Chương 13
“ Nếu đều đó làm em vui ”- Hạo Thiên lâm vào hôn mê. Chẳng lẽ anh đã biết hết rồi.
Đúng là không nằm ngoài dự đoán của cô, nhưng trái tim cô dường như đang rỉ máu.
“ Được rồi ”-Lâm Vy thực sự không muốn nhìn vào gương mặt của anh nữa. Cô sợ , sợ mình sẽ không kìm lòng nữa mà khóc ngay tại đây.
“ Bây giờ làm sao ”- Người đàn ông nhìn Hạo Thiên.
" Anh đi đi, tôi tự lo được ”- Lâm Vy đẩy Hạo Thiên ra anh lập tức ngã xuống đất.
Người đàn ông lập tức chạy khỏi đây. Lâm Vy lấy điện thoại gọi cho cứu thương , kêu họ lập tức tới chỗ hai người.
Một lúc sau xe cứu thương tới lập tức đưa anh và cô vào xe.
Ở trên xe cô nhìn anh đang nằm yên tĩnh, mặt anh lúc này đã trắng bệch. Lâm Vy nhìn Hạo Thiên và mỉm cười nhưng đó là vẻ cười mãn nguyện chứ không phải đau lòng thương xót.
“ Hạo Thiên anh đã biết hết mọi chuyện, vậy thì tại sao vẫn để tôi làm. Nhưng anh yên tâm tôi không để anh chết dễ dàng như vậy vì tôi không muốn bảo bối của tôi không có cha. Một viên đạn này chưa là gì đâu”- Mặc dù nói những lời cay độc như vậy nhưng cô không biết rằng trong lòng mình bây giờ như lửa đốt, lo lắng cho anh.
Tới bệnh viện liền đẩy anh vào phòng cấp cứu liền, Lâm Vy đột nhiên cảm thấy lo lắng cho anh không biết anh sẽ như thế nào, liệu có cứu được anh hay không. Chẳng lẽ cô yêu Hạo Thiên. Không! Không được, cô không thể yêu anh được. Cô còn chưa đạt được mục đích của mình mà. Cô không thể yêu anh được.
Dì Tư sau khi nghe được tin cũng vội vàng đi vào bệnh viện, đi vào thì thấy Lâm Vy đang ngồi thẫn thờ ở ghế .
“ Cô Chủ, cậu chủ ra chưa ”- Dì Tư quan sát thấy Lâm Vy dường như rất lo lắng cho Hạo Thiên.
“ Dạ chưa dì Tư ”- Lâm Vy.
" Dì thấy được con rất yêu cậu chủ ”- Dì Tư nhìn Lâm Vy mỉm cười nói.
“ Con không yêu anh ta ”- Lâm Vy lập tức khẳng định, cô sẽ không yêu Hạo Thiên.
" Con không chấp nhận nhưng dì Tư nhìn ra con rất quan tâm lo lắng cho cậu chủ.
" Lâm Vy con hãy bỏ qua hết chuyện quá khứ đi , xem như chưa có gì rồi cùng cậu chủ sống với nhau được không ”- Dì Tư tiếp tục nói.
" Không, con không thể làm như vậy ”- Lâm Vy không cho phép cô làm như vậy.
" Con làm dì cũng không ép, nhưng đừng để sau chính con hối hận ”- Dì Tư không muốn xen vào chuyện giữa hai người nên chỉ nói như vậy.
Bác sĩ đi ra và tiến lại gần hai người.
" Hai người là người nhà của bệnh nhân ”- bác sĩ nói.
“ Đúng vậy, anh ấy sau rồi ”- Lâm Vy nhìn người bác sĩ.
" Hiện tại đã qua khỏi nguy hiểm nhưng phải cần nằm lại để theo dõi”- Bác sĩ nói với hai người.
" Vâng. Cám ơn bác sĩ ”- Dì Tư nói.
Hai người đi vaò trong, thấy Hạo Thiên đang nằm trên giường bệnh. Dì Tư tiến lại nhìn Hạo Thiên mà xót thương.
" Lâm Vy tối nay con ngủ ở đây với cậu chủ đi ”- Dì Tư nhìn Lâm Vy.
“ Dạ ”- Lâm Vy bây giờ cô không còn muốn nghĩ gì nữa.
" Con ở đây dì đi mua đồ ăn cho con ”- Dì Tư nói rồi đi ra ngoài.
Lâm Vy lúc này mới từ từ tiến lại gần Hạo Thiên.
" Hạo Thiên, anh yêu tôi sao ”- Lâm Vy nhìn anh.
" Đáng lẻ tôi phải vui mừng vì đã gần trả thù được cho ba mình nhưng khi nhìn thấy tận mắt anh đỡ cho tôi, tay anh còn đỡ bụng tôi lại sợ ảnh hưởng đến bảo bối, anh không được yêu tôi. Anh đừng dịu dàng , chăm lo, lo lắng cho tôi được không tôi sắp không chịu được nữa rồi. Tôi không muốn chính mình phải rung động trước anh, không muốn mình yêu anh. Anh có thể ghét tôi như lúc anh đem tôi về cũng được mà tại sao anh lại làm như vậy.”- Lâm Vy khóc nức nở .
Wattpad:@VyL356