Chương 15

Đoạn Dã, Tiết Hàng, Tống Dược……

Dư Phong nhớ lại những người đã ngủ với mình sau khi cậu tham gia trò chơi, cậu đúng là đã nếm được loại chỉ làʍ t̠ìиɦ mà không nói đến chuyện yêu thương.

Nhưng đáng sợ nhất là cậu căn bản không thể biết trước kế tiếp hệ thống sẽ giao cho cậu nhiệm vụ gì.

Nhưng nhìn fans của mình càng ngày càng nhiều, phòng phát sóng trực tiếp luôn ở vị trí rất cao trên bảng xếp hạng, Dư Phong chậm rãi tiếp nhận loại thay đổi này rồi.

Như lời trò chơi nói ban đầu, có thể thoải mái chơi nhiều loại đàn ông, lại có thể kiếm được một khoản tiền thưởng lớn, một công đôi việc, có gì không tốt đâu?

*Mandy : Rồi nát đuýt nha con 😊

【 Nhiệm vụ hệ thống: Cùng Trần Dực Đô ký kết khế ước SM, tiền thưởng cho nhiệm vụ: 10000$】

Dư Phong nhìn đến nhiệm vụ trò chơi tuyên bố cho cậu, trong lòng đột nhiên cả kinh.

Thầy Trần …… Cái loại người *thanh lãnh này, như thế nào có khả năng sẽ là người có sở thích SM?

*Thanh lãnh: thanh cao + lạnh lùng* Bất ngờ chưa con :]]

Nghĩ lại đều cảm thấy không thể tưởng tượng!

Cùng giáo viên của mình chơi SM, Dư Phong cảm thấy nhiệm vụ này xấu hổ đến mức muốn bốc hỏa luôn!

Tuy nhiên, cái nhiệm vụ này vẫn luôn quanh quẩn ở trong đầu Dư Phong, làm cậu không tập trung được, đi học luôn không tự giác nghĩ đến hình ảnh mình bị Trần Dực Đô chơi SM.

Dư Phong chưa từng có tiếp xúc qua với SM, đối với thể loại này cũng không có nhiều hiểu biết.

Nhưng chỉ cần cậu tưởng tượng cùng thầy Trần phát sinh cái loại quan hệ này, vậy mà lại còn có chút hưng phấn.

Nếu là nhiệm vụ hệ thống tuyên bố, như vậy Dư Phong nhất định phải hoàn thành.

【 Hệ thống nhắc nhở: Trần Dực Đô buổi tối hôm nay sẽ ở văn phòng tăng ca. 】

Một lúc sau khi tan học, Dư Phong nhận được thông tin này của hệ thống.

Đi đến văn phòng tìm Trần Dực Đô không phải việc khó, nhưng mà mở miệng nói ra chuyện đó như thế nào?

Khi Dư Phong tới văn phòng Trần Dực Đô, Trần Dực Đô đang chấm bài kiểm tra của học sinh.

“Thầy Trần, em…… Em tới tìm thầy……” Dư Phong không biết phải nói chuyện như thế nào.

Mỗi lần nhìn Trần Dực Đô lại cảm thấy hô hấp có chút áp lực, cứ thế quên sạch lý do đã chuẩn bị trước đó.

Dư Phong ấp úng đứng ở tại chỗ, gương mặt ửng đỏ.

Trần Dực Đô khép lại sách vở, mặt biểu vô tình mà nhìn Dư Phong, gọng kính màu bạc kim loại lóe sáng.

“Dư Phong?” Âm thanh thanh lãnh trầm thấp của Trần Dực Đô vang lên.

Dư Phong gật gật đầu, nỗ lực làm mình duy trì khuôn mặt mỉm cười, thoạt nhìn qua không quá chật vật.

“Thầy nhớ rõ em……” Dư Phong nói.

“Em đã đứng đầu bảng hơn nửa tháng, thầy làm sao mà không nhớ rõ?”

