Quyển 1 - Chương 2: Đừng nấu ta

Chu Tước đại lục

Bốn phương tám hướng của đại lục đều bị Ma Hải đỏ thẫm bao quanh. Nếu không tính đến Ma tộc quanh năm suốt tháng hoành hành ngang ngược ở trung tâm Ma Hải thì mảnh đại lục này cũng được coi là yên tĩnh an bình.

Yên tĩnh an bình? Không, trong rừng rậm Bạch Vụ ở Đại Hồng quốc là một ngoại lệ.

Trong chiếc nồi sắt to đến mức năm người mới có thể ôm trọn bốc lên từng làn khói trắng làm mờ ánh mắt người nhìn, nước trong nồi đang sôi trào tựa như bong bóng trên lưng cóc, vô cùng khó coi. Một đứa bé sơ sinh đang hoảng sợ nắm chặt lấy cổ tay áo nam nhân mặt con rết, cất tiếng khóc lớn. Đáng tiếc là không ai có thể nghe hiểu được bé muốn nói gì. Nếu phải phiên dịch ra thì đại khái là ý này:.

||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||

"Hảo hán! Anh hùng! Đại soái ca! Ta sai rồi, vừa rồi ta không nên nói sau này lớn lên cường đại để uy hϊếp ngươi, ngươi vẫn nên dùng Ánh Sáng diệt ma gϊếŧ ta đi, đừng dùng nước sôi nấu chết. Nhà ta trên có già dưới có trẻ, ta còn muốn báo thù Thần điện, thỉnh ngươi để cho ta toàn thây!"

Không sai, đây là người từ Bạch Hổ đại lục xuyên không đến Chu Tước đại lục "Thánh nữ" Yêu Nhiêu.

Nam nhân mặt con rết chẳng những không có vì Yêu Nhiêu khóc lóc nỉ non mà mềm lòng, ngược lại càng dùng sức kẹp chặt nàng. Một đám Linh thú Ma Lang cấp 4 ngoan ngoãn ngậm các loại thảo mộc không biết tên đặt ở dưới chân hắn, kính sợ nhìn nam nhân ấy, sau lại không có hảo ý mà chảy nước miếng, ánh mắt gắt gao chăm chú nhìn vào thân thể Yêu Nhiêu trắng trẻo nõn nà đang không ngừng giãy giụa.

Mà Yêu Nhiêu lúc này thiếu chút nữa đã bị ánh sáng phát ra trong mắt đám linh thú ấy dọa sợ tè ra quần.

Phải biết rằng, Yêu Nhiêu kiếp trước dựa vào thiên tư ưu tú mới được Thần điện đặc biệt thưởng cho một con Linh thú cấp 1 – Ngân Đề Lộc* non cường đại khiến mọi người trong Già Nam thần điện hâm mộ thảo luận sôi nổi. Hiện tại đem so với đám Linh thú Ma Lang cấp 4 này thì nó không khác gì cặn bã.

*con nai

Mà hiện giờ mấy chục con Ma Lang trên đầu mang 4 viên hoàng tinh xinh đẹp đang vô cùng "thân thiết" vây quanh ở bên người Yêu Nhiêu, không nhịn được chảy nước miếng, phát ra âm thanh đói khát, làm sao không khiến "đứa nhỏ sơ sinh" tứ chi run rẩy, miệng sùi bọt mép!

Nam nhân điên khùng hung ác này, hóa ra hắn muốn nấu nàng thành canh thịt cho đám sủng vật của hắn ăn!

"Bùm!" Không để cho Yêu Nhiêu có nhiều cơ hội, thân thể nho nhỏ của nàng liền trực tiếp rơi vào trong nồi nước sôi kia, khiến Yêu Nhiêu uống một miệng nước. Cũng không biết là do nhiệt khí trong nồi tác động, hay là do nước thảo dược tác dụng, một cỗ hơi thở tinh thuần từ trong thân thể của nàng đột ngột xuất hiện.

"Làm sao có thể!" Thấy mình không bị phỏng chết khiến Yêu Nhiêu giật mình. Có trải nghiệm của kiếp trước, nàng tất nhiên biết lực lượng hiện giờ đang tung hoành trong cơ thể mình là gì.

Đó là linh lực!

Có được linh lực là bước mấu chốt để đặt chân lên con đường triệu hồi sư, là dải ngăn cách giữa người thường và kẻ tu luyện.

Có linh căn từ bé sẽ có thể thức tỉnh linh lực trước 16 tuổi. Mà kiếp trước Yêu Nhiêu mới mười tuổi đã thức tỉnh linh lực, mười hai tuổi trở thành triệu hồi sư cấp 1 đã được ca tụng là thiếu nữ thiên tài trăm năm mới gặp. Hiện tại cơ thể trẻ sơ sinh này thế nhưng đã thức tỉnh linh lực, không chỉ nàng kiếp trước mà đến cả những trưởng lão đạo sư đã dạy nàng nếu biết được cũng đều sẽ xấu hổ đến mức muốn tự sát!

"Chẳng lẽ nước sôi giúp bất tử! Lại còn nóng đến mức có được linh lực!" Yêu Nhiêu ở trong nồi đạp nước, nhịn không được kích động đứng lên.

Trước mặt "nước canh mỹ vị" có một đóa hoa trắng nhỏ đang lơ lửng khiến nàng hoảng sợ. U Hương Bạch Anh! Bảy cánh hoa của U Hương Bạch Anh là là nguyên liệu quan trọng nhất để phối chế ra thần dược Linh Cơ dịch!

