Chương 29: 29: Món Quà Nhỏ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Món quà nhỏ

Chương 029: Giang Tà: Gặp mặt trò chuyện được chứ?Trò Chơi Đang Download - Chương 29: 29: Món Quà NhỏTạ Tịch mặt không cảm xúc gửi tin nhắn cho Giang Tà: "X Thần thật là lợi hại!" Phía sau kèm theo một khuôn mặt cười nho nhỏ.

Lợi hại còn muốn trừ điểm sao? Giang Tà yên lặng thừa nhận cơn mưa số đỏ dội đầy đầu.

Đương nhiên y biết vì sao độ thiện cảm liên tục rớt xuống, ba chữ "nhớ không rõ" nghe quá qua loa, nhưng sự thật chính là như vậy, bởi vì Luật bảo vệ Chuẩn Thế giới nên căn bản y nhớ không nổi.

Những thế giới có tên trong danh sách là do lúc y thiết kế đạt được một thành tựu mới nào đó, Zone phát thông báo toàn màn hình, được người quan tâm ghi nhớ, nhưng vẫn còn rất nhiều thế giới không được thông báo, cho nên y không biết số lượng cụ thể.

Y không muốn lừa dối Tạ Tịch, mà nói thật thì hậu quả chính là -1 bay đầy trời.

Giang Tà đang cân nhắc xem nên nói gì mới ngừng lại cơn mưa đỏ này, Tạ Tịch lại gửi tới một câu hỏi chết người: "Vậy phần lớn thế giới anh thiết kế có phải đã qua cửa rồi hay không?"

Giang Tà: "..."

Mãi mà y không trả lời, Tạ Tịch cho là y đang bận, đúng lúc cậu chuẩn bị đóng giao diện truyền tin thì X gửi tin nhắn tới: "Cho đến thời điểm hiện tại, chỉ mới qua cửa một cái."

Tạ Tịch: "!"

"Chính là cái mà cậu đã qua cửa."

Tạ Tịch: "!!"

Giang Tà nói: "Hai ta rất có duyên."

Chết tiệt, ai thèm có duyên với anh!

Giang Tà nhìn đám -1 tuôn như thác nước, không dám lắm mồm.

Nếu để Tạ Tịch biết chuyện này là do hồn ý của y gây chuyện, quấy nhiễu hệ thống tìm kiếm, độ thiện cảm của em ấy có tụt thẳng xuống -999 không?

Khả năng cao tới 99.9%.

Tội nghiệp cho Tạ Tịch vẫn còn vì sinh tồn mà tiếp tục thăm dò: "Độ khó của thế giới cấp S cao thật đấy, những trò chơi khác của X Thần đều như vậy sao?"

Giang Tà biết cậu muốn đáp án gì, nhưng nói dối rồi bị vạch trần thì độ thiện cảm càng rớt nhiều hơn, y chỉ có thể nhắm mắt nói: "Thí luyện tân thủ tương đối đơn giản hơn chút."

Ting, -10!

Giang Tà: "..." Đau lòng quá.

Tạ Tịch ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Vậy ý anh là, những trò chơi khác của anh càng khó hơn sao?" Xin đổi chữ "khó" thành "biếи ŧɦái" đi.

Giang Tà cố nói cực kỳ uyển chuyển: "Cũng không hẳn, dù sao cậu trưởng thành rất nhanh." Phiên dịch ra chính là, trò chơi khó thật, nhưng cậu càng ngày càng có kinh nghiệm, thành thạo hơn không chừng lại cảm thấy đơn giản đó.

Tạ Tịch không muốn loại kinh nghiệm và sự thành thạo này một chút nào!

Thật không may, nhiệm vụ tiếp theo của cậu đã định là X rồi, cậu chỉ có thể nhẫn nhịn, nói thêm vài lời: "Kể ra cũng khéo thật, nhiệm vụ tiếp theo của tôi là thế giới của X Thần."

Giang Tà đã sớm đoán được: "Hai ta rất có duyên." Điên cuồng ám chỉ.

Duyên cái đầu anh ấy, Tạ Tịch – độ thiện cảm với y âm tận 200 – từ chối tiếp nhận!

