Lâm Việt biết rõ là mình đã chết, bị đâm cho đến chết.
Thống khổ, đau đớn, không thể hô hấp,…mọi thứ vẫn rất rõ ràng, cảm giác như vẫn còn nguyên, nhưng sao anh vẫn còn có thể cảm giác, còn có thể suy nghĩ???
Mở mắt, nhìn thấy một thế giới khác, Thế giới Luân Hồi…
Công viên điên loạn, bãi săn chết chóc, địa ngục zombie, người khổng lồ, thực vật biến dị…
Đủ loại ngày tận thế muôn hình vạn trạng kéo nhau đổ tới!
Mà mục tiêu duy nhất của anh, chính là sống sót đến cùng.