Linh Cơ dịch, tên giống như nghĩa là một loại thần dược có thể kí©h thí©ɧ vô hạn tiềm năng của triệu hồi sư! Đầu cơ kiếm lợi, nó được coi là một loại vật phẩm truyền kỳ, hoàng gia quý tộc cũng không nhất định có thể tập hợp đủ các loại nguyên liệu để điều chế Linh Cơ dịch.

Một cỗ mùi hương dược vật thấm vào lòng người dũng mãnh tiến vào mũi Yêu Nhiêu. "Chẳng lẽ đồ điên này không phải nấu canh mà là dùng Linh Cơ dịch để kí©h thí©ɧ linh lực trong cơ thể ta!"

Cơn đau bất thình lình kéo đến ngang ngược kéo Yêu Nhiêu đang suy nghĩ trở về hiện thực, nàng nhịn không được đứng lên lớn tiếng kêu.

"Ngực.. Đau quá!"

Linh khí mới vừa vận chuyển tới ngực, rồi đột nhiên đυ.ng chạm đến một hắc động bốn phía tràn đầy ma khí. Hắc động này như tằm không ngừng cắn nuốt linh lực vừa được kích phát của Yêu Nhiêu, làm tứ chi nàng đau nhức, run rẩy đứng lên.

"Đáng chết! Lại là thứ đó!"

Yêu Nhiêu nhận ra bản thể hắc động là một hạt châu có chứa ma khí màu đen! Đời trước nàng đúng là do hộ tống vật này về ban tối cao của Quang Minh thần điện để tiến hành phong ấn, không cẩn thận bị hạt châu này dung nhập thân thể, cuối cùng gặp cảnh ngộ bị cao thủ Quang Minh thần điện sở hữu điên cuồng đuổi gϊếŧ. Bất quá nàng vạn lần không lường trước được, đã thay đổi một cơ thể mà thứ quái quỷ này vẫn bám vào trên người nàng.

Khó trách nam nhân mặt con rết nói nàng là Ác Ma, hắc châu này quả thật là bảo vật mà Quang Minh thần điện hy sinh mười vạn đại quân mới cướp được từ trong tay Ác Ma. Bên trên đều là ma khí cùng huyết tinh không thể xóa bỏ, được cho là hơi thở tà ác! Ngay cả Điện chủ Thần điện cũng không cách nào tinh lọc, chỉ có thể giao cho ban tối cao của Thần điện tiến hành phong ấn.

Yêu Nhiêu cười khổ một phen, mệnh của mình thật đúng là đen đủi. Hậu quả của việc bị vật này phụ thân chính là linh hồn bị ăn mòn, luân hãm thành cương thi chỉ biết gϊếŧ chóc. Khó trách nam nhân này muốn gϊếŧ nàng.

Mỗi giọt chất lỏng ấm áp rơi trên trán Yêu Nhiêu, nháy mắt giảm bớt đau nhức thân thể bởi vì Hắc châu hoạt động mà tạo thành cho nàng!

Yêu Nhiêu mơ mơ màng màng mở to mắt, lại thấy được cảnh tượng không thể nào tin. Chỉ thấy nam nhân kia cắt ngón tay, ép máu chảy ra nhỏ lên trán nàng. Thứ máu kia thế nhưng mang theo ánh sáng thánh khiết màu vàng, có thể tinh lọc hết thảy mọi thứ trên thế gian này.

Mà gương mặt hắn lại mang một vẻ cổ quái, tựa như đã quên mất điều gì đó, dùng tay còn lại ra sức xoa gáy: "Là Ánh Sáng diệt ma sao?" Hắn dừng lại, đem ngón tay đen tuyền đặt ở trên miệng mà hút, sau nhìn về phía Yêu Nhiêu thì không nhịn được lắc đầu. Lại lập tức cau mày đứng lên suy xét.

"Hay là Ma Diễm bạo?" Nam nhân tự hỏi lại một câu, nhất thời khiến Yêu Nhiêu sợ tới mức đứng lên, liên tục đong đưa tỏ ý không phải.

"Đúng rồi! Là Pháp Tắc Tinh Lọc!" Nam nhân mặt con rết giống như đột nhiên tỉnh táo lại, nói một danh từ mà ngay cả trưởng lão Thần điện cũng nghe không hiểu. Bàn tay to lớn còn lại không đổ máu của hắn đột nhiên biến thành màu bạc, giống như một lợi kiếm, hướng về phía bụng Yêu Nhiêu chộp tới.

Vốn tưởng sẽ là một ảnh tượng mổ bụng đẫm máu, không ngờ bàn tay bạc ấy tựa như sương khói xuyên thấu qua làn da Yêu Nhiêu, đem hạt châu màu đen trong cơ thể nàng lấy ra, một miệng vết thương cũng không để lại.

Xong xuôi tất cả, hắn mới từ trong dược thủy vớt Yêu Nhiên ra, vẻ mặt mệt mỏi ngửi ngửi thân thể nàng. "Ừ, quả nhiên thơm hơn rồi. Ta nói mà, con gái ta sao có thể là Ác Ma được."

Thật không ngờ nam nhân này làm tất cả đều là để lấy viên Hắc châu ra khỏi thân thể nàng, Yêu Nhiêu nhất thời rơi lệ đầy mặt.

Vô luận người xấu xí này đến cùng có phải Lĩnh chủ Quang hệ cao cấp hay không, phụ thân! Từ hôm nay trở đi, người chính là phụ thân ta!

·