"Thế giới tên là Atlantis thất lạc, X Thần có ấn tượng gì không?"

Giang Tà chẳng có xíu ấn tượng nào, y giải thích: "Tôi ký Luật bảo vệ Chuẩn Thế giới, phần lớn thế giới đã thiết kế tôi đều quên."

Tạ Tịch bối rối: "Luật bảo vệ Chuẩn Thế giới?"

Giang Tà nói: "Chuẩn Thế giới cao hơn cấp B mới cần phải ký."

Thị trấn cổ tích có cấp bậc quá thấp, cho nên đám Trảm Song căn bản không có tư cách ký.

Tạ Tịch im lặng, yếu ớt nói: "Vậy nên độ khó của Atlantis thất lạc ít nhất cũng là cấp B hả?"

Giang Tà cũng im lặng, nói ra một sự thật lớn: "Tôi chưa từng thiết kế ra thế giới nào thấp hơn cấp A."

Tạ Tịch: "..............."

Mắt thấy độ thiện cảm sắp rớt mạnh đến -222, Giang Tà tranh thủ thời gian bổ sung: "Có điều cậu yên tâm, độ khó này cũng có chênh lệch, không hẳn khó như trong tưởng tượng của cậu."

Tạ Tịch bình tĩnh lại một chút, kỳ thật tổng thể Tình yêu bên trái hay là bên phải có độ khó không cao, nhất là không hạn chế số lần load, cộng thêm miễn đau vết thương chí mạng, trên cơ bản có thể 100% qua cửa.

Vậy tại sao nó được đánh giá là cấp S? Đánh giá cũng có thể vô ích hay sao?

Giang Tà tiếp tục nói: "Một trong những cơ sở để xét cấp bậc của Chuẩn Thế giới là khả năng qua cửa, khả năng càng cao cấp bậc càng thấp, khả năng càng thấp cấp bậc càng cao."

Tạ Tịch cũng chẳng thấy được an ủi bao nhiêu: "Thế giới anh thiết kế đều rất khó qua cửa sao?"

Giang Tà nào dám nói là ngưỡng cửa có vấn đề, y thả hồn ý vào bên trong, người khác căn bản không tìm được thế giới này thì làm sao mà qua cửa? Còn Tạ Tịch có thể trăm phần trăm tìm thấy, thứ nhất là do hồn ý phù hợp, thứ hai quả thực là có duyên.

Cũng có thể nói Tạ Tịch rất may mắn, dù sao thế giới lão Tà thiết kế xác thực thuộc loại cao cấp.

Giang Tà nửa thật nửa giả nói: "Do trong các thế giới tôi thiết kế có hồn ý của tôi, nhận được sự cho phép của bọn họ, nhiệm vụ sẽ suôn sẻ hơn rất nhiều, nếu không, độ khó nhiệm vụ sẽ tăng trên diện rộng."

Điều này Tạ Tịch thật sự không hiểu, cậu hiếu kì hỏi: "Hồn ý là gì?"

Lúc này, mưa đỏ có thể xem là tạm dừng lại, Giang Tà nhìn độ thiện cảm -233 kia, kiên trì tới lúc để nói một câu: "Gặp mặt trò chuyện được chứ?"

Tạ Tịch: "..." Haha, gặp mặt thì cậu không giả vờ cười nổi!

"Không cần đâu, tôi ngại làm phiền X Thần."

Mưa đỏ lại bắt đầu, Giang Tà không dám nhắc đến chuyện gặp mặt nữa, tranh thủ thời gian "cầm máu" nói: "Chuyện này có liên quan đến thiết kế, chờ sau này cậu sẽ hiểu hơn, còn bây giờ, cậu có thể hiểu hồn ý là một tia ý thức của tôi."

Tạ Tịch chớp chớp mắt: "Ý thức của anh?"

Giang Tà có dự cảm câu nói này sẽ làm tụt độ thiện cảm, nhưng vẫn phải nói: "Giống vampire Aix, quản gia Randy và Gall..."

Tạ Tịch: "..."

Giang Tà liếc mắt nhìn độ thiện cảm, phát hiện nó không tụt xuống như lao dốc thì thở phào nhẹ nhõm: "Bọn họ đều là hồn ý của tôi."

