Chương 21: Thổ lộ thất bại

Sở Lan Ninh chuẩn bị xong tài liệu có liên quan, liền cùng với bạn học chạy tới hội nghị, thời điểm đến đã là 8:50 sáng, nàng đi theo Thẩm Lạc Hòa, chỉ là khi Thẩm Lạc Hòa trực tiếp đi vào hậu trường, mà nàng lại từ một bên cửa đi đến đại sảnh, có thể là vì đến sớm, chỉ rải rác có một vài người.

Triệu Vận Vi đã không thấy tăm hơi, Sở Lan Ninh trước sau nhìn một vòng, nàng chọn một vị trí ở trong góc.

AM 9:00

Nhân viên công tác thấy thời gian đã tới, đem cửa đại sảnh đóng lại.

Ánh đèn dưới đài tối sầm, tầm mắt mọi người đều tập trung ở trên đài. Người chủ trì giới thiệu khách một chút, Thẩm Lạc Hòa là giảng viên đầu tiên chủ trì cuộc diễn thuyết, được nhân viên công tác dẫn lên trên đài.

Trên đài diễn thuyết ánh sáng màu trắng ấm áp chiếu vào trên mặt Thẩm Lạc Hòa, chỉ thấy thần thái hắn ánh lên sự tự tin cùng kiêu căng, mở màn giới thiệu bằng một loạt tiếng anh lưu loát, trong đó còn mang theo vài câu trêu chọc, lập tức không khí ở hiện trường liền sinh động lên.

Sở Lan Ninh nhìn chăm chú người trên đài, không thể không thừa nhận là hắn tài giỏi, tiếng nói độc đáo tựa như tiếng châu ngọc, đôi mắt ngẫu nhiên nhìn về những người ở phía dưới đài thâm thúy cùng chuyên chú, mọi người đều nhịn không được bị hắn thuyết phục.

Diễn thuyết dài hơn ba tiếng, sau khi Thẩm Lạc Hòa nói chưa đến một tiếng, liền trở lại hậu trường cũng không có thấy đi ra.

Buổi sáng Sở Lan Ninh đi rất vội vàng, chỉ ăn một ít bánh mì, hai tiếng trôi qua, bụng càng ngày càng đói, hơn nữa theo thời gian, có lại càng ngày càng đói, nàng chỉ có thế dựa vào sau ghế, giảm bớt tiêu hao thể lực.

Nàng chống cằm nhìn một vòng, nàng đói đến không thể nào tập trung được, khi đứng lên chuẩn bị đi phòng vệ sinh một chút, thuận tiện đi tìm đồ ăn.

Mà khi nàng mới đứng lên, hệ thống đã truyền nhiệm vụ đến.

“Xin mời ký chủ tiến hành thổ lộ với Thẩm Lạc Hòa, hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng 10000 tích phân. Thời hạn 30 phút.”

Chờ khi nàng đi ra khỏi phòng diễn thuyết xong, Sở Lan Ninh phát hiện ra trong tay của mình có thêm một thanh chocolate, liền trực tiếp đi đến phòng nghỉ ở hậu trường, vừa mới đẩy cửa đi vào, liền thấy Triệu Vận Vi ở đó trên mặt cô ta còn mang theo thần sắc hưng phấn, ửng đỏ còn chưa rút đi, nàng đứng ở trước mặt Thẩm Lạc Hòa, trong miệng còn nói cái gì đó, đôi mắt hạnh ánh sáng lập loè.

“Tiểu A, đây là có chuyện gì, Triệu Vận Vi sao có thể cùng trò chuyện với Thẩm Lạc Hòa”

Sở Lan Ninh thời điểm nói những lời này hơi hơi nhíu mày, bước đi đến bên người bọn họ.

“Tiến hành kiểm tra đo lường, Triệu Vận Vi vừa rồi ngẫu nhiên gặp được Thẩm Lạc Hòa, sau đó xin dạy bảo một ít bài học, hai người liền trò chuyện cùng nhau, đạt được cg trò chuyện với nhau thật vui. Độ hảo cảm gia tăng, bất quá cùng ngươi cũng không có quan hệ gì, kế tiếp chỉ cần công lược Phó Diệp Duy là được.”

