Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trò Chơi Sắc Tình Của Nữ Phụ Ác Độc (Phần Tiếp)

Chương 82: Buổi đấu giá

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 82: Buổi đấu giá

Mấy ngày sau, lại đến thứ bảy, sáng sớm Sở Lan Ninh nhận được điện thoại từ Phó Diệp Duy, hắn báo về hành trình, nói là có chuyện nên huỷ buổi hẹn hò vào tối thứ bảy.

Sở Lan Ninh cũng không có ý kiến gì, đúng lúc cũng chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, cô nhìn màn hình điện thoại yên ắng. Hiện tại hàng đêm, Úc Cẩm Hạ đều khó mà không có quấn lấy cô, hắn thường tới vào thời gian này, sẽ phát ghen một chút, thế nhưng hôm nay lại khác ngày thường không có quấy rầy cô.

Nhật ký trò chuyện còn dừng lại ở tin nhắn chúc ngủ ngon có chút lạ thường vào ngày hôm qua.

Nhưng Sở Lan Ninh cũng không quan tâm, cô trực tiếp chui vào ổ chăn chuẩn bị ngủ đủ một ngày.

Thân thể quá mệt mỏi, tưởng như bị hai người đàn ông ép khô.

***

Tám giờ tối, thành phố S đang tổ chức một buổi từ thiện đấu giá, buổi đấu giá này được tổ chức ở khách sạn năm sao xa hoa bậc nhất thành phố, mặt đất trải thảm đỏ, nhân vật ở hiện trường đều là những người giàu có.

Đúng lúc này, một chiếc xe Maybach đen dừng lại chiếc cổng lớn, hai người đồng thời bước ra từ ghế sau của chiếc xe. Thiếu niên bên phải cao gầy tuấn tú, hắn mặc một bộ tây trang màu trắng bên ngoài, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi sọc màu đen, cổ áo không đeo cà vạt vì thế hơi lộ ra những dấu vết màu đỏ hơi ẩn hiện trên cổ.

Eo nhỏ chân dài dung mạo tinh tế, mà người đàn ông bên trái cũng mặc một bộ tây trang màu xám ưu nhã, phối hợp bên trong là chiếc áo khoác nhỏ, đôi mắt thâm thuý đóng cửa xe lại dẫn theo thiếu niên đi lên lầu hai.

Hai người chính là Úc Cẩm Hạ và Phó Diệp Duy.

Thời điểm họ đến, buổi đấu giá vừa bắt đầu được một vòng, Phó Diệp Duy bị mấy trưởng bối quen biết lôi kéo cùng nói chuyện, không tiện từ chối. Úc Cẩm Hạ lại mặt lạnh tìm một vị trí trống ngồi xuống.

Phó Diệp Duy mang theo ý cười, vốn dĩ hắn không có hứng thú gì với buổi đấu giá này cả. Nhưng đột nhiên đêm qua Úc Cẩm Hạ gọi điện thoại cho hắn, rủ hắn cùng tới đây, nói rằng có hứng thú với một món hàng được đấu giá ngày hôm nay.

Hắn nhìn Úc Cẩm Hạ, chỉ thấy cậu hơi ngửa đầu, ánh đèn chiếu vào mặt thiếu niên nhìn tuấn mỹ dị thường. Mơ hồ có bộ dáng của người đàn ông, nhưng lại làm hắn cảm thấy hành vi của cậu rất không bình thường đặc biệt là hành động kêu hắn tới đây cùng tham gia buổi đấu giá.

Phó Diệp Duy nói chuyện cùng mọi người xong, ngồi xuống bên cạnh cậu, cánh tay đặt trên vai cậu, giọng nói mang theo sự quan tâm, khẽ cười hỏi, "Cẩm Hạ, sao vậy, nhìn không vui vẻ lắm."

Vừa dứt lời, Úc Cẩm Hạ ngạc nhiên quay đầu nhìn hắn, cơ thể hơi thẳng đứng lên, ho nhẹ một tiếng, âm thanh trong sáng, "Không có, cháu suy nghĩ muốn tặng bạn gái một món quà không biết cô ấy có vui vẻ hay không?"

