"Tôi ở tương đối xa, để làm cho cậu một cây gậy, sau đó tôi lại đỡ cậu đi."
"Được, cô thật sự là một người tốt, tôi nhất định sẽ báo đáp cô, tôi cũng là người tốt."
Triệu Văn không chỉ tự mình cầm một tấm thẻ người tốt, đồng thời cũng phát cho Bạch Tiểu Ngư một tấm thẻ người tốt.
Hắn thật sự cảm thấy mình là người tốt, "Có ân báo ân, có thù báo thù", đây chính là tổ huấn nhà bọn họ.
"Tôi nói cho cô biết, tôi tên là Triệu Văn, Triệu Tiền Tôn Lí, Văn Khúc Tinh, ba của tôi nói bởi vì ông ấy muốn trong nhà có một Văn Khúc Tinh*, cho nên định đặt tên tôi là Triệu Văn Khúc, kết quả lớp chúng ta. . . Cô không biết a. . ."
(*)Văn Khúc Tinh: Văn Khúc Tinh quân là vị tinh tú chuyên cai quản công danh và thi cử của con người thế gian.
Bạch Tiểu Ngư hoàn toàn nhìn ngờ được, Triệu Văn thế mà lại là một người ưa nói chuyện, còn là loại người dù không có ai đáp lại cũng có thể tự nói chuyện, hắn cứ thế mà nói mãi.
Trên đường trở về doanh địa, Bạch Tiểu Ngư đã được nghe về "tôi", "ba tôi", "mẹ tôi" các kiểu, phỏng chừng ngay cả tổ tông mười tám đời cũng đều được hắn kể rõ ràng.
Một người bị thương vẫn có tinh thần như vậy, còn có thể lải nhải không dứt, Bạch Tiểu Ngư thập phần bội phục.
"Đến rồi, đừng nói nữa."
Bạch Tiểu Ngư cắt ngang mấy lời lải nhải của hắn, rốt cục đã trở về doanh địa trước khi mặt trời sắp lặn,.
Thôn dân D đã không còn ở trong doanh trại, hai gian nhà tranh đã được xây xong, dựa theo yêu cầu, một gian ở trong doanh địa, gian còn lại cách doanh địa không xa.
Trong nháy mắt đỡ Triệu Văn tiến vào cửa lớn, Bạch Tiểu Ngư liền nhận được thông báo của hệ thống.
[Đinh, hệ thống doanh trại chính thức mở ra]
[Đinh, xin hãy đặt tên cho trại của bạn]
[Đinh, xin hãy thiết lập điều kiện gia nhập doanh trại]
[Đinh, phát hiện vật phẩm có thể dung hợp, có đồng ý dung hợp hay không?]
Liên tiếp có mấy giọng nói của hệ thống phát ra khiến Bạch Tiểu Ngư choáng váng, chỉ có thể để Triệu Văn ở bên cạnh chờ một chút.
Bạch Tiểu Ngư chỉ có thể giải quyết vấn đề doanh trại trước.
"Tên của doanh trại..." Chọn một cái tên mà minh thích.
"Tên... Tên... Gọi là Bạo Phong đi."
Bạch Tiểu Ngư cảm thấy rất hài lòng với cái tên này, không hổ là cái tên cô muốn, rất ngầu.
Đáng tiếc cô lại không biết thật ra mình là một người đặt tên rất phế, về sau chỉ cần người trong doanh trại biết tới Phong Bảo, lại liên tưởng đến cái tên Bạo Phong có chút trúng nhị của doanh trại, ánh mắt đều trở nên có chút vi diệu.
"Điều kiện gia nhập. Ừm, thiết lập 1 điểm đi, thành công."
Vật phẩm có thể dung hợp với doanh trại chính là thiết bị cảnh báo đặc thù mà cô nhận được hôm nay, Bạch Tiểu Ngư đương nhiên lựa chọn dung hợp.
Hạt ngọc pha lê biến mất khỏi ba lô hệ thống, cô phát hiện phía sau bệ đá vừa rồi đột nhiên xuất hiện thêm một viên bảo thạch đa giác được khảm vào, bảo thạch tản mát ra vòng sáng nhu hòa bao trùm toàn bộ doanh trại.
[Thiết bị cảnh báo doanh trại]: Có thể dùng để phân biệt thiện ác của người chơi trong doanh trại, giá trị ác cảm đạt tới một mức độ nhất định sẽ bị cưỡng chế trục xuất khỏi doanh trại.
Đây chẳng phải chính là chú cảnh sát đại diện cho công lý để tiêu diệt cái ác sao!
Hiện tại Bạch Tiểu Ngư sử dụng nó như một chú cảnh sát, mà trong tương lai cô mới biết nó còn có tác dụng lớn hơn.
Cô đi vòng quanh bệ đá vài vòng, lấy tay chọc vào bảo thạch, cứng, hoàn toàn không rút ra được.
"Bệ đá này có vấn đề gì sao?" Triệu Văn có chút tò mò, trong mắt của hắn, bên ngoài hàng rào cũng đột nhiên xuất hiện thêm một bệ đá cùng một tấm bia đá khắc tên doanh trại.
"Cậu không nhìn thấy được sao?" Bạch Tiểu Ngọc chỉ chỉ tay về phía vòng sáng.
"Nhìn thấy được! Chẳng phải là bệ đá sao."
Trải qua nhiều lần xác nhận, Bạch Tiểu Ngư khẳng định chỉ có mình có thể nhìn thấy vòng sáng phát ra từ máy cảnh cáo, vô luận là Triệu Văn trước khi gia nhập doanh trại hay là sau khi gia nhập doanh trại đều không nhìn thấy vòng sáng bao phủ doanh trại này.