Haha, Tạ Tịch càng kiên định hơn với suy nghĩ trong lòng: Quả nhiên là một tên vô cùng biếи ŧɦái!

Giang Tà cố gắng thanh minh cho bản thân: "Bọn họ chỉ là một tia ý thức của tôi, cũng không phải là một cá thể độc lập, cho nên tư tưởng khó tránh khỏi có chút cực đoan, cộng thêm việc bị nhiệm vụ hạn chế nên bọn họ có thể làm ra chút chuyện quá khích."

Ồ, Aix bắn cậu ba lần, Randy chém cậu hai bận, Gall từng đâm chết cậu, thật đúng là "có chút" cực đoan.

Tạ Tịch sắp không giấu nổi "ý muốn gϊếŧ người" của mình dù cách một màn nước: "Thì ra là thế."

Giang Lão Tà giãy dụa cầu sinh: "Kỳ thực bọn họ đều rất yêu thích cậu."

Quên mịa nó đi, loại yêu thích này cậu không thèm!

Tạ Tịch tỉnh táo lại, mượn cơ hội hỏi ra nghi hoặc trong lòng: "Anh có biết...!Chuẩn Thế giới sau khi qua cửa sẽ như thế nào không?"

Giang Tà biết cậu tò mò điều gì, y hỏi lại: "Cậu hiểu Chuẩn Thế giới là gì?"

Tạ Tịch sững sờ, trả lời: "Chuẩn...!Ý là chuẩn bị hả?"

"Đúng, chuẩn bị trở thành thế giới mới."

Tạ Tịch sốc, bàn tay chạm lên màn nước khẽ run lên: "Ý anh là, thế giới sau khi qua cửa sẽ trở thành thế giới mới?"

Giang Tà giải thích cho cậu: "Có ba loại nghề nghiệp cho người chơi là Nhà thám hiểm, Người thu thập và Người ghi chép.

Nhiệm vụ chính của ba nghề nghiệp này nhắm vào mục đích kiểm tra thế giới, một khi qua cửa, Chuẩn Thế giới liền hợp lệ."

Tạ Tịch nhịn không được nói: "Người thiết kế tạo ra thế giới, được Zone công nhận sau đó tuyên bố nhiệm vụ, lại từ người chơi qua cửa, sau khi qua cửa sẽ trở thành thế giới mới phải không?"

"Tình huống chi tiết không đơn giản như vậy, nhưng tạm thời cậu có thể hiểu theo cách này."

Tạ Tịch lại nói: "Vậy...!A Long và Tiểu Phong đã ở trong một thế giới chân thực." Cậu khẽ thở phào.

Giang Tà chẳng qua chỉ lộ mặt ở Thị trấn cổ tích một lần, tình huống cụ thể cũng không rõ, hơn nữa lần đó lộ mặt chỉ là con rối, thế là y hỏi: "A Long và Tiểu Phong là ai?"

Tạ Tịch có rất nhiều nghi hoặc đối với Thị trấn cổ tích, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mặc dù X có hơi biếи ŧɦái thật, nhưng khẳng định rất hiểu biết, hơn nữa chênh lệch giữa hai người quá lớn, cũng không xung đột lợi ích, trò chuyện chút chắc không sao.

Thế là Tạ Tịch kể cho Giang Tà nghe tất cả những chuyện đã trải qua ở Thị trấn cổ tích.

Sau đó còn hỏi y: "Dùng cách săn gϊếŧ người chơi thực sự có thể tăng cấp bậc thế giới sao?"

Giang Tà nói: "Không liên quan đến việc này."

Tạ Tịch: "Thế nhưng Thị trấn cổ tích quả thực đã tăng từ cấp F lên cấp D."

Giang Tà giải thích cho cậu: "Bởi vì Kim Long tiến vào Chuẩn Thế giới."

Tạ Tịch sững sờ.

Giang Tà nói: "Kim Long gϊếŧ nhóm người chơi đầu tiên và quyết tâm bảo vệ thị trấn mới khiến cấp bậc của thị trấn tăng lên."

