Chương 1: Trò chơi Sinh tồn

Trong một căn phòng tối, có một nhóm người ngồi quanh chiếc bàn tròn. Không khí giống như một cuộc họp. Cơ mà, phòng họp gì tối vậy, không nhìn rõ mặt mũi của ai. Bỗng nhiên cánh cửa mở ra, một người đàn ông bước vào. Nhìn khuôn mặt ông ta, có vẻ là một người Đức. Ông ta có làn da trắng, mắt màu nâu đen, mái tóc đen ngắn. Người đàn ông mặc một bộ vest, bên trong là áo sơ mi trắng, quần tây màu đen và đeo cà vạt đỏ. Khuôn mặt trạc tuổi 20, nhưng phong thái và dáng đi thì như một quý ông tuổi trung niên vậy.

Người đàn ông ngồi xuống và ngay lập tức vào thẳng vấn đề:

- Tôi đến đây là để thảo luận về mệnh lệnh từ cấp trên.

- Đừng có nói với tôi tin đồn đó là sự thật - Falcon lên tiếng.

- Đúng là như vậy. - Người đàn ông ngập ngừng - Từ giờ trở đi, "Trò chơi" sẽ có sự tham gia của học sinh.

Falcon đứng phắt dậy, lao nhanh về phía người đàn ông, đẩy ông ta vào tường với một sức mạnh không tường:

- Ông bị điên à! Làm sao trẻ con có thể tham gia một trò chơi nơi mà ranh giới giữa sống và chết chỉ như một sợi tơ chứ.

Người đàn ông thở dài, nắm lấy cánh tay của Falcon rồi vật cậu ta xuống đất như vật một chiếc gối.

- Cậu nên nhớ là sức mạnh của cậu là do ai ban, liệu mà cư xử cho tử tế vào. - Người đàn ông nói.

- Phải đó Falcon, bình tĩnh đã rồi chúng ta sẽ thảo luận về vấn đề này - Giọng của Violet cất lên.

- Đúng rồi đó Falcon, cứ chill thôi, ông ta đến đây là để bàn bạc mà - Eli nói.

- Thôi được rồi. - Falcon vừa nói vừa trở về chỗ ngồi với tâm trạng bực tức.

Lucifer lên tiếng:

- Vậy chính xác thì ông đến gặp chúng tôi là để làm gì

- Tôi muốn hỏi ý kiến các vị để xem các vị có đồng ý với quyết định này không, nếu không thì tôi sẽ khiếu nại lên cấp trên để ông ta sửa đổi

Falcon tiếp lời:

- Ông ta có bao giờ sửa đổi cái gì đâu, bao nhiêu lần chúng ta đều khiếu nại rồi mà vẫn công cốc.

- Mọi người nghĩ thế nào. - Lucifer hỏi.

- Tôi phản đối, lũ nít ranh thì sống sót trong trò chơi kiểu gì - Falcon lên tiếng.

Violet đắn đo:

- Không biết nữa, có vẻ trò chơi hơi nguy hiểm để cho học sinh có thể tham gia

- Tôi thấy cũng oke đấy chứ, rèn luyện thân thể cho tụi nhỏ, sau này nhỡ may có gặp "chúng" ngoài đời thì còn xử lí được - Eli nói

Falcon phản đối:

- Nghĩ như cô thì trẻ con chết hết rồi.

- Thì sao chứ, lâu lâu chết vài con côn trùng nhỏ yếu đuối thì cũng có làm sao đâu. - Eli đáp trả.

- Con nhỏ máu lạnh này - Falcon vừa nói vừa lao vào tấn công với Eli.

- Ngon thì nhào vô. - Eli vừa nói vừa triệu hồi một quả bóng rổ, sẵn sàng ném vào người Falcon.

- Hai người im lặng chút được không, phòng họp chứ đâu phải sàn đấu đâu mà lộn xộn vậy. Bây giờ biểu quyết đi, như mọi lần ấy. - Zane khó chịu nói.

- Có vẻ như với một phiếu chống và bốn phiếu trung lập, tôi sẽ không khiếu nại với cấp trên. - Người đàn ông nói tiếp - Thôi tôi đi đây, tôi còn nhiều trò chơi phải quản lí lắm. Hẹn gặp các vị lần sau.

Tiếng chuông báo thức vang lên, có một cậu thanh niên vừa ngủ dậy. Tiện tay đập nát chiếc đồng hồ báo thức. Câu thanh niên có màu da vàng, đôi mắt nâu đen, cùng mái tóc màu vàng nhạt. Cậu mặc một chiếc áo khoác cam, một cái áo thun đen ở bên trong và chiếc quần dài màu đen. Cậu xỏ chân vào đôi giày xám trong khi mang trong mình khuôn mặt ngán ngẩm khi đây là lần thứ ba trong tuần cậu đập vỡ một chiếc đồng hồ. Đang còn nghĩ xem là nên xin mẹ tiền mua đồng hồ mới thế nào thì mẹ cậu gọi xuống ăn sáng.

