Chương 11: Bảo vật quý giá ngàn dặm khó tìm

Sau khi xác định Chu công tử có thể an toàn thoát thân, Giang Lưu liền tắt màn hình lập thể, anh nhìn quanh một vòng quan sát vẻ mặt của mọi người, trên mặt ai cũng còn đọng lại sự sợ hãi dù hoặc nhiều hay ít. Anh biết bọn họ đang cảm thấy may mắn vì không bị lựa chọn, đồng thời lo sợ lần tiếp theo hoặc lần sau nữa, chỉ cần còn sống trong tiểu thế giới, không ai có thể tránh được số phận bị lựa chọn.

“Tôi biết lúc này mọi người đều rất sợ hãi, nhưng sợ hãi cũng không có tác dụng, chuyện nên xảy ra vẫn sẽ xảy ra, so với việc cứ băn khoăn suy nghĩ như vậy chi bằng cố gắng kiếm thật nhiều điểm tích phân. Có đạo cụ tự vệ cao cấp còn phải sợ những tên ác quỷ đó hay sao? A, hẳn là ác quỷ sợ ngược lại chúng ta.”

Là người lãnh đạo ở trạm nghỉ số 3, Giang Lưu biết phải làm như thế nào để cho bọn họ lấy lại tinh thần, ở cái tiểu thế giới này, chỉ cần không cố gắng lập tức sẽ bị loại trừ, bọn họ không có nhiều thời gian để sợ hãi.

Quả nhiên, Bạch Kim như bị nói trúng tâm tư, tay véo hai má, thè lưỡi làm mặt xấu, “Ai sợ hãi, em không có sợ đâu.”

“Không sợ là tốt nhất, danh sách thành viên tham gia chương trình truyền hình thực tế mới chắc sáng mai sẽ có, mọi người đều phải chuẩn bị cho tốt. Tô Hình, em đi cùng anh, những người còn lại có thể ở chỗ này chờ Chu công tử trở về, nhớ kỹ, đừng làm phiền cậu ta, hiện tại cậu ta nhất định là mệt thảm rồi.”

Nói xong chuyện nên nói, Giang Lưu liền đưa Tô Hình rời khỏi đại sảnh lầu một.

Tô Hình lòng còn mang theo sợ hãi đi phía sau Giang Lưu, toàn bộ đầu óc đều là gương mặt đáng sợ của ác quỷ trong truyền hình thực tế kinh dị vừa rồi. Từ nhỏ, cô chịu ảnh hưởng từ cha nẹ, vẫn luôn tin theo thuyết vô thần, nhưng từ khi tiến vào tiểu thế giới, toàn bộ đều bị sụp đổ.

Đi đến lầu hai, nhà ăn rộng mở suốt 24 giờ phục vụ đồ ăn thức uống miễn phí, món ăn Trung Quốc, cơm Tây, hoặc là món ăn của các quốc gia khác, cần gì đều có.

Tô Hình trừng lớn đôi mắt không thể tin được, nhìn những món ngon mỹ vị nóng hôi hổi này, lại nhớ tới lúc mở tủ quần áo, những bộ trang phục thủ công tinh xảo, xu hướng thiết kế mới nhất cùng trang sức từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới tất cả đều được làm theo kích cỡ của cô. Phát hiện điều này, cô cảm thấy tiểu thế giới dường như là một vị Thần có sự sống có suy nghĩ, mà những con người bị bắt vào đây chỉ là món đồ chơi của vị Thần này, chơi vui liền giữ lại bên cạnh, không thú vị liền trực tiếp vứt bỏ.

Băng qua nhà ăn, bọn họ đi tới chỗ nghỉ ngơi, Tô Hình phát hiện không gian lầu hai vô cùng lớn, tựa như một khu vực độc lập, diện tích bằng một nửa đại sảnh ở lầu một và gấp đôi khu vực phòng ngủ ở lầu 3, không… Rất có thể còn hơn cả thế.

Khu vực nghỉ ngơi có bố trí đồ uống tự phục vụ, có thể sử dụng bất cứ khi nào, Giang Lưu lấy một ly sữa bò nóng hầm hập đưa cho Tô Hình, Tô Hình ngẩn người, nhận lấy ly sữa bò ủ trong hai lòng bàn tay, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

“Em muốn ăn cái gì, muốn uống cái gì, ở đây đều có, ở phía trước còn có phòng tập thể thao, Bạch Kim cùng Vân Diêu không thích ra mồ hôi nên rất ít đến đó, A Kỳ là lười đi, Tiểu Nhã thích ngây ngốc cả ngày trong phòng nên cũng sẽ không đi. Vì thế nơi đó hầu như trở thành địa bàn của Quý Du, có rảnh rỗi em cũng nên nhờ anh ta hướng dẫn em rèn luyện, thân thể khỏe mạnh mới có thể sẵn sàng tham dự được bất cứ thể loại truyền hình thực tế nào.”

Giang Lưu chưa từng chiếu cố, giúp đỡ đối với một người mới đến như vậy, việc dẫn dắt tân binh làm quen với nơi đây đều giao cho Bạch Kim hoặc Vưu Sĩ Kỳ phụ trách. Đối với Tô Hình, anh biết rõ điều hấp dẫn anh chính là sự ngây thơ cùng sự quyến rũ từ bên trong khi làʍ t̠ìиɦ của cô ấy, anh đã nói mình là “Tiền bối” ở tiểu thế giới, phụ nữ qua tay nhiều đến nỗi bản thân anh cũng không đếm được. Nhưng Tô Hình là người duy nhất có thể khiến cho anh cảm nhận được chính mình trong tìиɧ ɖu͙© vẫn còn linh hồn tồn tại một lần nữa.

Cho dù dáng người cùng gương mặt của cô so với những cô gái khác không phải là đẹp nhất, nhưng chỉ dựa vào điểm “Đặc biệt” trên, trong mắt Giang Lưu, cô chính là bảo vật quý giá ngàn dặm khó tìm.

Có điều cho đến bây giờ bảo bối này còn chưa biết bản thân mình có sức ảnh hưởng lớn bao nhiêu, chờ chính thức bước nào chương trình truyền hình thực tế, trạm nghỉ số 3 trước giờ luôn không tranh không giành sợ là dù không tình nguyện đến mấy cũng bị cuốn vào cuộc chiến giữa các phái.

Đến lúc đó, chọn trạm số 13 của Nam Cung Thượng hay là trạm số 1 chỗ vị đại nhân kia, anh cần phải suy nghĩ thật cẩn thận một chút.