Thời điểm hắn nói những lời này, từng câu từng chữ thật rõ ràng, đôi mắt đào hoa nhìn chằm chằm vào mắt Phó Diệp Duy, môi mỏng có ý cười.

"A, lần trước nói đến theo đuổi cô gái kia."Phó Diệp Duy cảm thấy buồn cười, nhìn thấy ánh mắt hắn hiện sáng lên, nghiêm mặt nói, lòng bàn tay đặt ở trên vai cậu.

Hắn vẫn còn nhớ lần trước Úc Cẩm Hạ có nhắc qua cậu ấy thích một cô gái, còn hỏi hắn làm sao để theo đuổi được.

"Ân, theo đuổi được rồi." Giọng của thiếu niên cực nhẹ, cực dịu dàng.

Sau đó màn hình điện thoại Úc Cẩm Hạ sáng lên, Phó Diệp Duy lơ đãng liếc mắt một cái thấy giống như ảnh chụp của một người con gái, sương mù mênh mông nhìn không rõ.

Phó Diệp Duy ra vẻ không có gì, tới gần thì màn hình điện thoại di động trong tay thiếu niên đã tối sầm xuống.

Hắn xấu hổ ho nhẹ một tiếng, giọng nói trầm thấp đối mặt với sườn mặt thiếu niên nói, "Lần sau cùng đưa ra ngoài, cho chú cùng Ninh Ninh nhìn một chút."

Không chờ cậu trả lời, ánh đèn giữa sân khấu đã tối sầm lại, là một vị tiểu thư lễ nghi mặc trang phục đã cầm hàng triển lãm ra trưng bày, một cái hộp nhung tơ màu lam mở ra.

Bên trong là chiếc nhẫn hồng bảo thạch, mười cara, ánh đèn laser chiếu rọi xuống hoa văn phức tạp lộng lẫy, trông rất đẹp mắt. Trận đấu giá này vừa bắt đầu, Úc Cẩm Hạ nháy mắt một cái, trực tiếp dơ bảng lên, Phó Diệp Duy không nghĩ tới gần đây hắn lại lãng phí như vậy, thoáng sửng sốt.

Mới vừa nhìn thoáng qua, chiếc nhẫn qua đúng thật là đẹp đến kinh ngạc, hắn thậm chí còn xúc động muốn giành lấy, sau đó nhìn thấy bộ dạng nhất định phải lấy được của Úc Cẩm Hạ cũng không muốn quét sạch vận may của cậu.

10 triệu lần thứ nhất.

10 triệu lần thứ hai.

Giá cả mà Úc Cẩm Hạ đưa ra cao hơn cả chiếc nhẫn hồng bảo thạch trước kia của phu nhân nước Pháp vào thế kỉ 18.

Mà Phó Diệp Duy vẫn còn lại là hàng triển lãm ở phía sau, một chiếc vương miện kim cương được trang trí ba đoá hoa bách hợp (Fleur de Lys). Trên vương miện có lót, nạm hình lê, hình tròn, bông hoa hồng cùng kim cương cắt một lần.

Đó là chiếc vương miện được công chúa, Vương phi Anne của nước Pháp đội trong hôn lễ của mình.

Lúc này, Úc Cẩm Hạ hơi cong môi sau đó khoé môi lại lần nữa hạ xuống. Bên ngoài ban công, Phó Diệp Duy dựa vào cái bàn, cậu gấp không chờ nổi muốn chia sẻ sự vui sướиɠ này cho Sở Lan Ninh, cậu thậm chí còn tượng tượng ra rất rõ vẻ mặt cao hứng của cô.

Nghĩ đến là thấy vui vẻ.

Cậu nhìn qua chiếc hộp đang nắm trong tay, gân xanh ở ngón tay nổi lên, sau đó liền đi vào phòng. Úc Cẩm Hạ lấy một điếu thuốc kẹp ở giữa ngón tay, mặc kệ cậu bật lên nhưng lại không có hứng thú hút thuốc.

Dập tắt điếu thuốc đi, ném vào gạt tàn sau đó đóng cửa lại.

Một lúc lâu sau, Phó Diệp Duy nói điện thoại xong trở về sớm đã không thấy bóng dáng Úc Cẩm Hạ.
« Chương TrướcChương Tiếp »