- Thiệt tình! Nhà mình tuy không phải thuộc dạng nghèo đói, nhưng cứ mỗi một tuần lại phải thay năm cái đồng hồ thì nhà mình phá sản mất. - Mẹ cậu than thở khi nghe con trai nói về chiếc đồng hồ.

- Lát mẹ đi chợ phải không? Tiện đường cho con đi cùng để mua đồng hồ luôn. - Kai nói.

- Thôi được rồi, nhưng nếu con còn đập nát bất kì cái đồng hồ nào nữa, thì sẽ không còn đồng hồ cho con dùng đâu. - Mẹ cậu nói.

Nắng sớm chiếu rọi xuống chiếc ô tô của hai mẹ con, Kai ngồi trong xe nhưng toàn suy nghĩ vẩn vơ về hai người bạn thân của mình. Thắc mắc là họ đang làm gì.

Thoáng chốc đã tới trung tâm thương mại, Kai sẽ phải ngồi chờ trong xe hơn một tiếng đồng hồ bởi vì trong lúc đi mua sắm mẹ cậu sẽ gặp một người quen nào đó và hai người sẽ nói chuyện trong gần 45 phút. Hoặc cậu có thể đi cùng với mẹ và mua món mình muốn. Rõ ràng là lựa chọn hai hấp dẫn hơn nhiều.

Mười lăm phút trôi qua, khá bất ngờ là mẹ cậu vẫn chưa làm bà tám. Có vẻ hôm nay cậu sẽ được về sớm. Nhưng mà mọi chuyện không có dễ dàng như vậy. Ở phía đằng xa là hai mẹ con nhà Turing, trong đó bà mẹ nhà Turing khá thân với mẹ Kai. Thôi đành ở lại lâu hơn vậy. Mà khoan đã, hai mẹ con nhà Turing, nghĩa là bao gồm cả Mira, bạn thân của Kai. Cô gái có làn da vàng, đôi mắt màu xanh nước, mái tóc dài màu nâu. Cô mặc một chiếc áo khoác vàng, bên trong là áo croptop đen, quần jean màu xanh nước và đôi giày màu đen. Ngoài ra còn đeo chiếc kính đen khiên cậu ta trông thông minh hơn.

- Mẹ mua đồng hồ hộ con được không, cứ chọn màu đỏ như mọi lần là được. Con đi chơi với bạn đây. - Kai vừa nói vừa tiến tới chỗ Mira.

Hai người cùng nhau đi ra khỏi trung tâm mua sắm. Họ cùng tiến tới lớp học vẽ, nơi mà Max - người bạn còn lại trong nhóm bạn thân - đang tập vẽ.

- Này Max, đi chơi đi. - Kai thì thầm.

- À oke. - Max đáp lại.

- Thầy ơi! Thầy có thể cho em về sớm được không?

- Em đã vẽ xong mẫu chưa. - Người thầy nói.

- Em vẽ luôn hai bức rồi thầy. Em xin phép về trước ạ. - Max đáp lại.

Ba người đang tiến về nơi công trường ở trung tâm thành phố. Nghe nói nơi này đang xây dựng một khu đô thị lớn. Hôm đó là một ngày đẹp trời. Không nắng, không mưa, rất hoàn hảo để vui chơi ngoài trời. Cả ba đang chơi vui vẻ thì một email được gửi tới điện thoại của ba người làm họ chú ý.

- Thư mời tham gia "Trò chơi sinh tồn", là gì vậy? - Kai thắc mắc

- Và tại sao nó lại được gửi cho cả ba người chúng ta? - Max tiếp lời.

- Có lẽ đó chỉ là ai đó biết email của chúng ta nên gửi tin nhắn chọc ghẹo thôi. - Mira nói.

- Thôi thì để tớ xóa đi vậy. - Nhưng Kai không tài nào xóa được. - Ủa, lạ vậy!

Kai vô tình bấm vào nút tham gia. Bỗng dưng Kai biến mất. Max và Mira lo lắng.

- Kai bấm vào nút đó rồi biến mất, chúng ta nên làm gì đây? - Max nói.

- Thử bấm vào xem, có thể chúng ta sẽ được đưa đến chỗ cậu ấy. - Mira trả lời.

Cả hai cùng bấm vào nút tham gia. Sau đó cả hai đều được dịch chuyển đến một khu vực có rất nhiều người tập hợp. Và trong số những người đó, có cả Kai.