PHẦN 2 - Chương 35: Chó săn nhỏ

“Phù” đầu đau đến muốn nứt ra, cơn đau đớn bỗng nhiên xuất hiện khiến cô không thở nổi, ngực đột nhiên cứng lại, toàn thân trôi lơ lửng trong một không gian hư ảo.

“Ký chủ, công lược nam chính Phó Diệp Duy thất bại, nhiệm vụ phán định hệ thống bắt đầu lại từ đầu, số liệu công lược về không, mời ký chủ lựa chọn đối tượng công lược lần nữa.”

Giọng nói của máy móc lại lần nữa truyền đến, Sở Lan Ninh mở to mắt, nhìn trên không trung đen nhánh lần nữa xuất hiện hai cái tên, chỉ có Úc Cẩm Dạ và Thẩm Lạc Hòa, cái tên Phó Diệp Duy đã đông lại, biến thành màu đen.

Bàn tay cô vươn ra có chút cứng đờ, giống như trở lại hiện trường đính hôn, trong mắt đều là vết mau đỏ tươi và đèn treo thủy tinh đè lên cô.

“Thật sự quá đau.”

Không chỉ thân thể đau đớn, còn một màn cuối cùng kia, cô nhìn thấy người đàn ông yêu cô sâu sắc, theo phản xạ lại đi cứu một người phụ nữ khác.

Trái tim cũng đau theo.

“Vầng sáng của nữ chính đúng là vô cùng mạnh mẽ.” Sở Lan Ninh duỗi tay sờ soạng màn hình điện tử.

Nghĩ lại, sau đó cười châm chọc một tiếng.

Tiểu A nhìn thiếu nữ trước mặt, chỉ thấy ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo, giống một bị tấm gương phản xạ lên, không nhìn rõ lắm.

“Ký chủ, có muốn xem tình huống của đối tượng công lược thứ nhất Chu Mục không?”

“Không cần.”

“Tôi lựa chọn rồi.”

“Chọn hắn đi.”

Trên khuôn mặt của thiếu nữ không có biểu cảm, ngón tay mảnh khảnh điểm nhẹ lên cái tên bên trái.

“Đinh, khóa chặt nam chính công lược Úc Cẩm Dạ, mười bảy tuổi, lớp mười hai, cao một mét tám mươi ba, nặng bảy mươi cân, trạng thái dươиɠ ѵậŧ cương cứng là mười chín xentimet, con trai độc nhất của tập đoàn Úc thị, trước mắt vẫn chưa trong trạng thái yêu đương, có thể công lược.”

Khóe miệng Sở Lan Ninh ngập ngừng, đáy lòng có nghi hoặc, chuyển mắt nhìn, nguyên chủ đang học năm hai đại học, hai mươi mốt tuổi, lúc ấy Úc Cẩm Dạ nhỏ hơn cô một tổi, hẳn là đang học năm nhất đại học.

“Tiểu A, có phải thời gian của tôi không giống lần trước không.”

Sở Lan Ninh còn chưa nói xong, trước mắt đã phát ra ánh sáng chói mắt, theo bản năng cô đưa tay lên che mắt.

Đột nhiên dưới thân truyền đến một giọng nói khàn khàn của thiếu niên, hô hấp có chút dồn dập “Sở Lan Ninh, chỉ có chút tiền đồ như vậy sao, khó trách đến bơi cũng không đạt tiêu chuẩn”

Cô mở to mắt, mình đang được Úc Cẩm Dạ ôm vào trong ngực, mặc áo tắm thân thể ướt dầm dề, dán lên ngực hắn, nhìn lên trên, là hầu kết sạch sẽ của thiếu niên, hàm dưới góc cạnh rõ ràng, mũi cao thẳng, mái tóc ướt đẫm đang tí tách chảy nước xuống.

“Ưʍ...” Bởi vì hắn chạy quá nhanh, thân thể xóc nảy, ngực buồn nôn.

“Cậu chậm một chút”

Hắn nghe thấy lời cô nói, bước chân không dừng lại, nhưng tốc độ đã thả chậm hơn, ôm cô bước nhanh đến phòng y tế.

Tiếp theo đặt cô lên giường bệnh tuyết trắng, Úc Cẩm Dạ đứng lên, nói mấy câu với bác sĩ đã xoay người dặn dò cô, giọng điệu bình thường, nhìn qua còn có chút không kiên nhẫn, “Này, chocolate, bây giờ chị nằm đây đi.”

Nói xong bóng dáng hắn đã biến mất ở hành lang.

“Ký chủ, tuyến cốt truyện chính còn chưa xảy ra, hiện tại ba vị nam chính vẫn chưa gặp nữ chính, ký chủ có thể công lược nam chính, bồi dưỡng tình cảm trước khi nữ chính xuất hiện.”

Sở Lan Ninh nghiêng người, dựa vào thái độ vừa rôi của Úc Cẩm Dạ đối với cô, quan hệ của bọn họ hẳn là thanh mai trúc mã bình thường, bởi vì trong trí nhớ của Sở Lan Ninh đã cho biết rằng, trước khi chưa gặp nữ chính Triệu Vận Vi, mặc dù Úc Cẩm Dạ kiêu căng, làm người có chút kiêu ngạo, nhưng quan hệ với Sở Lan Ninh vẫn khá thân mật, vì cha mẹ hai người là thế gia, nhà lại ở gần nhau.

Trong lòng bàn tay Sở Lan Ninh cầm chocolate, xé vỏ, bỏ vào trong miệng, lau khô vệt nước trong người, nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy Úc Cẩm Dạ đã xuất hiện trước mặt cô, trong tay cầm một túi đồ, trực tiếp ném đến tay cô.

“Sở Lan Ninh, quần áo của chị.” Nói xong còn không quên bổ sung một câu, “Chú ý đừng để cảm lạnh, tránh mẹ tôi lại mắng tôi, ngày mai nghỉ ngơi một ngày đi, ngày kia chị hãy đến bể bơi của nhà tôi tập luyện, ở bên ngoài có quá nhiều người, thật mất mặt.”

Nghĩ đến vừa rồi, khuôn mặt tuấn tú của Úc Cẩm Dạ đen sì, vừa rồi Sở Lan Ninh lại tự mình bơi đến khu nước sâu, suýt chút nữa chết đuối.

Sở Lan Ninh nghe vậy, thân thể dâng lên một cỗ tức giận, nhìn mặt hắn, nghĩ tới lúc trước bị hắn coi là vũ khí sử dụng, cô tức giận ngẩng đầu trừng mắt nhìn Úc Cẩm Dạ, có lẽ bởi vì cặp mắt đào hoa kia quá mức câu người, không hề có lực chấn nhϊếp, ngược lại giống như đang hờn dỗi, so với dáng vẻ ngang ngược kiêu ngạo lúc trước kia, không biết sinh động hơn bao nhiêu lần.

Úc Cẩm Dạ sửng sốt, hắn biết Sở Lan Ninh lớn lên xinh đẹp, lại quen nhìn thấy cô bày ra dáng vẻ hăng hái khí phách, chưa từng nhìn thấy đôi mắt Sở Lan Ninh chứa hơi nước, nhu nhược động lòng người như vậy.

Vừa rồi còn là thiếu niên hung dư, khó áp chế cảm xúc, lúc này hắn đột nhiên giơ tay sờ lên mặt Sở Lan Ninh, đẩy tóc mái ướt đẫm của cô sang một bên.

Sở Lan Ninh: Chó săn nhỏ, chờ chị đây đến chinh phục cậu đi, quỳ xuống.