Chương 4: Em sẽ cố gắng sống sót

Tô Hình cả người cứng ngắt bất động, gương mặt đỏ lại trắng, trắng lại hồng, không ổn chút nào.

“Được rồi, tôi mang cô ấy đi chọn phòng trước, đúng rồi, Chu công tử đã trở lại chưa?” Giang Lưu ôm eo thon của Tô Hình, đang muốn lên lầu, đột nhiên nhớ tới cái gì quay đầu lại hỏi bọn họ.

Quý Du lắc đầu, giọng điệu có chút trầm trọng, “Cậu ấy còn đang ở trong phát sóng trực tiếp, tôi thấy lần này rất khó khăn, cùng một tổ với Hàn Linh Nhi ở trạm số 5, anh cũng biết cô ta rồi, mảnh mai làm ra vẻ yếu đuối, Chu công tử sợ là khá vất vả.”

Giang Lưu trầm mặc gật gật đầu, mang theo Tô Hình đang hóa đá lên lầu.

Tô Hình mơ màng bị kéo lên lầu, đến khi Giang Lưu thay cô mở cửa một căn phòng ngủ, cô mới lấy lại tinh thần.

“Ở đây tuy là có rất nhiều phòng trống, nhưng căn này gần anh nhất, em liền ở đây đi.”

Bỏ qua ái muội trong lời nói của anh, Tô Hình đi vào phòng ngủ, phát hiện chỗ này trang trí giống với đại sảnh, xa xỉ hoa lệ, giường lớn rộng hai mét trải đệm chăn tơ vàng mềm mại, cặp gối trắng chỉnh tề, trên tường sơn trắng sạch sẽ còn có TV LCD 40 inch.

Tô Hình đi đến phòng vệ sinh, bên trong mở rộng áng ngời, bồn rửa tay, bồn tắm, vòi sen, cho dù là đồ dùng cá nhân của phụ nữ cái gì cần có đều có.

Quan sát một lượt xong, Tô Hình ngồi trên giường lớn, phát ngốc.

Giang Lưu im lặng nhìn cô, bình thản nói: “Có cái gì muốn hỏi, cứ hỏi đi.”

Tô Hình ngước mắt, ánh sáng trong mắt dần tan biến, “Đây rốt cuộc là thế giới gì, nơi em ở lại là ở đâu.”

“Anh nói rồi, thế giới này gọi “Tiểu thế giới”, còn nơi này bọn anh gọi là trạm nghỉ số 3.”

“Số 3?” Tô Hình bỗng nhiên nhớ tới tờ giấy nhăn dúm kia, phía trên cũng viết số 3.

“Lúc em tỉnh lại, trên mặt đất có tờ giấy, bên trong viết một con số, là 3, chẳng lẽ là chỉ nơi này?”

“Có thể nói như vậy, con số biểu thị trạm nghỉ tương ứng, tiểu thế giới tổng cộng có 13 tạm nghỉ, mỗi tháng sẽ có mười người mới tham dự thử thách, con số mỗi người nhìn thấy ứng 13 trạm.”

“Vậy anh cùng Vân Diêu có vai trò gì trong thử thách dành cho tân binh?” Hỏi đến đây, ánh mắt Tô Hình lúc sáng lúc tối.

Giang Lưu thành thật trả lời: “Làm cộng sự, như một đạo cụ hình người hỗ trợ người mới thôi, có điều nếu người mới thăng cấp thành công, cộng sự cũng có điểm khen thưởng, 50-300 tích phân tùy tình huống.”

“Em hiện tại có 195 tích phân, thứ này có tác dụng gì?”

“Nghe nói, chỉ cần tích đủ một vạn tích phân sẽ có thể rời khỏi tiểu thế giới, trở lại cuộc sống hiện thực, mà điểm tích lũy của em hiện tại có thể dùng để mua đạo cụ, tăng khả năng tự vệ, cụ thể anh có thể mang em đi xem.”

*1 vạn=10.000

Nghe được có cơ hội trở về, Tô Hình như được tiêm máu gà, vội vàng bắt lấy tay Giang Lưu, dùng giọng nói run rẩy, căng thẳng hỏi:

“Thật sự có thể trở về sao? Có người nào thành công chưa?”

“Không biết, người ở đây tần suất đổi mới vô cùng cao, ít có ai gặp người tích đủ một vạn tích phân, nếu nói đến người có điểm cao nhất ở đây, chỉ có Nam Cung Thượng ở trạm dừng số 13, nghe nói hắn ta đã có hơn 7000 điểm.”

Ánh lửa hy vọng thật vất vả nhen nhóm lại lần nữa tiêu tan, Tô Hình thở dài nói: “Xem ra muốn tích đầy một vạn tích phân, chỉ là giấc mộng.”

Giang Lưu lại không cho rằng như vậy, anh xoay mặt Tô Hình lại, nghiêm túc nhìn cô, “Có phải mộng hay không, chỉ có hành động mới biết được, mỗi người tới nơi này đều không ai tự nguyện, nhưng bọn họ đều kiên trì thích ứng cái tiểu thế giới này, Tô Hình, em phải nhớ kỹ, người sống sót phải có một trái tim không chịu thua, chỉ có như vậy, em mới có năng lực đuổi theo giấc mộng này.”

Cảm xúc chán nản của Tô Hình bị mấy câu nói của Giang Lưu đánh tan thành mây khói, đột nhiên cô ôm lấy người trước mặt, giống như gà con mới sinh nhận mẹ, từ đáy long dâng lên cảm giác tin cậy, ỷ lại anh.

“Cảm ơn anh Giang Lưu, hôm nay nếu không có anh, em có thể sẽ có kết cục giống người đàn ông kia, lời anh nói em đều sẽ nhớ rõ, Tô Hình em thề, mặc kệ sau này xảy ra chuyện gì, mặc kệ sẽ gặp được vấn đề khó khăn ác liệt ra sao, em cũng sẽ cố gắng sống sót, em muốn nỗ lực tích đầy một vạn tích phân, em phải về nhà!”

Tô Hình một lần nữa phấn chấn lên, thoạt nhìn thực long lanh, cô vốn là tinh xảo xinh đẹp, hiện tại cười tươi đẹp như hoa hướng dương với Giang Lưu, đàn ông bình thường đương nhiên sẽ không nhịn được muốn thân mật cô.

Nhưng Giang Lưu là ai, anh chính là người đàn ông có ý chí siêu cường, đã từng gặp bốn mỹ nữ trần trụi quyến rũ trong một lần phát sóng trực tiếp, anh đều có thể gặp nguy không loạn, đương nhiên lần này cũng sẽ không phá hỏng hình tượng.

“Khụ, em rửa mặt chải đầu đi, nghỉ ngơi cho khỏe rồi lại đến đại sảnh lầu một tìm anh sau.”