Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Quyển 1 - Chương 37: Thông linh mạnh nhất trong lịch sử

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nạp Đa Đa làm một thủ thức với Yêu Nhiêu tỏ ý "bổn vương ăn no buồn ngủ, chuyện kế tiếp do ngươi thu phục, chúng ta lần đầu hợp tác thật vui sướиɠ", rồi vọt lại về trong Ngự Thú hoàn.

Tuy nhiên được hưởng ưu việt nên hắn cũng chịu khó giả bộ đưa hắc ảnh nhập vào thân thể Yêu Nhiêu, không cho Đông Minh phát hiện bí mật Ngự Thú hoàn.

"Tên đáng chết này, bổn cô nương vốn đang muốn dựa vào ngươi để thoát khỏi ma động, không nghĩ tới ngươi cũng không khác gì heo ăn xong thì ngủ!" Yêu Nhiêu trong lòng tức giận mắng Nạp Đa Đa không trượng nghĩa, đáng tiếc thứ không lương thiện này chỉ tùy tay ném từ trong Đan lô ra một quả trứng màu đỏ: "Trận này đè ép lão tử vài thế kỷ, phỏng chừng vẫn có chút tác dụng, trước cho ngươi mượn chơi." Liền từ đây không còn có phản ứng.

Quỷ dùng trứng này à?

·

"Ta *! Cái dạ dày vương này ai nuôi nổi!" Lão quái Đông Minh đứng phía sau Yêu Nhiêu kêu khổ không ngừng.

Bảo vật phụ ma trong tông tích cóp hàng trăm năm trước mắt lão dưới một hơi hút điên cuồng của tên 'ma bộc' dạ dày vương kia nháy mắt biến thành một đống sắt vụn!

Trang bị phụ ma là đồ vật trân quý cỡ nào? Vốn theo quy luật tự nhiên thì chỉ có cường giả cấp Lĩnh Chủ mới có thể thu phóng tự nhiên lực lượng nguyên tố, mà trang bị phụ ma* bởi vì có thêm vào thuộc tính, kết hợp với lực lượng nguyên tố trời sinh giúp lực sát thương của huyễn khí tăng thêm nhiều lần!

(*gọi chung cho tất cả các loại huyễn khí được thêm các loại lực lượng nguyên tố khác nhau vào để việc điều khiển nguyên tố khi thi triển ma pháp được dễ dàng hơn ấy, hiểu đơn giản thì là như zậyy)

Hơn nữa huyễn khí phụ ma được thêm lực lượng Ám nguyên tố càng là vật hiếm có trong số các trang bị phụ ma, làm gì có Luyện Khí Sư bình thường nào dám mạo hiểm việc bị coi là thông đồng với địch mà làm huyễn khí được thêm lực lượng Ám nguyên tố trong đó? Cảnh này càng khiến huyễn khí phụ Ám lực trở thành huyễn khí phụ ma ít gặp nhất.

Lúc này, tất cả tuyệt thế bảo vật này được Ma Vân tông thu thập trong bao nhiêu năm toàn bộ hôi phi yên diệt, điều này làm sao không khiến Đông Minh trong lòng nhỏ máu.

"Đồ đệ, ma bộc của ngươi đã ép khô toàn bộ bảo vật lão phu cất giữ bấy lâu, hiện tại ngươi nhanh đi thông linh cho ta, để ma bộc thăng lên Ma Vương!"

Dù sao đến thời khắc này rồi, Đông Minh cũng lười cho Yêu Nhiêu sắc mặt tốt. Ăn của lão nhiều bảo bối như vậy, lão còn tiếp tục hòa nhã nữa thì chỉ tổ bị coi thường!

Vì không để cho Nam Lạc cùng ngự sử tông phái trở về phát hiện lão một mình sử dụng mật khố Ma Vân tông, lúc này chỉ có thể nhanh nhanh cắn nuốt nha đầu này! Đến lúc đó lão thăng lên Đại quân cấp 8, nắm giữ linh thể chiến thú Ma Vương cường đại, những lão già kia sẽ không làm gì được lão.

Đông Minh lão quái hung tợn nhấc Yêu Nhiêu lên, dùng sức mà chạy tới nơi đặt thông linh trận thần thánh nhất của Ma Vân tông. "Mau thông linh cho lão phu!" Đông Minh gào lên một câu đả thương thục phủ ngũ tạng của nàng, lão đã hao hết chút nhẫn nại cuối cùng!

Yêu Nhiêu lau đi vết máu nơi khóe miệng, dưới áp bách của nhân yêu Đông Minh thân là Lĩnh Chủ cấp 7*, nàng nhỏ bé giống như một con kiến, một ngón tay của đối phương cũng có thể dễ dàng nghiền nát sự sống của nàng.

(*ở bản CV để là đại quân c8 nhưng bên trên đề cập đến việc sau cắn nuốt mới lên được c8 nên t sửa lại chút cho khớp)

Con kiến sao? Không! Một thước có thể thay đổi cân lượng, một con kiến cũng có thể trở thành truyền kỳ!

