Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 11: Chơi trò chơi cùng các tiên tử, khởi động! (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn nhắm mắt lại, sau khi mở hệ thống ra thì bức tranh quen thuộc lại xuất hiện trong tầm mắt của Lý Mộc Dương, trong bức họa là thành Lâu Sơn âm u dưới ánh trăng.

Lý Mộc Dương dứt khoát chọn chế độ hướng dẫn tân thủ, sau đó trong tầm mắt hắn hiện ra lựa chọn mới.

“Mời đến đọc nội dung lưu trữ.”

“Mở màn… Khách đến bên ngoài thành Lâu Sơn.”

“Giữa màn… Làm quen với Lưu Ly tiên tử.”

“Giữa màn… Mối nguy cơ bên trong thành Lâu Sơn.”

Ba bức ảnh, ba nội dung lưu trữ, tương ứng với ba tuyến kịch bản cốt truyện.

Theo thứ tự thì ban đầu sẽ bắt đầu từ xe ngựa, sau đó là nội dung lưu trữ việc chém gϊếŧ Ma Tu trong quán trọ, sau đó nữa là lưu trữ về việc tiến vào thành Lâu Sơn.

Lý Mộc Dương thản nhiên chọn cái thứ ba, sau đó trước mắt hắn tối sầm rồi cả người như bị dòng thủy triều đen kịt nhấn chìm.

Cảm giác đen tối này kéo dài mấy giây, sau đó bóng tối xung quanh Lý Mộc Dương mới dần tan biến đi. Hắn lại nhìn thấy bản thân mình ngồi trong xe ngựa, bên cạnh hắn là Lưu Ly tiên tử đang trò chuyện cùng người dẫn đường.

Góc phải tầm nhìn của hắn là nhật ký trên thanh nhiệm vụ vừa thay đổi.

“Nhiệm vụ mới… Cùng Lưu Ly tiên tử an toàn bảo toàn mạng sống trong mười phút.”

“09:59”

Đồng hồ lại bắt đầu đếm ngược lần nữa, lần này Lý Mộc Dương trực tiếp nói với Lưu Ly tiên tử.

“Tiên tử, tình hình trong thành có gì đó không đúng.”

Trong khi hắn nhắc nhở Lưu Ly tiên tử thì Lý Mộc Dương cũng đẩy cửa xe ngựa rồi nhảy ra ngoài, hắn đứng trên mui xe liếc nhìn bốn phía xung quanh.

Lần trước chết quá đột ngột nhưng Lý Mộc Dương vẫn có cảm giác rất rõ là có thứ gì đó đυ.ng hoặc nghiền nát xe ngựa, cho nên ba người trong xe mới chết bất đắc kỳ tử như thế.

Bây giờ khi Lý Mộc Dương đứng trên mui xe liếc nhìn xung quanh, cảnh giác sự tập kích sắp xảy ra, hắn chuẩn bị kích hoạt kỹ năng tạm ngưng thời gian bất cứ lúc nào.

Trong xe ngựa thì người dẫn đường hơi ngạc nhiên.

“Không đúng sao?”

Người dẫn đường có thanh máu màu xanh vén rèm xe nhìn ra bên ngoài.

“Bên ngoài thế nào rồi?”

Sau khi vén rèm xe lên thì dường như có một mùi máu tanh theo không khí bay đến, đập vào mắt ông ấy là những con phố vắng vẻ lạnh tanh trong thành.

Lý Mộc Dương đứng trên nóc xe nhíu mày nhìn xung quanh, hắn biết rõ sắp có nguy hiểm xảy ra nhưng cho đến tận giây phút này thì thành thị ở trong tầm mắt của Lý Mộc Dương vẫn như bình thường.

Căn bản là hắn không hề phát hiện ra bất kỳ mối nguy hiểm nào. Nếu nhất định phải nói có gì đó bất thường thì hình như chính là mùi máu tanh trong không khí càng trở nên nồng đậm hơn?

Ánh mắt của Lý Mộc Dương vô cùng cảnh giác.

Giây tiếp theo đột nhiên có một lực chấn động tập kích xe ngựa mà không hề có dấu hiệu báo trước nào.

Nhưng vào lúc này thì Lý Mộc Dương đã có sự chuẩn bị từ lâu, mặc dù lần này cũng đột ngột bị tập kích nhưng vào lúc lực chấn động nay xuất hiện thì Lý Mộc Dương cũng kịp thời kích hoạt kỹ năng tạm ngưng thời gian.

Trong phút chốc trời đất đã mất đi màu sắc, vạn vật biến thành hai màu trắng đen đơn điệu.

Lý Mộc Dương đứng ngiêng người trên nóc xe kinh ngạc nhìn thời gian đông cứng lại, có một màn sương mù kỳ lạ đang lơ lửng trên không trung của thành Lâu Sơn.

Mà người thường không có cách nào nhìn thấy màn sương mù này, đầu của một con quái vật to lớn đáng sợ hiện ra chặn ở trước xe ngựa, nó đang há một cái miệng đầy máu.

Cái miệng của nó chi chít đầy răng nanh dữ tợn, nó phải cao ít nhất là năm mét, so với ba người trong xe ngựa thì nó vô cùng khổng lồ.

Ba người ngồi trên xe ngựa giống như đang chủ động đong đưa trong miệng của con quái vật. Hai hàm răng cực kỳ sắc bén của con quái vật giống như dao cạo gần như chạm vào mặt của Lý Mộc Dương.

Lý Mộc Dương chứng kiến rõ ràng tất cả, trước cảnh tượng kinh hoàng này thì hắn gần như sợ muốn đứng tim.

… Con quái vật này từ đâu mà đến thế? Còn khổng lồ như vậy nữa.

Hắn kinh ngạc nhìn con quái vật to lớn xuất hiện từ trong không khí đã khiến hắn hoàn toàn thay đổi nhận thức.

Thật sự thứ đồ chơi này đã xuất hiện từ trong không khí à?

Tuy rằng kỹ năng tạm ngưng thời gian của Lý Mộc Dương chỉ có bảy giây nhưng hắn vẫn có cơ hội tải lại.

Cho nên sau khi nhìn thấy đầu của quái vật xuất hiện thì Lý Mộc Dương cũng không vội vàng ra tay mà trực tiếp nhún người nhảy lên, hắn đi đến một bên đầu của con quái vật rồi thu thập thông tin về nó.

Để vượt ải trong trò chơi thì việc thu thập tin tức quan trọng hơn gϊếŧ quái vật. Từ góc độ này cuối cùng hắn cũng nhìn thấy rõ toàn cảnh của con quái vật.

… Thật sự nó xuất hiện từ trong không khí.

Chính xác mà nói thì nó xuất hiện từ lớp sương mù dày đặc bên trong thành Lâu Sơn, nó chỉ có một cái đầu, hình như cơ thể phía sau cái đầu vẫn còn ẩn giấu bên trong lớp sương mù.
« Chương TrướcChương Tiếp »