“Tôi đã cảnh cáo rồi, đây chính là em tự chuốc lấy!”
Khi dục hoả điên cuồng dâng tới tận đỉnh đầu, cuối cùng Hoắc Lãng Triết cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, anh dùng sức, hung hăng giật mạnh một cái.
Chỉ nghe thấy một tiếng ‘phựt’, dây lưng trói trên tay anh đã bị giật đứt tung, sau một khắc, cả người Triệu Uyển Dư bị Hoắc Lãng Triết kéo mạnh trở lại, cả người bị ném thẳng lên giường.
“A…làm gì vậy…” Triệu Uyển Dư sợ hãi hét toáng lên, không ngờ tới Hoắc Lãng Triết có thể giật đứt dây lưng.
Việc này quả thực ngoài sức tưởng tượng của cô.
“Sợ rồi? Tôi đã cho em cơ hội, là tự em không cần!” Hoắc Lãng Triết nở nụ cười xấu xa, “Nếu tôi đã thua, vậy cũng nên thua một cách triệt để mới được.”
Nói rồi bàn tay Hoắc Lãng Triết nâng phần hông của cô lên, không nói thêm lời nào, mạnh mẽ tiến thẳng vào trong.
“A….uhm...” Triệu Uyển Dư căn bản không có cơ hội phản kháng, chỉ trong nháy mắt đã bị anh hoàn toàn khống chế.
Giờ phút này cô có thể nghe rõ nhịp tim của Hoắc Lãng Triết đập thình thịch, cũng có thể nghe được hơi thở dồn dập cùng nặng nề của anh, càng có thể cảm nhận được cơ thể đã căng cứng….
“…Dừng….làm ơn dừng lại đi…” Triệu Uyển Dư khó khắn lên tiếng.
Hoắc Lãng Triết làm ngơ, động tác ra vào càng lúc càng nhanh hơn.
Anh cúi xuống, đôi môi điên cuồng cùng nóng bỏng bao phủ cánh môi cô, dùng sức mυ"ŧ lấy đôi môi ngọt ngào.
Một bàn tay đã sớm không thể chờ đợi thêm, chạm lên bầu ngực căng tròn, dùng sức nắn bóp, khơi dậy một cảm giác sảng khoái cực hạn trong cơ thể Triệu Uyển Dư
Mỗi lần tiến vào là một lần tăng thêm sự cuồng bạo khiến Triệu Uyển Dư kinh hoàng thở dốc, tim đập tựa như lạc đi vài nhịp, toàn thân không ngừng nóng lên.
Triệu Uyển Dư nhịn không được khẽ liếʍ đôi môi khô nóng, lại không kìm chế được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người.
Vẻ mặt kiều mị của cô rơi vào tầm mắt Hoắc Lãng Triết, khiến cho lý trí của anh cơ hồ phiêu tán, hai tay có chút thô bạo nắm lấy đầu gối cô, nhiệt độ nóng bỏng trên thân thể của anh như muốn đem cô nung chảy, chiếc lưỡi bất nhã quấn lấy khoang miệng thơm ngát….
Mà thân thể cô lúc này cũng có phản ứng hết sức trung thực, vòng eo khẽ cong lên, nghênh hợp với sức mạnh mẽ cuồng dã của anh, như đáp lại sự áp chế cường mãnh mà không ngừng co rút…
Triệu Uyển Dư vô lực phát ra tiếng rêи ɾỉ mê hồn, đầu ngón tay bấu chặt vào lưng Hoắc Lãng Triết, tựa như người chết đuối vớ được bè gỗ.
“Đừng….chậm lại đi….tôi không chịu nổi….” Cô rốt cục chịu không nổi sự kí©h thí©ɧ lớn đến vậy, thân thể mềm mại cố sức giãy dụa…
Hoắc Lãng Triết hài lòng nhếch môi, đôi mắt thâm thúy khẽ nheo lại, hưởng thụ thân thể đang không ngừng co rút của cô.
Một lúc sau, đột nhiên, anh rút khỏi thân thể cô, đưa tay kéo cô xoay người lại, phần lưng trắng mịn lúc này đối diện với tầm mắt của anh.
