một Đồ đệ chân chính có thể để cho sư phụ phục vụ mình? Mạc Ngôn Tâm này nhất định có gì đó không đúng. "

Thanh Liên càng nghĩ càng cảm thấy "Mạc Ngôn Tâm" là một hồ ly tinh. Cô nhất định sẽ để cho "Mạc Ngôn Tâm" bại lộ nguyên hình, khiến Thanh Phong hoàn toàn chán ghét cô.

......

Một ngày nọ, khi gió và mặt trời đẹp, Thanh Liên mang theo một hộp thức ăn đến thăm Thanh Phong và "Mộ Ngôn Tâm".

"Lần này cháu gái xuống núi đi qua Nghi Bính Hải, ta nghe nói món bánh ngọt ở đó được làm rất ngon, vì vậy ta mang một ít đến cho Mạc sư muội"

Thanh Liên mỉm cười nói, đem hộp thức ăn đưa cho Tào Tâm.

"Món ăn vặt này không nên để lâu, tốt nhất là ăn ngay trong ngày, ta không mua thêm, hy vọng Mạc sư muội sẽ không chê."

Sau khi đặc biệt dặn người tốt nhất ăn ngày hôm đó, Thanh Liên rời đi.

"Thơm quá, sư phụ, ngài cũng muốn ăn một miếng sao?"

Trước khi Tào Tâm mở hộp thức ăn, anh ngửi thấy một mùi đặc biệt thơm.