Tạ Tịch nghi ngờ hỏi: "Chẳng lẽ chỉ cần người chơi tự nguyện ở lại Chuẩn Thế giới liền có thể khiến Chuẩn Thế giới tăng cấp sao?" Chuyện này không có khả năng, có quá nhiều người chơi bởi vì không hoàn thành nhiệm vụ mà phải ở lại Chuẩn Thế giới mãi mãi, hay là...!

Giang Tà nói: "Kim Long là người thiết kế."

Tạ Tịch càng buồn bực hơn: "Bọn họ là một cộng đồng thiết kế..."

"Đây là chuyện một cộng đồng không cách nào hoàn thành," Đối với cậu, Giang Tà không hề giấu giếm, "Thứ gọi là tổ chức cộng đồng thiết kế Chuẩn Thế giới, kỳ thật chỉ là trong một nhóm có người nào đó kích phát tài năng thiết kế, rồi thiết kế ra Chuẩn Thế giới." Lại bị ngộ nhận là công lao của cả nhóm.

Tạ Tịch giật mình.

Giang Tà nói: "Cho dù đã được đánh giá cấp bậc, nhưng chỉ cần Chuẩn Thế giới chưa đạt tới cấp A đều có thể tiếp tục thiết kế, Kim Long tiến vào Chuẩn Thế giới, kỳ thật vẫn đang thiết kế nó, cho nên cấp bậc của thị trấn mới không ngừng tăng lên."

Tạ Tịch tựa hồ hơi hơi hiểu lại tựa hồ càng thêm mơ hồ.

Giang Tà lại nói: "Chuẩn Thế giới cấp A trở xuống chỉ là một trích đoạn, ví dụ như Thị trấn cổ tích cậu từng tiến vào này, nó chỉ là một thị trấn, ngoài thị trấn không hề có thứ gì."

Tròng mắt Tạ Tịch co rút lại, vội la lên: "Vậy đây vẫn tính là một thế giới chân thật chứ?"

"Dĩ nhiên." Giang Tà đáp, "Cậu qua cửa, trích đoạn này hợp cách, nó sẽ hòa với các trích đoạn khác, tập hợp thành một thế giới vô biên vô tận.."

Tạ Tịch tạm ngừng lại, trợn to mắt hỏi: "Thế giới cấp A trở lên thì sao?"

Giang Tà nói: "Là dạng khung kết cấu, sẽ độc lập phát triển."

Đây là lần đầu tiên Tạ Tịch cảm nhận rõ ràng sự trâu bò của X.

"Những cái anh thiết kế đều là thế giới độc lập hả?"

"Ừ."

Lợi hại!

Mặc dù Tạ Tịch không nói ra, nhưng Giang Tà lại thấy được một vệt màu xanh trên con số đỏ, số +5 tội nghiệp kia mang đến cho Giang Tà chút an ủi không nói lên lời.

Tận tình khuyên bảo nhiều như vậy, cuối cùng cũng tăng 5 độ thiện cảm, không biết nếu y lặp lại vài lần, liệu nó có tăng cao lại hay không?

Giang Tà tự cho mình bốn chữ: Hi vọng hão huyền.

Kỳ thực Tạ Tịch còn có rất nhiều nghi hoặc, chẳng qua thông tin vừa rồi rất nhiều, cậu cần một khoảng thời gian để từ từ tiêu hóa.

Bây giờ cậu chỉ mới là một người thu thập sơ cấp, nhiều nhất cũng chỉ tính là một người kiểm tra Bug, trong đầu toàn nghĩ đến chuyện thiết kế thế giới không khỏi quá xa vời rồi.

Tạ Tịch chợt lóe lên một suy nghĩ, lại hỏi Giang Tà: "X Thần, anh có cảm thấy người thiết kế là Thượng Đế không?"

"Không phải." Giang Tà nói, "Miễn cưỡng ví von, người thiết kế giống bàn tay của Thượng Đế hơn.."

Trong lòng Tạ Tịch căng thẳng: "Zone..."

"Zone cũng không phải." Giang Tà ấm giọng nói, "Từ từ thôi, đừng nôn nóng, đối với vấn đề này, mỗi người đều có đáp án khác nhau."

Tạ Tịch khẽ gật đầu, sau khi gật xong mới ý thức được đối phương không nhìn thấy, lại gửi tin nhắn cho y: "Cảm ơn."

