Chương 44: Triệu Vận Vi được Úc Cẩm Dạ ôm về

Sở Lan Ninh nhìn vào mắt của người trước mặt, ánh mắt khẽ động, gương mặt nhỏ nhắn kiều mị nở nụ cười, nhét một miếng thịt nhỏ vào "Anh Phó, tôi nào có kinh nghiệm nha, chẳng qua là muốn xem Úc Cẩm Dạ làm sao theo đuổi người ta."

"Em đã có người mình thích?" Phó Diệp Duy ngẩng đầu, ngữ khí rất nhẹ lại giống như là đang thăm dò.

"Không có a" Sở Lan Ninh nở nụ cười, thuận miệng ứng phó, con ngươi thủy nhuận hơi rủ xuống giống như là đang che giấu chột dạ

Phó Diệp Duy không có tiếp tục truy vấn, chỉ gọi vài món, đến khi tức ăn toàn bộ đều được dọn lên Sở Lan Ninh mới sững sờ, tất cả những món này đều là món yêu thích của cô, đều không ngoại lệ mà đánh đến trái tim của cô, bắt đầu là cá chua Tây Hồ, tiếp đến là tôm Long Tĩnh, hoặc là gà tần sâm, cháo lươn màu sắc bóng loáng , thậm chí còn có thịt nai mà cô yêu thích.

Sở Lan Ninh liếc nhìn đồ ăn trước mặt, mùi thơm đã bay đến chóp mũi, hết lần này tới lần khác Phó Diệp Duy thấy cô vẫn luôn nhìn chăm chăm vào thức ăn ở trước mặt, rất chủ động giúp cô múc một chén canh gà, khẽ nói.

"Nếm thử, là chiêu bài của quán"

Sở Lan Ninh nhấp một ngụm, canh gà đậm đà, dư vị kéo dài.

Nhưng điều đó cũng không giúp cô giảm bớt lo lắng, bị người đàn ông bên cạnh nhìn cô chợt tràn đầy suy nghĩ.

"Tiểu A, tại sao ta Phó Diệp Duy có hơi kỳ lạ, hắn làm sao biết được sở thích của ta."

Điều này khiến cho Sở Lan Lang rất khó hiểu.

"Không kiểm tra được nam chính có điều gì bất thường, có lẽ là do khẩu vị của ký chủ khá phổ biến."

Chờ hai người ăn xong, Phó Diệp Duy đưa cô tới công viên nổi tiếng nhất thành phố A, bời vì hôm nay là cuối tuần , các cặp đôi dắt nhau đi dạo trên quảng trường, dựa sát vào với nhau.

Phó diệp duy nhìn vòng đu quay ở cách đó không xa, ánh đèn lộng lẫy, phía dưới đứng một hàng dài người đang xếp hàng.

"Có muốn chơi thử không" hắn hỏi.

Sở Lan Ninh đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, chuẩn bị đáp ứng, cô có dự cảm Phó Diệp Duy trong lòng đang tính toán nhỏ nhặt. Không ngờ hệ thống phát ra còi báo động chói tai, giống như trước đó tuần đầu tiên, thanh âm nhắc nhở dày đặc lại vội vàng.

"Ký chủ, mời nhanh chóng tiến về hẻm Thang gia ở giao lộ phía trước, ngăn cản mục tiêu công lược đối với nguyên nữ chính anh hùng cứu mỹ nhân."

Sở Lan Ninh bị hệ thống nhắc nhở, mới nhớ tới, nội dung cốt truyện ban đầu có một phanan cảnh, là Triệu Vận Vi tại quán cà phê làm công, ban đêm trở về đi ngang qua một cái hẻm nhỏ, bị người theo dõi, kém chút bị người cưỡиɠ ɧϊếp, thế nhưng tình tiết này so với trong cốt truyện xảy ra có chút khác biệt về thời gian, chẳng lẽ là bời vì cô xuất hiện gây ra hiệu ứng bươm bướm.

"Anh Phó, không được, tôi sợ độ cao" Sở Lan Ninh nghiêng người nhìn về người đàn ông cao lớn bên cạnh, chỉ thấy hắn lông mày nhẹ chau lại.

Lúc này Sở Lan Ninh cúi thấp đầu đứng ở trước mặt Phó Diệp Duy, gương mặt hồng nhuận phơn phớt, đưa tay là có thể đem cô kéo vào trong ngực, hương thơm mang mùi sữa đặc trưng của thiếu nữ tiến vào chóp mũi.

Gương mặt của Sở Lan Ninh đỏ là bởi vì hiện tại cô đang rất gấp, hệ thống đã nhắc nhở rất nhiều lần.

"Ký chủ, hiện tại nên tranh thủ thời gian trở về Úc Gia, ngăn cản nam nữ chủ phát sinh hành vi thân mật "

Cái gì, Úc Cẩm Dạ đã đem Triệu Vận Vi mang về nhà, nhanh như vậy.

"Anh Phó, có thể đem ta đưa về nhà sao? Hôm nay hơi mệt chút "

Phó Diệp Duy không nói gì thêm, xe chạy trong đêm rất nhanh, chỉ chốc lát đã đến cửa nhà của cô, Sở Lan Ninh vừa mới chuẩn bị xuống xe, liền bị tay của hắn giữ lại, không thể động đậy, sức lực của người đàn ông rất lớn, l*иg ngực cứng rắn chống đỡ lấy cô, hô hấp dồn dập, đôi mắt đen nhánh như muốn đem cô hút vào trong.

Chỉ nhìn thấy môi của hắn hơi giật, tiến đến gần sát vành tai của cô, âm thanh trầm thấp "Làm bạn gái của anh."

Những lời này là một câu khẳng định câu, không giống như là thăm dò, càng giống như là xác định quan hệ.

Thế nhưng Sở Lan Ninh lúc này hoàn toàn không có có tâm tư chú ý lời nói của hắn, nàng chỉ có thể giả bộ như ngượng ngùng, nắm tay nhỏ đánh vào ngục của người đàn ông, âm thanh thẹn thùng "Anh Phó , có thể để cho em ngẫm lại không? Em Không biết "

Ánh mắt của thiếu nữ đột nhiên giương lên, sáng long lanh nhìn lấy hắn.

Phó Diệp Duy đột nhiên thả lỏng, cơ thể mềm mại dưới thân hắn ngược lại vội vàng phóng ra bên ngoài.

Cô hướng hắn vẫy tay, quay người liền tiến vào biệt thự.

Phó Diệp Duy hơi ngẩng đầu, chờ ánh đèn ở lầu hai sáng lên, mới phát động chân ga, nắm chặt tay lái, ầm một tiếng chạy đi.

Mà lúc này Úc Cẩm Dạ đã nghe được tiếng mở cửa, Ferrari màu đỏ trong đêm tối lóe ánh đèn.