Nói đến huynh muội bọn họ còn đều là người lạnh lùng, nói vậy cũng cùng liên quan đến việc Thẩmthịmất sớm, hai cái hài tử tuổi nhỏ sinh tồn ở trong phủ quốc công hỗn loạn phức tạp, tuổi thơ có thể có mấy ngày tháng vui vẻ, trên có kế mẫu, dưới có di nương, các phòng còn lại theo đuổi tâm tư của mình, khắp nơi có người muốn hãm hại con vợ cả, nếu không phải tổ mẫu che chở, cũng không nhất định có thể trưởng thành.
“Sinh nhật phụ thân rất nhanh đến, đại ca nghĩ năm nay sẽ tặng lễ vật tốt sao?”
TriệuNguyên Lễ nghe vậy, đôi mắt cụp xuống, suy nghĩ dần dần kéo về, xẹt qua một chút thần sắc "quả nhiên", đem suy nghĩ loạn thất bát nháo thu lại, vẻ mặt lạnh vài phần nói “ Giống như năm vừa rồi, phần của người kia tự nhiên cũng sẽ chuẩn bị.”
TriệuVăn Uyển nhìn lên chỉ biết hắn hẳn là nghĩ theo ý khác, cũng không vội giải thích, ngược lại nói “Năm vừa rồi làm cho đại ca lo lắng, năm nay liền giao cho ta đến chuẩn bị thôi.”
Quả nhiênTriệuNguyên Lễ khó có được biểu lộ ra thần sắc kinh ngạc,TriệuVăn Uyển liền cong cong khóe miệng, làm cho Bảo Thiền động tay bắt đầu mở cửa sổ. Ánh mặt trời tiến sâu vào,TriệuNguyên Lễ nhíu mày có vẻ bất mãn, chợt nghe đến nàng nói “Bệnh lâu tự nhiên suy yếu, thích hợp đi ra ngoài một chút, phơi nắng, thân mình có khả năng tốt lên.”
“Ngươi…” Hắn lời còn chưa dứt liền nhịn không được bắt đầu ho khan .
“Ta đây hôm nay sẽ không quấy rầy đại ca nghỉ trưa, sáng mai lại đến tiếp, đại ca có muốn ăn cái gì?”TriệuVăn Uyển ngoảnh lại nói
TriệuNguyên Lễ thanh âm buồn bực, sau một lúc lâu lắc lắc đầu,TriệuVăn Uyển cười cười, mang theo nha hoàn ly khai. Muốn lập tức thay đổi cách sống một người, làm không thích đáng sẽ khiến phản tác dụng,TriệuVăn Uyển biết được đạo lý "làm việc theo hiệu quả", cũng không nóng vội, huynh muội hai người nhìn qua cảm tình cũng là có, bằng khôngTriệuNguyên Lễ cũng sẽ không hàng năm nhớ rõ vìTriệuVăn Uyển chuẩn bị lễ vật, nói đến cũng là đau thương nàng, chỉ tiếcTriệuVăn Uyển trước kia rất khôngquýtrọng cảm tình của đại ca nàng.
Nghe Bảo Thiền từng nhắc tới trước kia Diệpthịkhông quá cao hứngTriệuVăn Uyển đến Thanh Phong Cư, thường thường cách ly huynh muội hai người. Trước đây lão thái thái bệnh nặng một trận,TriệuVăn Uyển cùngTriệuNguyên Lễ liền làm cho Diệpthịtrước dưỡng dạy, Diệpthịnói đứa nhỏ thân thể yếu đuối, không cho nàng tiếp xúc đại ca, răn dạy là đại ca chính là ma ốm, khiến choTriệuVăn Uyển khi đó vẫn là tiểu hài tử mang tư tưởng sẽ bị lây bệnh hiểm nghèo, trước đâyTriệuVăn Uyển thích ỷ lại vào đại ca như thế cũng dần dần cùngTriệuNguyên Lễ xa lánh. Diệpthịtính toán này thật tốt, hai cái huynh muội con trưởng của vợ cả, nếu là ở cùng một chỗ, thêm vào lão thái thái, vậy đối vớiTriệuVăn Tuyết cùngTriệuNguyên Tấn đều là uy hϊếp cực lớn, nhất là về sau đối vớiTriệuNguyên Tấn kế thừa tước vị quốc công phủ,TriệuNguyên Lễ chính là một chướng ngại vật lớn nhất.
TriệuVăn Uyển nghĩ đến sâu xa, không thể không dùng ác ý lớn nhất phỏng đoán, năm đó đại ca thình lình xảy ra bệnh bên trong có hay không Diệpthịchủ mưu, ý niệm này cùng nhau ở trong đầu cũng không áp chế xuống được, tự nhiên chân tướng bất luận như thế nào, trước tiên nàng đều phải làm choTriệuNguyên Lễ gượng dậy thật tốt.