Đáy mắt Trần Dực Đô không thể nhìn ra cảm xúc gì, thâm ý cười nhìn về phía Dư Phong.

“Bá chủ mới nổi tiếng nhất?”

Hai mắt Dư Phong trừng lớn, đầy mặt kinh hãi, cậu ngơ ngác mà nhìn Trần Dực Đô, nhất thời không biết nên nói cái gì mới phải.

Thầy Trần …… Sẽ không phải chính là kim chủ bí ẩn hay tặng thưởng cho mình đó chứ!?

Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Dư Phong, cậu như không phải, nói như vậy chính là thầy Trần cũng tham gia trò chơi, như vậy mỗi lần Dư Phong biểu diễn dâʍ đãиɠ đều bị Trần Dực Đô xem.

Thấy Dư Phong sững sờ, cuối cùng trên mặt Trần Dực Đô cũng có điểm biến hóa, hắn khẽ cười nói: “Không cần sợ hãi.”

“Thầy Trần …… Em tưởng……” Dư Phong do dự một lát, lại vẫn là không có thể nói ra.

Trần Dực Đô hờ hững mà nhìn cậu, sau đó nói: “Thầy có thể giúp em hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên, em phải chơi với thầy.”

Dư Phong có chút nghi hoặc, chỉ có bá chủ mới biết được cụ thể nhiệm vụ trò chơi là cái gì, nhưng mà cậu nghe ngữ khí Trần Dực Đô, phảng phất giống như Trần Dực Đô cũng biết mục đích của cậu vậy.

“Xem qua nhiều người phát sóng trực tiếp, cũng đại khái biết được một chút quy tắc”.

Trần Dực Đô nói tiếp.

“Cùng các nam nhân làʍ t̠ìиɦ, sau đó đổi lấy giá trị nhiệm vụ để thăng cấp, đúng không?”

Dư Phong gật gật đầu, những lời này từ trong miệng Trần Dực Đô nói ra, nghe giống như là chuyện rất đỗi bình thường vậy.

“Nhưng mà, ……” Trần Dực Đô cong cong khóe môi, nhìn đôi mắt Dư Phong.

“Thầy, muốn, hung, hăng, mà, thao, em.”

Dư Phong nuốt nuốt nước miếng, bị ánh mắt như lửa nóng của Trần Dực Đô nhìn chằm chằm đến gương mặt nóng lên.

“Lại đây.” Trần Dực Đô tiếp tục nói.

Dư Phong chậm rãi hướng về Trần Dực Đô, đứng bên cạnh hắn, ngửi được mùi cơ thể như có như không trên người Trần Dực Đô, tim đập cậu bắt đầu đập nhanh hơn.

“Ngồi.” Trần Dực Đô chỉ chỉ sô pha bên cạnh.

Dư Phong đang muốn ngồi xuống, đột nhiên bị Trần Dực Đô áp đảo ở trên sô pha.

“Thầy Trần …… Ân……” Thần sắc Dư Phong đột nhiên căng thẳng, âu phục Trần Dực Đô màu đen mang theo hương vị kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ cậu.

“Thầy Trần, Thầy…… Nặng quá……”

Dư Phong thời điểm đi học cũng từng có ý da^ʍ với dáng người cao lớn của thầy thể dục hoặc thầy âm nhạc ôn tồn lễ độ.

Nhưng mà Trần Dực Đô, Dư Phong trước nay không có dám ý da^ʍ đối với nam nhân thoạt nhìn bề ngoài thanh lãnh này.

Không phải bởi vì Trần Dực Đô dáng người không tốt, mà là điều kiện của hắn thật sự quá tốt, làm Dư Phong không dám đối hắn ôm bất luận ý tưởng xấu xa gì.

“Sở thích của tôi rất kì lạ.” Trần Dực Đô nhìn chằm chằm đôi mắt Dư Phong, như là một mãnh thú đang đánh giá con mồi.