"Đợi chút, ta muốn đem theo nam sủng của ta cùng thông linh." Yêu Nhiêu hai mắt đẫm lệ, tay trái chỉ hướng thiếu niên tóc đỏ đang bị Khốn Long khóa trói được kéo đến cùng, phảng phất như chỉ rời nam nhân một khắc liền sống không nổi.

Được! Xem như ngươi lợi hại! Lão phu sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện! Đông Minh cũng không muốn xé rách lớp màng cuối cùng, quăng Long Giác như quang một con gà đến bên người Yêu Nhiêu. Dù sao hai kẻ này đều sẽ bị cắn nuốt, làm một đôi uyên ương mệnh khổ cũng không tồi!

"Khai trận!"

Ngón tay Đông Minh chỉ xung quanh pháp trận, bốn phía đột nhiên sáng lên những đóa hoa lửa, giống như những đốm lửa trên thảo nguyên. Trên mặt đất chậm rãi hiện ra một ma pháp trận cực lớn, mặt trên có Nhật Nguyệt Tinh Thần* du tẩu, có tinh linh phù chú lập lòe, toàn bộ thông linh trận dâng lên một cỗ lực lượng lên tận trời, ngay cả thạch động dưới đất vốn u ám cũng không gạt bỏ được hơi thở thần thánh kia!

*mặt trời trăng sao

Đông Minh bỏ lại hai người Yêu Nhiêu và Long Giác, đi đến phía ngoài trận. Lão là người thủ trận mở ra trận này, cần ở ngoài không ngừng vận chuyển linh lực vào. Cường giả cấp 7 là người thủ trận, thông linh trận trước đó không có lực lượng phát động lúc này phát ra tiếng gầm rú trầm thấp.

Sợ là toàn bộ Chu Tước đại lục không có được vài hậu bối có vinh quang được cường giả cấp cao thủ trận. Vì đề cao giá trị khi cắn nuốt Yêu Nhiêu, Đông Minh đúng là đã hạ vốn gốc!

"Này, triệu hồi Nạp Đa Đa rõ ràng không phải năng lực trời sinh của ngươi, đem Đan lô cùng Ngự Thú hoàn giao ra may mắn thì có thể giữ mạng, vì sao nhất định muốn lừa lão quái kia khiến lão nổi lên sát tâm với ngươi? Ngươi muốn tự bạo? Khiến lão quái kia tẫn gia bại sản vì Nạp Đa Đa? Đồng thời không chiếm được Thiên giai huyễn khí của ngươi? Hừ! Có cốt khí! Nhưng thật không có tiền đồ! Cầu ta đi, nếu bổn công tử tâm tình tốt có thể thuận tay giúp ngươi một phen."

Vẫn luôn bị trói, vài lần cầu Yêu Nhiêu thả mình đều không thành, Long Giác thiếu gia hiện tại rất là lên mặt, cuối cùng đã có thể xả ra một ngụm ác khí. Nếu xú nha đầu háo sắc này cúi đầu cầu hắn, thì việc tự tổn hại mười năm tu hành cứu nàng cũng không phải là không được.

Yêu Nhiêu vừa rồi còn điềm đạm đáng yêu nhất thời thu liễm nước mắt, vẻ mặt kiêu căng đứng lên: "Đùa à, bảo vật bổn cô nương ăn vào nào có thể ngoan ngoãn nhổ ra. Ta không muốn chết, Ma Vân tông nho nhỏ này, chỉ cần bổn cô nương coi trọng thứ gì thì thứ đó đừng hòng chạy khỏi bàn tay ta!"

Ánh mắt Yêu Nhiêu đặt trên người Long Giác không chút che giấu, nhìn đến mức Long Giác mặt đỏ tai hồng!

Chẳng lẽ nàng coi trọng..

"Chắc ngươi đã nghe qua truyền thuyết kia rồi." Yêu Nhiêu đánh gãy Long Giác đang suy nghĩ miên man, không khách khí liếc hắn một cái, người này không biết đang nghĩ lan man gì rồi.

Trận pháp dưới chân Yêu Nhiêu ngâm lên một tiếng, cuồng phong cuốn tung một đầu tóc quăn của nàng, lộ ra ánh mắt kiên định, không ngắm nhìn cố định thứ gì mà bay tới một nơi rất xa, nơi đó có trời xanh mây trắng, tuyệt đối không phải thạch động u ám! Nàng rất nhanh sẽ có thể tới nơi đó!

"Hóa ra ngươi muốn.." Long Giác chần chờ một khắc, rốt cuộc đoán được tâm tư Yêu Nhiêu!

Hóa ra để ma bộc hấp thu huyễn khí phụ ma bất quá chỉ là nàng ngẫu hứng dựng lên, nhân lúc cháy nhà mà hôi của. Mục đích ngay từ đầu của nàng cũng chỉ có một, đó là thông linh!