“Uhm...” Toàn thân Triệu Uyển Dư sớm đã không còn chút sức lực nào, chỉ đành mặc cho Hoắc Lãng Triết tuỳ ý xếp đặt, khoé miệng chỉ có thể vang lên tiếng thở dốc mê hồn…
“Mèo con….em siết tôi thật chặt….thật thoải mái...” Bên tai truyền đến tiếng cười nhẹ đầy tà mị của Hoắc Lãng Triết, anh quỳ giữa hai chân cô, hung hăng đưa thắt lưng thẳng tiến tận nơi sâu thẳm.
“Aaaaa...” Không tưởng tượng được phương thức xâm lược của anh, Triệu Uyển Dư kinh hoàng mở to hai mắt.
Theo sự tấn công mạnh bạo của anh từ trên cao dội xuống, cô chỉ có thể bất lực nằm sấp, nửa thân người áp xuống giường.
“Đừng…đừng như vậy…sâu….sâu quá rồi….” Triệu Uyển Dư thở gấp lên tiếng cự tuyệt, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt thực sự đã vượt quá khả năng thừa nhận của cô…
“Dư...em làm tôi sướиɠ phát điên…” Hoắc Lãng Triết buông lời tán thưởng, anh đâu dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy.
Anh khẽ cúi xuống hôn lên lưng cô, đôi môi mỏng nóng rực miêu tả từng đường cong cơ thể của cô, động tác dưới hạ thân càng thêm cuồng dã.
“A...!đừng...!tôi không thể chịu thêm được nữa….” Triệu Uyển Dư cảm giác như mình sắp ngất đi.
Mỗi lần Hoắc Lãng Triết mạnh mẽ tiến vào lại dấy lên trong cơ thể cô một cảm giác kinh hãi, làm cô không ngừng hét lên, chỉ có thể lắc đầu.
Mái tóc đen mượt có chút rối, cô nằm dưới thân anh thở gấp gáp, run rẩy cầu xin anh ngừng lại…
“Dư….dưới này của em không phải là đang rất hưởng thụ sao…” Hoắc Lãng Triết trầm khàn lên tiếng.
Không rõ là anh cảm thấy thống khổ hay thoải mái, mỗi một lần tiến vào đều giống như muốn đem thân thể cô nối liền…khiến cả hai đều cảm thấy run rẩy.
Triệu Uyển Dư chưa từng trải qua sự kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt đến thế này.
Lúc này cô thực sự khát vọng vùi mình vào l*иg ngực rộng lớn của anh, ngửi lấy mùi hương đặc trưng trên cơ thể anh….
Sự xâm lược mạnh bạo của Hoắc Lãng Triết vẫn vô cùng bền bỉ, cho đến khi nơi yết hầu của anh khẽ gầm lên một tiếng, toàn thân Triệu Uyển Dư cũng run lên, đầu đột ngột ngửa ra sau, thân thể mềm mại cong lên, ánh mắt đã mờ mịt màn sương…..ý thức dường như hoàn toàn tan rã…
Một đêm điên cuồng dài đằng đẵng…
Mà Hoắc Lãng Triết tựa dã thú, cơ hồ hành hạ cô suốt một đêm.
Rốt cuộc cô cũng biết, sự cám dỗ không phải là một trò chơi mà cô có thể thử.
Khi Triệu Uyển Dư một lần nữa tỉnh lại, sắc trời hỗn độn khiến cô trong lúc nhất thời không phân biệt được thời gian.
Chỉ biết là sau lưng đang dựa vào một l*иg ngực ấm áp vững chãi khiến ý thức cô có chút thanh tỉnh, nhớ lại một đêm đến cỡ nào điên cuồng.
Toàn thân cô hoàn toàn bị Hoắc Lãng Triết ôm chặt vào trong ngực, đôi chân dài của anh cũng quấn lấy đôi chân mảnh khảnh của cô…
Nhìn ngón tay mình đang đan vào bàn tay của anh, Triệu Uyển Dư nhẹ nhàng nghiêng đầu, nhìn người đàn ông phía sau.
Cả đêm cuồng dã kí©ɧ ŧìиɧ khiến gương mặt anh đầy vẻ thoả mãn.
Triệu Uyển Dư ngơ ngẩn nhìn Hoắc Lãng Triết hồi lâu….