“Kì lạ như thế nào?” Dư Phong thật cẩn thận ở dưới thân Trần Dực Đô mà hô hấp, muốn hiểu được suy nghĩ, cảm xúc dưới đôi mắt đen tuyền kia của Trần Dực Đô.

“Tôi muốn em làm nô ɭệ của tôi.” Trần Dực Đô nói, cởi bỏ cà vạt trước ngực, vòng lên Dư trên tay Phong, đem hai tay của cậu cột vào cùng nhau.

Trước đây đã trải qua vài lần, Dư Phong đối với loại buộc chặt này đã quá quen thuộc, cậu thở phào một hơi, đón nhận ánh mắt nóng cháy của Trần Dực Đô.

“Thầy muốn em làm như thế nào?”

Trần Dực Đô cắn cắn vành tai Dư Phong, dùng lưỡi quấy loạn trên tai cậu, cho đến khi thân mình Dư Phong hơi run run lên, mới thấp giọng nói.

“Từ từ em sẽ biết.”

“Ân……” lỗ tai Dư Phong bị liếʍ đến thoải mái, cậu đang nghĩ tới kế tiếp Trần Dực Đô sẽ hôn vào đâu, lại bị Trần Dực Đô đột nhiên trở mình, mặt bị chôn ở sô pha.

Trần Dực Đô cởi xuống thắt lưng bên hông, tinh tế ghé vào trên người Dư Phong.

Thắt lưng ở trong tay Trần Dực Đô phát ra âm thanh va chạm thanh thúy, Dư Phong đang muốn quay đầu xem Trần Dực Đô đang làm gì, hạ thân cậu đã bị hắn cởi ra, hai cánh mông trắng nõn bại lộ trong không khí, một tia lạnh lẽo từ mông thịt truyền đến.

“Thầy Trần ……” Dư Phong thấp giọng nói.

Còn chưa nói xong, một đồ vật lành lạnh bằng da quét trên mông mình, Trần Dực Đô dùng thắt lưng du tẩu trên mông thịt của Dư Phong, như chuồn chuồn lướt qua mỗi tấc da thịt của cậu.

“Tôi là chủ nhân của em”

Trần Dực Đô ánh mắt theo thắt lưng du tẩu ở trên mông thịt non mịn trơn bóng của Dư Phong.

“Cho nên, em nên gọi tôi là cái gì?”

Thanh âm không lớn, lại đủ để cho người cảm thấy hít thở không thông.

Dư Phong nín thở nhìn chăm chú cái roi da kia, trái tim thình thịch nhảy lên.

“Chủ, chủ nhân……” Âm thanh Dư Phong khó có thể khống chế mà run rẩy.

Cậu đối SM hiểu biết không nhiều lắm, lại có thể từ tình hình trong giờ phút này mà phán đoán ra là muốn làm cái gì.

“Nhưng em vừa mới còn gọi tôi là thầy Trần, em nói …”

Trần Dực Đô đem thắt lưng ngừng ở giữa hai cánh mông của Dư Phong.

“Tôi nên trừng phạt em như thế nào mới được đây?”

“Thầy Trần ……”

Dư Phong phát ra tiếng thở lúc nhanh lúc chậm trong không gian yên tĩnh quỷ dị, cậu cảm thấy sợ hãi, cậu tưởng hắn đã dừng lại hành vi không thoải mái này.

“A ——” Giây tiếp theo, Dư Phong bị đau kêu lên một tiếng.

Thắt lưng đánh vào mông thịt Dư Phong, tiếng quất dễ nghe vang lên ở trong văn phòng an tĩnh.

“Về sau em chỉ có thể gọi tôi là chủ nhân”

Trần Dực Đô nhìn cặp mông trắng nõn lằn lên một vệt đỏ, mặt vô biểu tình mà nói.

“Không nghe lời, sẽ bị chủ nhân trừng phạt, hiểu chưa?”

================================

Mandy : Hallo các con vợ của anhhhh

Nhân dịp trở lại anh đây sẽ cho chương H free nhé?