Một thiếu nữ ốm yếu ngay cả triệu hồi sư cũng không phải chỉ vì sở hữu thân thể có Ám thuộc tính mà Quang Minh trận doanh căm hận, có huyễn khí tuyệt thế khiến Hắc Ám trận doanh tham lam mơ ước, không có nơi nào để cho nàng tồn tại, nàng là thiếu nữ bị toàn bộ thế giới nguyền rủa! Nhưng xú nha đầu này cố tình sinh long hoạt hổ tung hoành giữa chính và tà! Chẳng những còn sống tứ chi kiện toàn, thậm chí luôn dồi dào sức lực phản công lại địch nhân!

Đủ ngoan! Đủ tuyệt! Ánh mắt Long Giác nhìn về phía thiếu nữ nhất thời trở nên uồng nhiệt. Trong cuộc đời của hắn rất ít khi nghiêm túc đối đãi với một nữ nhân như vậy.

"Thế nhưng, tiền đặt cược của nàng thật sự rất nguy hiểm, nàng thật sự có thể làm được sao? Nếu nàng làm không được, ta liều mạng mười năm tu hành đưa nàng về Long phong!" Long Giác hạ quyết tâm, bình tĩnh ngồi phía sau Yêu Nhiêu, yên tĩnh nhìn sự việc phát triển.

·

"Thông linh!"

"Ta dùng thành kính chi tâm yết kiến Thần Vương huyễn thú.."

Yêu Nhiêu tay giơ cao một viên thông linh thạch đỏ đậm Đông Minh giao cho nàng, cúi đầu xướng thông linh ma pháp. Pháp trận vĩ đại dưới chân nàng nổi lên.

Đỉnh đầu Yêu Nhiêu dâng lên một đoàn hồng quang* khoảng một ngón tay, bay thẳng về phía chân trời! Đó là dấu hiệu tinh thần lực sắp tiếp xúc cùng thần thủ hộ của Chu Tước đại lục!

*màu đỏ đó

Nhanh như vậy đã sinh ra hồng quang thông linh! Quả nhiên là linh lực trong cơ thể cực kỳ nồng đậm! Đông Minh đứng phía xa hưng phấn mà gật đầu!

"Thông linh thạch trong Ngự Thú hoàn, đều xuất hiện cho ta!"

Ngay một khắc hồng quang chạm đến phía chân trời kia, trong không gian trữ vật nửa bao tải thông linh thạch cướp được từ chỗ Kim Đại Phú được triệu hoán ra khỏi Ngự Thú hoàn!

Thông linh thạch đỏ đậm có độ tinh khiết cực cao tựa như trăm đóa mạn đà sa bay lượn quanh thân Yêu Nhiêu, chớp động quang mang yêu dã, như đang vây quanh Ma nữ Vương tộc, đồng thời bốc cháy cùng thân thể nàng!

"Oành!"

Quang mang của thông linh lực trên đỉnh đầu Yêu Nhiêu nổ mạnh vào khoảnh khắc đó. Đường kính nháy mắt tăng vọt tới hơn mười trượng, hồng quang chói mắt vô hạn dường như lấp đầy toàn bộ phòng ốc! Thông linh ma pháp trận thậm chí không chịu nổi gánh nặng mà phát ra âm thanh kẽo kẹt!

Dưới công kích của nhiều thông linh thạch như vậy, linh lực tích tụ trong cơ thể Yêu Nhiêu điên cuồng mà bốc cháy!

"A a a a!"

Mặt nàng bởi vì thống khổ người bình thường khó có thể chịu đựng được mà vặn vẹo. Mà thông linh lực của nàng lấy tốc độ ánh sáng vọt về phía huyễn thú hộ mệnh của Chu Tước đại lục!

"Tiểu súc sinh! Ngươi dám giả heo ăn thịt hổ! Mau dừng lại cho lão phu!" Thông linh ma pháp trận không chịu nổi gánh nặng, trong khoảnh khắc bùng nổ thiếu chút nữa khiến Đông Minh thân là người thủ trận bị hút thành thây khô.

Trong lòng lão nhất thời nổi lên một dự cảm vô cùng không tốt!

Lấy tư thái thông linh này, chỉ sợ là có thể gọi ra "Thú Thần phụ thân"!

Truyền thuyết trăm năm trước, cường giả Tiên Thiên Đại Đế chính là vào thời điểm thông linh mượn được Chu Tước thần uy, tuy rằng chỉ trong vòng nửa nén hương thời gian, nhưng bằng thực lực triệu hồi sư cấp 1, một giây hạ gục ba cường giả Lĩnh Chủ cấp 7!

·

Lời ngoài mặt

Chương sau, bí mật "Ta lấy Chu Tước thánh hỏa, thay đổi thế giới này" lại một lần nữa được bật mí~
« Chương TrướcChương Tiếp »