Chương 17: Đυ. hoa tâm của cô (H)

“Thật sự kẹp lại sao...”

Bùi Hành Trì đem đầu lưỡi từ trong tiểu huyệt vừa ướt vừa chặt của người con gái rút ra, lại hôn lên bờ mông mật đào của cô, co giãn mềm mại, da thịt vô cùng mịn màng.

Côn ŧᏂịŧ phải dưới của mình đã sớm căng trướng khó chịu, gấp không chờ nổi mà muốn tiến vào bên trong phát tiết, anh ôm vòng eo mảnh khảnh của Lâm Thiển, dễ như trở bàn tay tìm được hai mảnh môi đỏ kiều nộn, đầu lưỡi tiến vào trong đó dây dưa truy đuổi, một đôi tay cũng từ bên hông du tẩu về phía trước, vuốt ve hai khối tròn trịa phía trước của cô.

“Nơi này còn đau không? Ngày hôm qua bị tôi hút trầy da.”

Tiếng nói của người đàn ông mềm nhẹ, thân thể nóng như lửa, dươиɠ ѵậŧ thô tráng ở khe thịt ướŧ áŧ không ngừng cọ xát, muốn đem người con gái dưới thân này làm cho tan chảy.

“Ưʍ...”

Lâm Thiển mới vừa đạt đến cao trào, dư vị còn chưa biến mất, thấp giọng rêи ɾỉ lên, cô xoay người muốn đẩy người đàn ông đang đè nặng trên người mình ra, nhưng căn bản không có sức lực gì, theo cánh tay kéo dài, dục nghênh còn cự(*) giống như đang giúp anh mát xa vậy.

(*) Dục nghênh còn cự: Muốn mà còn giả vờ từ chối.

Bùi Hành Trì nắm lấy hai bầu nhũ non mềm của người con gái đẩy hướng vào chính giữa, kí©h thí©ɧ eo bụng, côn ŧᏂịŧ vận sức chờ phát động để ở miệng huyệt lầy lội nóng lòng muốn thử.

Động tác xoa nắn trên tay người đàn ông càng ngày càng nặng, ý thức của Lâm Thiển dần trở nên mơ hồ, ham muốn tìиɧ ɖu͙© dần dần khống chế đại não của cô, kɧoáı ©ảʍ như sóng triều truyền khắp toàn thân, đầu mờ mịt một mảnh, trừ bỏ du͙© vọиɠ thì không còn lại gì cả.

“Ưm anh...”

Qυყ đầυ nóng như lửa đυ.ng tới âm hạch mẫn cảm của mình, làm cô nhịn không được nhẹ giọng hừ ra một tiếng.

Cuối cùng Bùi Hành Trì nhịn không được, thở hổn hển đem đùi đẹp trơn bóng như ngọc của người con gái treo ở trên cánh tay của mình, phần eo đẩy về phía trước một: “Vèo” một tiếng, côn ŧᏂịŧ thông thuận mà cắm thẳng vào một đường, tiểu huyệt trống rỗng đã lâu trong nháy mắt bị lấp đầy, cảm giác phong phú mãnh liệt làm Lâm Thiển choáng váng một trận: “A...” Trong miệng là tiếng rêи ɾỉ vô cùng thỏa mãn.

Người đàn ông đem côn ŧᏂịŧ chậm rãi rút ra ngoài, từng chút từng chút một lúc nong lúc sâu đong đưa với cô, đυ. vào hoa tâm của cô, tiểu huyệt ướŧ áŧ không tự chủ được mà mυ"ŧ chặt dươиɠ ѵậŧ của anh, theo sự đưa đẩy của anh mà mấp máy co rút.

Trong phòng vang lên tiếng đánh thân thể chặt chẽ vang dội, hai bầu ngực kiều nộn theo sự va chạm mãnh liệt mà lắc lư không chừng...

“Ưʍ...”

Thở dốc xa lạ khác thường đánh sâu vào đại não của cô, làm hồn phách đang bay ở giữa không trung của Lâm Thiển trở về thân thể, cô nhìn thân thể đang lao tới của người đàn ông tuấn tú, đầu óc một mảnh mờ mịt, cô đang ở nơi nào? Đang làm gì vậy?

Đây không phải là chồng của mình, người này chính là chồng của cô Kiều Mộ Ngưng kia, ngày hôm qua bản thân cô thế nào lại như là bị ma quỷ ám ảnh nói với Khương Đào rằng “Anh nguyện ý thì em liền nguyện ý”, Khương Đào còn nói hôm nay muốn đi đảo Hồ Tâm ở một đêm trên đó, ngụ ý chính là ở nơi đó... Trao đổi bạn đời!

Trong thế giới mà cô tiếp xúc từ nhỏ, làm sao có thể chấp nhận loại chuyện hoang đường vớ vẩn này?

Cùng một người đàn ông xa lạ không quen biết phát sinh quan hệ, làm những chuyện thân mật mà chỉ có vợ chồng mới có thể làm, còn có Khương Đào, anh ta cũng sẽ cùng làm loại chuyện đó với vợ của người đàn ông này, vừa nhớ tới nó, trong lòng Lâm Thiển liền ê ẩm, bản thân cô thật sự không có sức hấp dẫn đến như vậy sao?

Cô cùng chồng mình kết hôn còn chưa đến một năm, anh ta đã liền gấp không chờ nổi muốn tìm người con gái khác bên ngoài, còn lôi kéo cô cùng nhau chơi trò chơi này.

Nếu như anh ta yêu cô, làm sao có thể bỏ qua được cho một người đàn ông khác chà đạp cô như thế?

Nhưng hiện tại, cô đã cùng với người đàn ông tên Bùi Hành Trì này xảy ra quan hệ, Khương Đào cũng sẽ như vậy sao? Điên cuồng lao tới trên một người con gái xa lạ?

Cái người con gái tên Kiều Mộ Ngưng kia vóc dáng cao gầy, tư chất kiều ngạo, bộ dáng hay dáng người đều xuất sắc hơn cô nhiều lần, Khương Đào nói căn bản không có chú ý nhìn cô ta, cô mới không tin.

Không thể miêu tả được ủy khuất cùng bực bội áp lực ở trong lòng, Lâm Thiển đẩy ngực người đàn ông, liều mạng co rút lại bụng dưới, muốn đem dươиɠ ѵậŧ thuộc về người đàn ông khác không phải chồng mình đẩy ra ngoài.

“Tê... Lâm Thiển...”

Hô hấp của Bùi Hành Trì hỗn loạn, qυყ đầυ từng cái đâm đến hoa tâm, giày vò ở trên thịt mềm mẫn cảm, tốc độ càng lúc càng nhanh, cắn lỗ tai cô hỏi: “Em muốn mạng của tôi sao?”

Hết