Chương 53:Đổi lớp

Sở Lan Ninh ở bên cạnh đợi một lát, hồi tưởng lại tình tiết cốt truyện, trong nguyên thư chỉ nói Sở Lan Ninh ở đại học nhìn thấy Thẩm Lạc Hòa lần đầu tiên, liền quỳ gối dưới quần của cậu ta.

Nhưng vừa rồi nghe giáo viên chủ nhiệm nói chuyện với cậu ta, Sở Lan Ninh lại phát hiện, Thẩm Lạc Hòa đang học lớp anh tài đặc sắc của bọn họ, mà trong nguyên thư chưa từng miêu tả qua, chỉ là có nhắc qua cậu ta, năm đó thi đậu đệ nhất toàn tỉnh.

“Cố Chi Hành,tôi hi vọng em suy xét rõ ràng,hành vi tùy tiện bỏ học như vậy,tất nhiên sẽ hủy hoại tiền đồ của chính mình.”Sở Lan Ninh nhìn chủ nhiệm giáo dục đau đớn vô cùng, không tránh khỏi sửng sốt, lần nữa nhìn về phía thiếu niên thanh thuần kia, chỉ thấy môi cậu ta hơi mím lại, đôi môi mỏng hơi mở ra.

"Cô giáo, em suy nghĩ rõ ràng." Giọng nói của cậu ta hơi khàn khàn, nói xong ngẩng đầu con ngươi liếc mắt nhìn Sở Lan Ninh bên cạnh, xoay người đi ra ngoài.

Rõ ràng chính là mặt Thẩm Lạc Hòa, ánh mắt lại hoàn toàn không giống, tựa như một cặp song sinh , Thẩm Lạc Hòa cao ngạo lạnh lùng, mà cậu ta mặc áo sơ mi trắng, trong mắt lại chỉ có thiếu niên bướng bỉnh.

Sở Lan Ninh nhìn cậu ta xoay người biến khỏi tầm mắt.

Chờ người đi ra khỏi tầm mắt, chủ nhiệm giáo dục vừa rồi còn phẫn nộ vẻ mặt vui mừng nhìn cô, ở trước mặt cô đặt một tấm bảng, chuẩn xác mà nói, là thành tích của kỳ thi sát hạch lần này, bao gồm cả năm mươi học sinh lớp 12.

Bảng công bố bảng xếp hạng trước cửa trường, kỳ thật đã công bố, Sở Lan Ninh còn chưa kịp nhìn kỹ, lại rất nhanh tìm được tên mình trên tờ giấy A4 này.

【Sở Lan Ninh】 tổng điểm 700,đứng thứ năm toàn khối.

Tên đầu tiên là Cố Chi Hành, tổng điểm 723

Vị trí thứ hai rõ ràng là một người mà cô không biết.

Thu hồi ánh mắt, cô tự nhiên biết nguyên nhân cô giáo gọi cô đến văn phòng, thành tích lần này không phải đơn thuần công bố thành tích, mà là dựa theo điểm số trực tiếp phân lớp.

Mà cô hiển nhiên bị phân vào lớp anh tài trọng điểm.

***

Sở Lan Ninh bất ngờ không kịp đề phòng liền nổi lên ở trong lớp A, thế cho nên Úc Cẩm Dạ trong một ngày nghe được tên cô quá nhiều từ miệng người khác.

Hắn không biết từ lúc nào đi tới cửa lớp E, lại nhìn thấy người khác ngồi ở vị trí Sở Lan Ninh, ánh mắt đảo quanh vài vòng, không phát hiện bất kỳ tung tích nào của Sở Lan Ninh.

Hắn giơ tay lên xoa xoa tóc, trong lòng buồn bực tựa như mạng nhện quấn lấy hắn, siết chặt hắn không thở nổi.

Vừa định rời đi liền nhìn thấy ngoài cửa phòng học lớp A đối diện, một bóng dáng mảnh khảnh xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Chỉ thấy cô mặc váy ngắn màu lam, váy vừa đến đầu gối, mái tóc đen dài xõa trên vai, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo kiều diễm.

Cô mặc bảo thủ, nhưng thân thể mềm mại bị áo sơ mi bao bọc, lại ngoài ý muốn làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

Úc Cẩm Dạ vừa định đi qua, lại thấy thiếu nữ trong tầm mắt một giây sau đi vào lớp, tiếp lời nam sinh bên cạnh.

Đối phương mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, dáng người thon dài mà hoàn mỹ, trên mặt anh tuấn nghiêng nghiêng lộ ra độ cong nhàn nhạt.

“Xin chào, tôi là bạn cùng bàn mới của cậu, Sở Lan Ninh.”

Thiếu niên gật gật đầu, nhìn khuôn mặt kia, cho cô một nụ cười vừa vặn "Cố Chi Hành"

Sở Lan Ninh ngồi xuống, quay đầu liền thoáng nhìn thấy Úc Cẩm Dạ ở hành lang đối diện, chỉ thấy trong tay hắn cầm di động, nghiêng người tựa vào cửa sổ.

Ngay sau đó, một tin nhắn WeChat xuất hiện trên điện thoại di động của cô.

“Chị ra đây một chút.”

Không có vị ngữ chủ ngữ, khẩu khí vẫn cuồng ngạo như cũ, Sở Lan Ninh cúi đầu nhanh chóng gửi hai chữ, tiếp theo thu điện thoại di động trở về.

"Có việc."

Bàn tay Úc Cẩm Dạ trượt màn hình hơi cứng đờ, mặt mày thiếu niên đẹp trai hơi nhíu lại.

Giọng điệu nói chuyện của cô, tựa như hắn là một người không quan trọng, nhưng rõ ràng chính cô quyến rũ hắn trước, vì sao bây giờ lại lạnh nhạt với hắn như vậy.

Nửa ngày sau, hắn bỏ điện thoại vào túi quay lại và rời đi.