Ban đầu anh ta còn muốn ngụy biện, nhưng thời gian trôi qua, áp lực của hai công an kia dường như càng lúc càng lớn. Trên người anh ta bắt đầu bất giác toát mồ hôi lạnh, cuối cùng anh ta vẫn cắn răng nhắm mắt lại mà nói: "Thuốc nhuận tràng của Hoàng Quốc Việt là do tôi đưa.”
Diệp Yên Nhiên nghe vậy, quay đầu liếc nhìn Ngôn Thiếu Huy. Đối phương cũng ở cửa, từ từ chậm rãi bước trở lại bàn thẩm vấn, kéo ghế ngồi xuống, đưa tay ra hiệu đối phương tiếp tục.
“Nhưng tôi chỉ bỏ thuốc nhuận tràng thôi, tôi thề, thuốc mê gì tôi không biết? Tôi chưa bao giờ nghe nói về nó!” Anh ta giải thích.
Tiền Hải Bân đã thay đổi thái độ nhanh như lật bánh tráng, không còn giọng điệu đầy đe dọa, ngược lại, còn biết sốt ruột nữa.
Đôi mắt nhỏ nhìn nam cảnh sát một lúc, nữ cảnh sát một lúc, cố gắng mong nhận được một chút phản hồi từ biểu hiện của họ. Nhưng đáng tiếc cho anh ta, không chỉ có Ngôn Thiếu Huy vẫn duy trì bộ mặt không cảm xúc, mà ngay cả Diệp Yên Nhiên cũng không có phản ứng gì hết.
Diệp Yên Nhiên nói: “Tại sao, tại sao anh nghĩ thuốc nhuận tràng không bị ảnh hưởng gì đến sức khỏe? Anh có biết rằng nó cũng có thể gây ra tai nạn xe hơi, nếu thế anh có thể bị truy tố tội vô ý gϊếŧ người!""
“Gϊếŧ người? Tôi không muốn gϊếŧ ông ta! Hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên tôi kê đơn thuốc cho ông ta, cũng chưa từng xảy ra vấn đề gì cơ mà! Cùng lắm chỉ là do bị kéo dài thời gian thì thời gian vận chuyển hàng hóa chậm trễ một chút thôi!” Tâm trạng Tiền Hải Bân kích động, miệng anh ta nói không ngừng, tất cả phản ứng của anh ta đều vô cùng kích động và hoảng loạn. Nếu không phải vì đôi tay đang bị còng thì e là đã tự vỗ hai cái vào miệng bản thân.
“Kê cho Hoàng Quốc Việt uống thuốc nhiều lần?” Đôi mắt đen của Ngôn Thiếu Huy từ từ nheo lại, anh dựa vào lưng ghế, khoanh hai tay trước ngực: "Tiền Hải Bân, tôi khuyên anh nên khai báo thành thật, đừng nghĩ tới việc tiếp tục dùng những lý do vô lý để đánh lạc hướng chúng tôi. Nếu nhiều lần không phối hợp với những người chịu trách nhiệm thẩm vấn thì chỉ gây bất lợi cho anh thôi! Đặc biệt là đối với quá trình truy tố và kết án trong thời gian tới."
Vẻ mặt Tiền Hải Bân vô cùng phức tạp, thần sắc thay đổi vài lần, cuối cùng nhìn chỉ có chút ngượng ngùng.
“Được rồi... Tôi khai...”
“...”
Tại phòng họp của văn phòng tạm thời của đội điều tra đặc biệt.
Ngôn Thiếu Huy và Diệp Yên Nhiên vừa thẩm vấn Tiền Hải Bân về, cả năm người đều ngồi trong phòng, vừa trò chuyện vừa chờ người của đại đội chuyên án đến họp.