Thẩm Húc lại cảm thấy bản tính Hoàng hậu đơn thuần?! Ta không thể tưởng tượng nổi ngẩng đầu lên, liền thấy khóe môi Thẩm Húc hơi nhếch lên, nhìn qua tâm tình rất tốt.
Nhưng nụ cười đó chỉ thoáng qua, khiến lòng ta nghi ngờ chỉ là ảo giác. Mà hiện tại, ta rốt cục hiểu được đó không phải ảo giác. Thẩm Húc là thật sự bởi vì Hoàng hậu phạt ta mà vui vẻ.
Bởi vì Hoàng hậu phạt ta, chính là ăn dấm chua của hắn. Ta có tài đức gì mà lại trở thành công cụ đưa tình sảng khoái của bọn họ. Ta kinh hãi càng thêm chất vấn hắn, hắn có biết hắn như vậy, nếu như bị người khác phát hiện, sẽ liên lụy cả nhà chet không có chỗ chôn hay không?
Hắn chỉ lạnh lùng liếc ta một cái: "Nếu đã biết, thì ngậm miệng lại." Ta đề nghị hòa ly với hắn, ta muốn rời khỏi tên điên này. Hắn lại nói: "Hòa ly thì có thể, ngươi có thể đi nhưng Triều Triều phải ở lại."
Dưới ánh trăng, khuôn mặt hắn như ngọc, lại giống á c q uỷ ă n th ịt người. Ta rốt cuộc cũng hiểu được, Thẩm Húc vì sao muốn ta sinh hạ một đứa con. Hắn cần một con tin.
Ta có hài tử chính là giao cho hắn một con tin, mặc dù biết bí mật xấu xa của hắn, cũng chỉ có thể làm như không có việc gì giúp hắn giấu diếm. Nghĩ đến kiếp trước, hắn và Mạnh Hạm chưa bao giờ đối xử với ta như con người.
Bọn họ là thần cao cao tại thượng, mà ta chỉ là con kiến hèn mọn đến không thể ti tiện hơn. Thậm chí ta có thể được chọn để diễn một vở diễn tình yêu truyền kỳ với bọn họ, đã là phúc phận của ta.
Thật ra ta đã cam chịu số phận của mình, chỉ cần Triều Triều sống tốt. Nhưng bọn họ vạn lần không nên ngay cả Triều Triều cũng không buông tha. Nghĩ đến Triều Triều, tim ta như bị d ao c ắt.
Con của ta, nhân sinh quá khổ, đời này mẫu thân không thể vô trách nhiệm đưa con đến thế giới này. Nhưng những kẻ đã hãm hại con, mẫu thân sẽ từng bước từng bước đưa bọn chúng xuống địa ngục.
Ta lấy bức tranh nhỏ của Mạnh Hạm giấu kỹ bên người. Ta biết, chỉ cần ta cầm bức tranh nhỏ này đi đến phủ doãn Thuận Thiên, Thẩm Húc sẽ chet không có chỗ chôn.
Nhưng điều này đối với ta mà nói, tuyệt đối không đủ. Một là, chỉ bằng vào bức tranh này, cũng không thể định tội Mạnh Hạm. Mạnh Hạm chỉ cần từ chối không biết chuyện, liền có thể không bị sứt mẻ gì cả.
Với sự thâm tình của Thẩm Húc, nói không chừng sẽ lấy cái chet để bảo vệ sự trong sạch của Mạnh Vi Hạm. Hai là, chỉ chet thôi thật sự là quá hới cho Thẩm Húc. Hắn xứng đáng có một nơi tốt hơn để đến.