"Bởi vì ở hiện trường tai nạn xe, xe của chúng tôi bị người ta giở trò, nếu lúc ấy đội trưởng Ngôn đem theo tài liệu điều tra theo thì cũng khó nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra." Bành Đức Dũng tất nhiên biết rõ đức hạnh của Ngôn Thiếu Huy nên mở miệng giải thích trước.
Những người có mặt ở đây đều là cảnh sát dày dặn kinh nghiệm, sau khi nghe xong cũng hiểu được suy nghĩ của tổ điều tra đặc biệt. Vào lúc cục diện vụ án lâm vào bế tắc, thử đi một con đường khác, có khi việc khó có khả năng xảy ra nhất lại có thể là chân tướng.
"La Chí Cương?" Lúc này Ngôn Thiếu Huy lên tiếng.
"Có! thưa đội trưởng Ngôn." La Chí Cương ngồi ở trước ba cái máy vi tính của mình không nhúc nhích, ngón tay tùy ý gõ một cái trên bàn phím, ở trên màn hình liền biến thành màn hình máy vi tính của cậu ta.
"Tôi chủ yếu điều tra về lai lịch của bốn người mất tích và tài xế Hoàng Quốc Việt, nhìn sơ qua, bốn người mất tích này không hề có mối liên hệ nào. Hoàn cảnh sống của bọn họ cũng bất đồng, không hề xuất hiện trong vòng tròn bạn bè, trong công việc cũng không hề hợp tác với nhau."
Theo lời La Chí Cương, trên màn hình phát lên những tư liệu của mỗi người mà cậu ta điều tra, một tấm rồi lại một tấm khác tiếp hiện lên, tốc độ không nhanh không chậm, đủ để cho mọi người thấy rõ ràng.
"Nếu điều tra bình thường không phát hiện được gì, vậy thì càng phải tiếp tục đào sâu hơn. Ở trong ghi chép của Sở chuyển giao đến, đồng nghiệp của người mất tích thứ ba - Khiếu Tiết Viêm có nhắc đến việc hai ngày trước khi bị mất tích anh ta đã đi làm trễ, nhưng chuyện này lại không được đề cập đến ở phần ghi chép về bạn bè thân thiết. Vì thế tôi bèn điều tra về bản ghi chép chấm công và sổ điểm danh ở trường."
Cậu ta vừa dứt lời, máy tính liền phát ra tiếng "bíp bíp bíp" không ngừng. Mọi người thấy các loại tư liệu trên màn hình không ngừng nhảy ra đè lên nhau, quá trình này diễn ra trong vòng hai phút đồng hồ.
"Đây là bản ghi chép chấm công của bốn người trong vòng nửa năm."
"Ồ..." Có người phát ra tiếng tán thưởng.
Diệp Yên Nhiên cũng giật mình nhìn về phía La Chí Cương, khuôn mặt trẻ tuổi và thân hình gầy yếu, cậu ta dường như không cảm nhận được mọi người ở xung quanh, vẫn chăm chú nhìn vào ba cái máy vi tính ở trước mặt. Xem ra người trong tổ điều ra đặc biệt này đều không đơn giản, tìm các bảng ghi chép của những người mất tích có lẽ không khó, quan trọng nhất vẫn là tốn rất nhiều thời gian. Nếu như mỗi tỉnh đều có nhân tài thế này thì thời gian đều tra vụ án có thể nhảy vọt.