Chương 5.1

✽5. Y tá cung cấp chuyên dụng của người bệnh da^ʍ nhạc

Editor Mạnh Thường Ca

Một đêm không có chuyện gì, Tô Mạn cũng không biết tại sao mình lại ngủ say như chết, nhưng thật ra khi tỉnh lại thì cực kỳ sảng khoái.

“Chào buổi sáng, cô Tô.” Một y tá đẩy cửa phòng bệnh đi vào, trong tay cầm bệnh án của cô, “Viện trưởng Biện đã sắp xếp kiểm tra toàn diện cho cô, tôi đưa cô đi.”

Tô Mạn liếc mắt nhìn bảng tên trước ngực cô ta.

Na Na, y tá quản lý bệnh án.

Cô lấy cớ muốn đi vệ sinh rồi đi vào phòng tắm, lấy trứng rung vẫn luôn nhét trong tiểu huyệt ra, rửa sạch, ngón tay cắm vào huyệt, thả trứng rung lại vào trong thanh vật phẩm.

Cái cách mở chó chết này……

Cô thầm thở dài, đi ra khỏi phòng tắm.

***

Tới phòng kiểm tra, Tô Mạn bị yêu cầu cởi hết quần áo để chụp X quang, cô liếc nhìn một cửa sổ nhỏ nằm ngang ở trên tường, cửa sổ nhỏ bằng kính phản chiếu cảnh tượng trong phòng.

Ở phía sau cửa sổ, một đám người mặc đồng bệnh nhân nhìn y tá hướng dẫn Tô Mạn máy móc, lúc này mới dời mắt, nhìn về phía viện trưởng Biện đứng ở một bên.

“Dáng người rất được, khuôn mặt cũng không tồi, giá như thế nào?” Một người đàn ông trong số đó nói.

Có người hỏi: “Vυ" cô ta nhìn không tồi, vừa lớn vừa nhìn rất tự nhiên, nhưng mà âʍ ɦộ thế nào? Có da^ʍ không?”

“Bạch Hổ, thịt âʍ ɦộ mập mạp, có màu hồng nhạt, tiểu huyệt chặt chẽ, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng nhiều, là hàng thượng đẳng.” Vện trưởng Biện lạnh nhạt nói.

Mấy người đàn ông lập tức cười mắng, “Hàng tốt như vậy viện trưởng Biện đừng có luyến tiếc đấy.”

Viện trưởng Biện đẩy đẩy mắt kính màu vàng trên mũi nói, “Thứ tốt đương nhiên sẽ chia sẻ với mọi người.”

Một người đàn ông băng bó mắt tráI với sắc mặt âm trầm nói: “Nhưng mà tối hôm qua con tiện nhân này đả thương tôi, viên trưởng Biện dạyo dỗ cho tốt xong rồi đưa tới phòng bệnh của tôi, tôi chắc chắn sẽ đùa chết cô ta!”

“Nếu bị anh đùa chết thì chúng tôi còn chơi cái gì, thật vất vả mới chờ được sản phẩm mới, mấy cô y tá kia chơi chán chê rồi, anh là người cuối cùng đi!”

“Viện trưởng Biện, tôi muốn kiểm tra hàng trước, không biết có được không?”

“Đương nhiên, các vị đều là khách hàng VIP của bệnh viện, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp cho tất cả mọi ngườii.”

***

Cả buổi sáng Tô Mạn bị y tá Na Na đưa đi làm rất nhiều kiểm tra không thể hiểu nổi, trong lúc đó cô cũng nhân cơ hội hỏi thăm ít tin tức từ Na Na, ví dụ như sở thích của viện trưởng, hắn thường đi tới những chỗ nào,...

Hình như Na Na cũng không cảm thấy kỳ lạ, biết gì đều nói hết với cô, lời trong lời ngoài còn đặc biệt ám chỉ viện trưởng thích tư thế làʍ t̠ìиɦ như nào nhất.

Giống như chắc chắn cô sẽ xảy ra chuyện gì đó giữa cõi và viện trưởng.

Chỉ là mỗi khi Tô Mạn hỏi vì sao cô ta lại vào làm y tá ở trong bệnh viện này thì cô ta sẽ ngơ ra, qua vài giây sau sẽ hoàn toàn quên mất vấn đề cô vừa đặt ra.

Tô Mạn thử vài lần, phát hiện chỉ cần đề cập đến chuyện liên quan đến bệnh viện này thì Na Na sẽ xuất hiện phản ứng như vậy.

Nhưng đối với quá khứ của mình Na Na vẫn có thể trả lời rất rõ ràng.