Chương 6: Đất hay nước sông có vấn đề?

Đi hơn nửa ngày, khi Du Nhi đi tới vùng đất gần bờ sông thì trời đã chập tối.

Không gian xung quanh rất hoang vắng, giống như đất bị bỏ hoang.

Thật kỳ quái, rõ ràng thổ địa rất rộng lớn, lại ở ngay cạnh bờ sông, nguồn nước rất dồi dào, đất đai được bồi đắp, không lý nào dân làng lại không nhận ra.

Du Nhi nhìn kỹ xung quanh liền nhận ra, nơi này đến cỏ dại cũng không mọc ra được!

Hoàn toàn như đất chết!

Không muốn từ bỏ, Du Nhi thử ngồi xuống cho một ít đất vào miệng nếm thử.

“... Chua quá!”

Cô ngay lập tức nhổ ra.

Mặc dù bên cạnh là dòng sông nước ngọt sạch sẽ, tại sao chất đất lại chua như vậy, cứ như đất phèn chua ngoài thực tế vậy!

Du Nhi đem một ít mẫu đất thu thập vào trong ba lô, cô muốn đem nó về làng thử xem.



“Đây là đất bị nhiễm chua ở bên bờ dòng sông.”

Trưởng thôn xoa xoa vụn đất trên tay.

Ông thở dài lắc đầu, trong mắt đầy sự nuối tiếc.

“Lúc trước nơi đó từng bị một loài quái vật chiếm lĩnh, sau này quân đội đã giúp làng chúng ta xua đuổi bầy quái vật đi, nhưng thổ địa lại đã bị đặc tính sinh sống của chúng ảnh hưởng, không thể tiếp tục gieo trồng nữa.”

Du Nhi cắn răng hỏi:

“Vậy không có cách nào để khắc phục vấn đề thổ nhưỡng nhiễm chua sao?”

Trưởng thôn suy nghĩ một lúc, sau đó ông ấy nói với Du Nhi một cách thận trọng:

“Có thể, nhưng sẽ cần ngươi phải đi tới thành Trung Tư, tìm chuyên gia về thổ nhưỡng để nghiên cứu cách xử lý đất bị nhiễm chua.”

Nhiệm vụ truy tìm đất đai đã hoàn thành.

Nhận xxx kinh nghiệm, bạn đã lên lv 10.

Nhận được 1 đồng vàng.

Bạn được công nhận là một dân làng.

Nhiệm vụ mới đã được xác nhận!

Trưởng thôn công nhận mảnh đất bên cạnh bờ sông mà bạn đã tìm kiếm, tuy nhiên vấn đề thổ nhưỡng bị nhiễm chua khiến cho đất này không thể sử dụng để canh tác. Ông ấy mong muốn bạn đi tìm chuyên gia để giúp đỡ.

Nhiệm vụ chính: Tới thành Trung Tư, tìm chuyên gia thổ nhưỡng Đỗ Tư Tư để giải quyết vấn đề đất nhiễm chua.

Cấp độ: C

Phần thưởng: Kinh nghiệm, 1 đồng vàng, một miếng đất nhỏ để canh tác, một căn nhà tranh.

Du Nhi rất hào hứng nhận nhiệm vụ.

“Trưởng thôn, vậy tôi sẽ tới thành Trung Tư bằng cách nào? Cổng dịch chuyển sao?”

Trưởng thôn trừng mắt nhìn cô.

“Cổng dịch chuyển… ba ngày nữa mới có thể được mở ra.”

Khuôn mặt Du Nhi cứng đờ.

“Vậy thì tôi đến thành Trung Tư kiểu gì?”

Đừng nói là…

Du Nhi im lặng nhìn trưởng thôn.

Trưởng thôn không hề ngại ngùng mà cười, đưa vào tay Du Nhi một đồng bạc.

“Đi tới chuồng ngựa chọn một con ngựa khỏe mạnh, cưỡi ngựa về hướng Bắc khoảng 2 ngày đi đường thì cô sẽ tới thành Trung Tư.”

Càng tuyệt vọng hơn chính là chuồng ngựa của thôn không hề có ngựa! Tất cả những gì mà thôn làng có là trâu và dê!

Kết quả, Du Nhi che mặt cưỡi một con dê cái đi ra khỏi thôn.

Đừng hỏi vì sao phải che mặt, là vì cô quá xấu hổ!