Triệu Vận Vi sửng sốt một chút, vội vàng xoay người, trong lúc nhất thời không khí bắt đầu trở nên vi diệu. Đôi mắt Sở Lan Ninh nhìn trên người nam nhân đối diện, chỉ thấy mặt hắn vẫn không chút biến sắc, lười biếng dựa vào trên sô pha, ngón tay bấm di động, tựa hồ mọi việc đều không liên quan tới hắn.

“Triệu Vận Vi, phiền ngươi đi ra ngoài một chút” nàng nghiêng mặt ngón trỏ chỉ vào Triệu Vận Vi đang đứng ở một bên, bởi vì phẫn nộ mà lông mi hơi rung lên, da thịt trắng nõn lộ ra màu hồng phấn nhàn nhạt.

Triệu Vận Vi vẫn ngơ ngác đứng ở một bên, không biết mình sai ở đâu nhìn Thẩm Lạc Hòa, hốc mắt đỏ lên, nhìn như sắp khóc.

Nam nhân không có trả lời, ngẩng đầu nhìn Sở Lan Ninh chăm chú, ánh mắt lạnh lẽo, biểu tình nhìn không ra là vui hay buồn.

Một lúc sau, mới chậm rãi lên tiếng, trong giọng nói có vài phần không kiên nhẫn cùng trào phúng, “Ngại quá, ta xin lỗi không tiếp được”

Nói xong liền đẩy cửa phòng ra, đôi chân thon dài xoay người bước đi.

Sở Lan Ninh nhìn theo bóng dáng nam nhân, chạy chậm đuổi theo, cho đến khi tới ngã rẽ, mới dừng lại thở hổn hển vài hơi, đi đến trước mặt hắn “Thẩm Lạc Hòa, ngươi có phải hay không thích nữ nhân kia, ta kém như vậy sao?”

Sở Lan Ninh ngưỡng khuôn mặt nhỏ, sau đó nhìn vào đôi mắt tối tăm của Thẩm Lạc Hòa, chỉ thấy ánh mắt hắn lạnh như băng, thời điểm nhìn nàng tựa như đang nhìn rác rưởi.

“Thật là buồn cười ”

“Ta đã sớm nói qua, làm ngươi chết tâm, ngươi như thế nào hạ tiện như vậy” Thẩm Lạc Hòa bỗng dưng gia tăng thêm ngữ khí, rõ ràng vẫn là đôi mắt mê người kia, cảm giác như cùng ngày hôm qua có chỗ không giống nhau, trong mơ hồ cảm thấy ngày hôm qua đã chờ nàng ngủ rồi đem nàng ôm ở trên giường Thẩm Lạc Hòa, là người sẽ nói ra những lời làm nàng khổ sở.

Sở Lan Ninh đuôi mắt phiếm hồng, mang theo chút men say, đột nhiên nghe được tiếng trả lời của nam nhân, trái tim như bị con ong chích một cái, ngẩng đầu, bỗng nhiên mở to hai mắt, môi đỏ kiều diễm bị cắn ra vết máu.

“Tiểu A, ta đau lòng quá, nhiệm vụ hoàn thành chưa?”

Sở Lan Ninh nhìn người nọ đi xa trong lòng có chút phát run, chân mềm tới nỗi đều đi không được

“Ký chủ, nhiệm vụ đã hoàn thành, khen thưởng 1000 tích phân, đau lòng là cảm giác còn sót lại của nguyên chủ, ngươi nhẫn nhịn một chút liền sẽ qua.”

Sở Lan Ninh không tự chủ được che lại trái tim, nước mắt không tự giác rớt xuống.

Chỉ chốc lát sau, phía sau nàng đột nhiên truyền đến tiếng giày da Lộc cộc.

Nàng xoay người, kinh ngạc nhìn Phó Diệp Duy càng ngày càng tới gần, môi mỏng nhấp chặt, khuôn mặt tuấn tú âm trầm, con ngươi sâu thẳm không thấy đáy.

* AM: Dùng với thời gian buổi sáng, bắt đầu từ 00:00 đến 12:00. PM: Dùng với thời gian buổi chiều, bắt đầu từ 12:00:01 đến 23:59:59.

*kiều diễm: Mềm mại và đẹp đẽ