- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị
- Chương 30: H
Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị
Chương 30: H
Lâm Hạ không ngừng thở dốc mị hoặc, còn có khuôn mặt mỹ lệ trầm luân trong bể dục tình, quyến rũ đến cực điểm. Thiên Thu là tài xế lão thành, có kinh nghiệm từng trải phong phú, nàng biết Lâm Hạ đã đạt tới cao trào, cũng biết cảm giác này có bao nhiêu thoải mái, đặc biệt là thân thể trong thế giới thịt văn so với thế giới thực luôn bất đồng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hơn nhiều, mình chỉ là nữ xứng thịt văn, vậy thân thể nữ chủ hẳn là chỉ biết so với mình càng thêm mẫn cảm, càng thêm thoải mái đi. Nghĩ đến chuyện Lâm Hạ bị mình vuốt ve dễ như trở bàn tay liền đạt tới cao trào, trong lòng Thiên Thu có loại phấn khởi không thể nói rõ, giống như tâm trạng lần đầu tiên tiếp xúc kiến thức tìиɧ ɖu͙©, lần đầu tiên xem phim cấm, kích động mà phấn khởi, thân thể cũng giống như lần đầu tiên bị sắc tình kí©h thí©ɧ, rất nhanh đã ướt, hơn nữa còn trơn ướt dị thường.
Lâm Hạ chưa bao giờ trải nghiệm kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, giờ phút này thực tủy tri vị, nàng liền cảm thấy có chút sợ hãi, sợ hãi bản thân sẽ nghiện loại cao trào kia, rõ ràng vừa mới lêи đỉиɦ, Lâm Hạ vẫn cảm giác được thân thể mình tựa hồ chưa thỏa mãn, hơn nữa còn trở nên càng thêm tham lam cùng cơ khát, giống như loại đói khát của sinh lý cơ thể, đặc biệt là Thiên Thu vẫn đang dùng tay vuốt ve mọi chỗ trên người mình, cảm giác khát vọng lại lần nữa bùng lên.
“Buông tôi ra…… Đừng mà……” Lâm Hạ cực lực muốn đè xuống cảm giác của thân thể, bởi vì nàng phát hiện nhiệm vụ đã hoàn thành, lý trí nói cho nàng, có thể kết thúc.
“Chẳng lẽ không thoải mái sao?” Thiên Thu liếʍ lên cần cổ Lâm Hạ, ở thế giới hiện thực, Lâm Hạ đã rất xinh đẹp rồi, nữ chủ chính là so với Lâm Hạ còn xinh đẹp hơn, ngay cả cần cổ đều lộ ra một loại cảm giác mị hoặc. Thiên Thu nghĩ thầm, ở thế giới thực nhất định rất nhiều người đều muốn làʍ t̠ìиɦ với Lâm Hạ, sao mình có thể buông tha cơ hội này chứ.
Thân thể Lâm Hạ vốn đã nhạy cảm, vừa trải qua một lần cao trào liền càng mẫn cảm hơn, hết thảy động tác đùa bỡn của Thiên Thu đều làm cho nàng cảm thấy bị dày vò quá mức, thân thể giống như tùy thời chuẩn bị nghênh đón màn hoan hảo càng lâu dài càng kịch liệt tiếp theo. Lý trí của Lâm Hạ đứng trước kɧoáı ©ảʍ lại lần nữa trở nên bạc nhược, vừa hưởng qua tư vị tốt đẹp, nàng tựa hồ không nhịn nổi còn muốn nếm thêm, giống như bị hấp độc, kỳ thật đã bắt đầu nghiện rồi, mặc dù trong lòng có thanh âm đang nói cho nàng, đây là chuyện không đúng, nàng không nên trở thành nô ɭệ của du͙© vọиɠ, nội tâm dâng lên cảm giác tội lỗi cùng tự coi thường mình lại như cũ không ngăn cản được thể xác và tinh thần khát vọng kɧoáı ©ảʍ. Con mèo từng hưởng qua thịt sống, như thế nào sẽ bỏ xuống được thịt cá mỹ vị đây?
“Rất thoải mái đúng không? Có muốn cảm giác còn thoải mái hơn nữa hay không? Để tôi giúp cô liếʍ, nghe nói phần lớn nữ nhân đều thích được khẩu……” Thiên Thu cố tình nói bên tai Lâm Hạ, nàng nhớ rõ nữ chủ trong tiểu thuyết này đặc biệt mẫn cảm với mấy lời sắc tình, cho dù linh hồn là Lâm Hạ, thân thể cũng sẽ có cảm giác đi.
Ở thế giới thực, Lâm Hạ quả thật vô cùng chán ghét những lời sắc tình hạ lưu, nhưng giờ phút này, nội tâm rõ ràng chán ghét nghe thấy bất cứ cái gì liên quan đến tìиɧ ɖu͙©, chẳng qua thân thể lại cực kì có cảm xúc. Thời điểm nghe thấy nữ xứng nói như vậy, nàng cảm giác nơi tư mật của mình nhịn không được co rút, thậm chí nhịn không được trào ra càng ngày càng nhiều mật dịch, nơi đó trống rỗng đến độ phát đau phát khẩn.
“Đừng nói……” Mặc dù thân thể Lâm Hạ đã luân hãm, nhưng nàng còn muốn giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng của mình.
“Được, không nói, chỉ làm.” Thiên Thu tựa hồ thực ngoan ngoãn nghe lời.