Lần này không có biểu tượng mặt cười, nhưng Giang Tà nhìn độ thiện cảm +1, trong lòng vô cùng khoan khoái.

Con đường gian khó dài thật dài dằng dặc, nhưng kiểu gì cũng sẽ đến được bên em ấy.

Tạ Tịch hiếu kì với người thiết kế, với Zone, thậm chí càng hiếu kì hơn đối với Trung Ương không ngừng tạo ra những thế giới mới này...!

Muốn giải đáp nghi hoặc, cậu phải tiến từng bước một.

Tạ Tịch hít sâu một hơi, ấn mở Chuẩn Thế giới.

Atlantis thất lạc đúng không.

Cậu không tin nó còn biếи ŧɦái hơn Tình yêu bên trái hay là bên phải!

Tạ Tịch chuẩn bị nhận nhiệm vụ, máy truyền tin lại nhấp nháy.

X: "Cho cậu một món quà nhỏ."

Tạ Tịch: "?"

Bởi vì là bạn tốt nên đạo cụ gửi qua hệ thống tin nhắn sẽ tự động tiếp nhận, Tạ Tịch ấn mở cột đạo cụ, thấy một quả trứng hai màu lam đỏ giao nhau.

Tạ Tịch nhịn không được nghĩ đến đôi mắt của ai đó.

Tạ Tịch hỏi y: "Cảm ơn X Thần, đây là cái gì vậy?" Tặng kèm một biểu tượng ^_^.

Giang Tà nhìn thấy biểu tượng mặt cười này liền nhịn không được nhìn độ thiện cảm: May quá, vẫn chưa rớt.

"Một tinh linh nhỏ, có thể theo cậu vào Chuẩn Thế giới."

Tạ Tịch nhìn thấy phần mô tả đạo cụ.

Tên: Trứng Tinh Linh.

Công dụng: Có thể nở ra một tinh linh nhỏ đáng yêu.

Chi tiết: Phẩm chất Vàng, tranh thủ thời gian bán đi, bán được tiền còn lời hơn nhiều so với việc nuôi thứ đồ chơi này!

Tạ Tịch: "..." Tại sao nghe không giống thứ tốt lắm, nhưng là phẩm chất Vàng, hình như rất lợi hại?

Giang Tà lại gửi cho cậu một tin khác: "Tinh linh nhỏ có một kỹ năng bị động, có thể chống vết thương chí mạng ba lần."

Tạ Tịch nghe xong, rất có ích: "Cảm ơn!"

Giang Tà trông mong nhìn độ thiện cảm - +1.

Có khả năng, chỉ cần cho hơn 200 quả trứng tinh linh cấp Truyền thuyết là sẽ biến thành số dương.

Vậy lại có một vấn đề...!Phóng tầm mắt toàn Trung Ương có khả năng tìm được quả trứng tinh linh phẩm chất Vàng thứ hai không?

Không hề tồn tại.

Tạ Tịch ấn vào trứng tinh linh, trên quả trứng hai màu lam đỏ giao nhau xuất hiện thời gian đếm ngược ấp trứng.

Sau khi Tạ Tịch phát hiện nó không chiếm ô đạo cụ, càng cảm thấy hài lòng.

Chỉnh lý lại ba lô một chút, sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Tạ Tịch ấn vào "Atlantis thất lạc".

Giống y như lúc trước, trước mắt cậu xuất hiện dòng chữ trò chơi đang load, ngay sau đó bảng thông tin hiện ra.

Hoan nghênh tiến vào Chuẩn Thế giới, xin cẩn thận đọc bảng thông tin bên dưới.

Tên trò chơi: Atlantis thất lạc.

Nội dung chính: Văn minh vĩ đại khởi nguồn từ lục địa, tận cùng là đại dương.

Xã hội lý tưởng sụp đổ, bọt biển nhân ngư...!Có thể đạt được mong muốn hay không?

Nhiệm vụ chính: Thu thập tình yêu của lục hoàng tử.

Nhiệm vụ phụ: Chờ đổi mới.

Số lần load: Cần tự mình tìm kiếm điểm save.

Đạo cụ mang theo: Người thu thập sơ cấp có thể mang theo ba loại..