Chương 19: Ý tưởng của hắn

Bên ngoài mưa gió càng ngày càng lớn, không ngừng đánh vào trên cửa sổ của khách sạn.

Trong phòng cực kỳ an tĩnh, chỉ có hai tiếng hít thở giao nhau, dưới ánh đèn sáng ngời, chỉ thấy thiếu nữ toàn thân thẳng tắp, nam nhân cánh tay rắn chắc chống ở phía sau lưng nàng, cầm lấy tay nàng, như là một đôi tình tình nhân thắm thiết, tai tóc cọ sát với nhau.

Thẩm Lạc Hòa còn nói cái gì đó, nhưng nàng cái gì cũng đều không nghe được, thân thể như bị hắn kiềm chế, gương mặt đỏ ửng làm thân thể nàng nhịn không được xích ra một chút.

“Học trưởng, có nước hay không?” Sở Lan Ninh có chút khát, môi khô rát đầu lưỡi liếʍ cánh môi một chút.

Thẩm Lạc Hòa cũng không nói gì, từ phía sau cầm lấy một cái ly đi rót nước rồi đưa cho Sở Lan Ninh, nheo mi một cái, nhìn nàng uống hết nước.

Sở Lan Ninh khát muốn chết, nên uống đến mấy ly, nhiệt độ thân thể mới giảm đi một chút, sắc mặt đỏ ửng dần dần biến mất.

Sở Lan Ninh xoay người lại, vừa quay đầu thì bị một khuôn mặt phóng lớn làm cho hoảng sợ, môi mềm mại gần sát hàm dưới của Thẩm Lạc Hòa, trên người nam nhân có mùi hương của *đàn hương chui vào trong mũi của nàng, đồng tử không tự giác đánh giá mặt của hắn, liền vừa vặn bị ánh mắt của hắn tóm được.

Nàng căng mặt lên một chút, liền nghe thấy âm thanh thanh lãnh, ngón tay gõ lên mặt bàn một chút “Ngươi sợ ta?”

“Không có” Sở Lan Ninh liền muốn nói, ta không có sợ ngươi, ta thật sự là không hiểu được lão nhân gia ngài nghĩ gì.

“Vậy người ngươi như thế nào lại nóng như vậy?” Ở trong mắt Thẩm Lạc Hòa, đuôi mắt thiếu nữ mang theo mị sắc, môi đỏ kiều diễm ướŧ áŧ, trên mặt tựa hồ bởi vì khẩn trương mà ửng lên một tầng hồng nhạt.

“Ngươi nóng thì có thể đem khóa kéo quần áo cởi bỏ, tảng đi nhiệt” vừa dứt lời, tay nam nhân đã đặt ở sau lưng Sở Lan Ninh, tùy thời đều chuẩn bị giúp nàng cởi bỏ.

“Ta không có nóng” nàng còn chưa nói xong, nam nhân đã sờ đến khóa kéo trên váy, thật sự kéo xuống, cả người Sở Lan Ninh đều bị lột sạch, bởi vì quần áo không có đai an toàn nên bên trong chỉ dán miếng dán ngực.

Hai tròng của nam nhân thâm thúy, nhìn chằm chằm đôi mắt của nàng, hầu kết lăn lộn, nhẹ giọng nói “Không nóng liền tốt, làm việc nghiêm túc đi, bằng không đến buổi tối ngày mai đều làm không xong”

Hắn thanh âm như cũ vẫn không biến đổi, trầm thấp mà mát lạnh.

“Học trưởng, ngươi có mệt hay không, bằng không ngươi lấy một cái ghế dựa, đứng ở phía sau ta cũng rất mệt đi” Sở Lan Ninh hít sâu một hơi, tận lực làm thanh âm chính mình bình thường lại.

Vừa dứt lời, Thẩm Lạc Hòa sau ở phía sau tránh ra một chút, mắt thấy hai người rốt cuộc cũng tách ra, sau lưng Sở Lan Ninh cảm nhận được một trận mát mẻ như trút được gánh nặng.

Sở Lan Ninh mới vừa thở phào nhẹ nhõm, sửa sang lại một chút cổ áo.

Lúc sau Thẩm Lạc Hòa cũng không dựa vào lại, lấy ra một cái ghế lại đây, bảo nàng ngồi ở một bên, chính mình cũng bắt đầu nghiêm túc làm việc, hàm dưới hơi hơi giơ cao, hàng mi dài che khuất mí mắt, môi mỏng nhẹ nhấp, vẫn là bộ dáng thanh lãnh cấm dục.

Giống như hành vi vừa rồi chỉ là tiếp xúc bình thường, mà chính mình lại đi nghĩ nó quá dơ bẩn.

Mà nàng cũng không biết, trong lòng nam nhân cũng không có bình tĩnh như vẻ bên ngoài, giống như con thuyền nhỏ trôi nổi cuồn cuộn giữa đại dương mênh mông, cho dù mặt ngoài là gió êm sóng lặng.

Đặc biệt trên người nữ hài như có như không mùi sữa, làm hắn không khỏi muốn tới gần.

Hắn cũng không biết gần nhất chính mình bị làm sao, phảng phất chính mình chỉ có dựa gần vào thiếu nữ xinh đẹp kia, thì mới có thể khống chế được hành vi của chính mình.

* đàn hương có mùi thơm đặc biệt mềm mại, ấm áp, mịn màng, màu kem và trắng sữa. Thường được dùng làm nước hoa cho các đại gia đình ở phương đông

╔════════════════

“Nguồn: Vespertine & Hdlinhh”.

╚════════════════