Làn môi của nàng lại lần nữa dán lên môi Lâm Hạ, lần này Lâm Hạ chủ động phối hợp hơn rất nhiều, môi lưỡi thực mau quấn quýt một chỗ, nhiệt liệt dây dưa.
Rốt cuộc đến khi sắp thở không nổi, Thiên Thu mới buông ra Lâm Hạ, còn kéo theo một sợi chỉ bạc da^ʍ mĩ, sau đó môi nàng lại lần nữa liếʍ lên bầu ngực Lâm Hạ, chẳng qua cũng không vui đùa quá lâu liền di chuyển xuống phía dưới, từ ngọn núi đến bình nguyên, lại trèo lên vùng đất đồi trụi lủi. Bộ vị này không chút lông tóc, bóng loáng đến vậy, là tiêu chí để nữ chủ làm Bạch Hổ chi thân, cũng khiến cho Thiên Thu gấp không chờ nổi muốn nghiệm chứng thân thể này rốt cuộc có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, bao nhiêu mê người.
Lâm Hạ cảm giác được làn môi của Thiên Thu đã chạm tới bộ vị tư mật của mình, nơi đó một mảnh ướt đẫm, thậm chí nàng có thể cảm giác dưới cánh mông đều là chất lỏng trào ra, loại ướŧ áŧ này xuyên thấu qua cánh mông nói cho nàng, thân thể mình cơ khát nhường nào.
“Thật xinh đẹp……” Thiên Thu kinh ngạc nói, nàng cảm thấy đây là cái sinh thực khí đẹp nhất nàng từng gặp qua, trắng nõn không chút lông tóc, sạch sẽ đến độ giống như thiếu nữ còn chưa phát dục vậy, cánh hoa là hồng nhạt, hoa tâm bên trong thì non mềm, ngay cả hoa đế vừa rồi bị vỗ về chơi đùa đến sưng trướng đứng thẳng cũng là hồng phấn, có trình tự, giống như một nụ hoa hồng đợi chờ được bung nở rực rỡ, chất lỏng trơn ướt thì giống như giọt nước mới tưới lên cánh hoa, đọng lại, thanh khiết mà trong trẻo.
Đôi chân bị nữ xứng mở ra thật lớn, chỗ tư mật nhất cũng hoàn toàn bại lộ, Lâm Hạ cảm thấy vô cùng ngại ngùng nhưng thân thể lại giống như càng thêm thích thú cùng mẫn cảm. Nàng cảm giác được khi thân thể mình bị nữ xứng nhìn chằm chằm, nơi đó liền trào ra chất lỏng, không ngừng róc rách.
Thiên Thu cúi đầu, liếʍ từ dưới lên trên, bộ vị tư mật của Lâm Hạ sớm đã ướt đến rối tinh rối mù, chất lỏng kia hơi mặn, giống như có hương hoa hồng thoang thoảng. Thiên Thu thầm nghĩ, thế giới thịt văn thật sự quá tốt, hết thảy đều tốt đẹp vô cùng.
Lâm Hạ cảm giác nữ xứng đang liếʍ lên phần tư mật nhất của mình, đầu lưỡi ướt nóng linh hoạt làm cho nàng dị thường thoải mái, so với kɧoáı ©ảʍ khi ngón tay vuốt ve nơi đó hoàn toàn bất đồng, không hề thô bạo mà ôn nhu mềm mại hơn rất nhiều, sau đó kɧoáı ©ảʍ dần dần ngưng tụ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng đầy, cũng càng ngày càng mãnh liệt, rốt cuộc thân thể nàng một lần nữa nhịn không được run rẩy, kịch liệt co rút, hoa đế càng thêm sưng trướng, càng là run rẩy, Lâm Hạ cũng càng là không đè nén nổi thanh âm rêи ɾỉ động tình.
Thiên Thu nghĩ, thân thể của nữ chủ thịt văn quả nhiên thực mẫn cảm, nàng cảm giác mình cũng chưa liếʍ bao lâu mà nữ chủ đã đạt cao trào lần nữa, so với mình còn tới nhanh hơn. Thiên Thu nghĩ thầm, một buổi tối nữ chủ lêи đỉиɦ hai ba mươi lần phỏng chừng đều không khó, thậm chí vượt qua số lần ngày trước mình chơi thân thể nữ xứng đều là có khả năng.
Thiên Thu cảm thấy hẳn là phải 'rèn sắt khi còn nóng', như thế nào cũng phải làm tròn vai chính, phải thực hành trọn vẹn, cho nên chuẩn bị phá thân thể nữ chủ. Hơn nữa quan trọng chính là, nàng có du͙© vọиɠ mãnh liệt kì quái đối với chuyện "chinh phục" Lâm Hạ, cảm giác thật giống như cá mặn xoay người*, rốt cuộc ghen ghét lâu như vậy, ở thế giới hiện thực Lâm Hạ ưu tú xinh đẹp như vậy, người vĩnh viễn đều không thể gặp gỡ giờ phút này lại có thể chinh phục, làm cho đối phương ở dưới thân mình bị làm đến kêu meo meo, chỉ nghĩ thôi, Thiên Thu đều cảm thấy sung sướиɠ.
*Cá mặn xoay người: Đang rơi vào khốn cảnh hoặc là kinh tế không tốt, lại lập tức xuất hiện chuyển cơ hoặc tình huống tốt đẹp.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị
- Chương 30: H