Huyễn thú bị triệu hồi sư khế ước chia làm Chiến thú, thú Sinh Hoạt, thú Trị Liệu, thú Phụ Trợ, nhiều loại phương hướng huấn luyện, năng lực được huấn luyện ứng với chủ nhân cùng thuộc tính tự thân mà định, cũng chia thành Phong, Thủy, Hỏa, Thổ, Quang, Ám, sáu loại lớn.
Lấy cấp bậc thú Phổ thông · Linh thú · Thần thú · Siêu Thần Thú mà phân chia.
Từng cấp bậc chia thành mười giai nhỏ, trên trán mỗi huyễn thú có tinh cấp đánh dấu. Nếu huyễn thú trên đầu có một viên bạch tinh, thì gọi là thú Phổ thông cấp 1.
Thuần Thú các của học viện Xuất Vân triệu hồi ra tiểu Đan lô chỉ nuôi dưỡng thú Phổ thông cấp 1, trừ huyễn thú hệ thực vật ra thì loại nào cũng có.
Vì sao không có hệ thực vật? Bởi vì so huyễn thú các hệ với nhau, huyễn thú hệ thực vật quả thật chỉ là cặn bã.
Cái gì? Linh lực không đủ? Vậy khế ước một huyễn thú Đằng loại hệ thực vật làm may vá đi. Cái gì? Không có tiền ăn cơm? Vậy khế ước một huyễn thú Sản quả hệ thực vật tự cung tự dùng đi. Cái gì? Bộ dạng xấu xí? Vậy khế ước một huyễn thú Hoa đóa* hệ thực vật mang ở trên đầu đi.
*đóa ở đây chỉ danh từ ví dụ như 'mai đóa' là 'hoa mai' á. Còn đóa chỉ lượng từ mới là chỉ số lượng nên ở đây t kh type ngược đâu nha. Note cho ai thắc mắc.
TruyenHDĐây là lời nói chế nhạo đối thủ của triệu hồi sư, nhưng cũng phản ánh chân thật một hiện thực: Huyễn thú hệ thực vật cùng với cường đại không có một xu quan hệ.
Cho nên toàn bộ huyễn thú hệ thực vật của học viện Xuất Vân đều bị nhốt vào phòng tối bên dược điền sau núi.
Yêu Nhiêu lúc này đang luyện Tung Thế Phá Thiên Kiếm quyết bên dược điền.
Nếu hỏi vì sao nàng ở trong này, đương nhiên là cùng giao dịch với Pháp Y đạo sư có quan hệ. Ông đem dược điền giao cho Yêu Nhiêu, vốn là muốn tiện cho nàng trộm dược thảo đi ra ngoài đổi tiền tiêu vặt, coi như là một loại bồi thường cho việc mai một thân phận dược sư của nàng.
Yêu Nhiêu đình chỉ vòng phun nạp cuối cùng, lại vì có thể ở dược điền tu luyện mà mừng thầm. Hóa ra ở trong dược điền tu luyện có thể hấp thu nhiều tinh hoa thiên địa hơn. Không đến nửa tháng, nội công Tung Thế Phá Thiên Kiếm nàng đã đột phá tầng bốn, Phá Thiên chỉ trong vòng một ngày có thể phát ra ba đạo, xem ra lượng công việc thu thập Ám nguyên tố cho Hắc Châu lại phải ra tăng.
Yêu Nhiêu vuốt ve Ngự Thú hoàn trên cánh tay trái, bên trong lẳng lặng đặt một trăm đóa Thánh Vực Tuyết Liên. Đây đều là nửa tháng nay Pháp Y lão đầu vì kiếm được tiền mà vui vẻ lăn lộn ở phòng đấu giá lấy đươc cho nàng. Ngày mai chính là ngày ước định khảo hạch thuộc tính với Hoang Sơn đạo sư, đợi khảo hạch xong lại xuống đáy hồ đổi lấy Thủy Linh châu và võ kỹ, như vậy tương đối không bị người chú mục. Yêu Nhiêu dự định xong xuôi, đang chuẩn bị tiếp tục tu hành, lại bị một trận hỗn loạn la hét ầm ỹ đánh gãy tâm tình.
Hôm nay huyễn thú hệ thực vật giống như đặc biệt bất an, Yêu Nhiêu thở dài đứng dậy, tìm ra chìa khóa, mở cửa phòng tối ra.
Cái quái gì vậy! Khi ánh mắt thích ứng với bóng tối trong phòng, Yêu Nhiêu thiếu chút nữa chửi ra miệng.
Huyễn thú hệ thực vật trong phòng đều ôm nhau thành một đoàn, rúc vào một góc âm u trong phòng. Vốn huyễn thú thực hệ đã đặc biệt ngốc, hành động thong thả, ngươi đánh nó mười quyền tám quyền, nó cũng lười động một cước. Nhưng hiện tại, trong phòng tối cư nhiên thừa ra một khoảng đất trống.
Theo ánh mắt chút nhìn sang một đường chéo, đồng dạng là một gốc cây thực hệ huyễn thú.
Yêu Nhiêu cho tới bây giờ đều chưa được gặp qua thực vật suy dinh dưỡng như vậy, ngay cả cỏ dại không trở thành huyễn thú cũng tốt hơn nó. Không phải nói mẫu đơn là vua của các loài hoa sao? Đầu cành là một cái lá mầm nhỏ vàng yếu ớt, nở ra được một bông hoa cũng vàng y hệt, lung lay sắp đổ.
Nhưng một đóa hoa nhỏ như vậy thôi lại chỉ cần hơi hơi động một chút đã khiến cho hơn mười loại thực hệ hoa cỏ ôm thành đoàn lui ở trong góc tường khẩn trương lui ra xa, nếu chúng nó có gương mặt nhân loại, trên mặt nhất định mang biểu cảm thối đến mức tận cùng - chán ghét!
Hoàng cơ cơ kia cũng không phải không biết gì. Nhìn thấy đám thú xa lánh, nó chỉ có thể đem bước chân lùi về, ngồi xổm vào góc chéo, nhìn không ra cảm xúc. Dưới ánh nhìn chăm chú của Yêu Nhiêu, đóa hoa nhỏ trên đầu kia trực tiếp rơi xuống mặt đất, "lạch cạch" một tiếng vỡ thành mấy cánh hoa, tựa như nước mắt bắn tung tóe. Thân cây vốn nhỏ ốm thừa lại một cành trơ trụi dựa ở bên tường, trên đó là một viên tiểu bạch tinh ảm đạm không ánh sáng, bộ dáng thật sự là thập phần đáng thương.
Cây mẫu đơn này ở trong trí nhớ Yêu Nhiêu căn bản là không phải là 'ma cũ' trong phòng tối này. Nàng nhìn về phía cái động bên góc tường, vì vậy đoán rằng mẫu đơn ốm yếu này là thực hệ huyễn thú dại, theo đường động kia chui đến phòng tối, kết quả bởi vì bộ dạng xấu bị đồng loại trực tiếp bài xích.
Không đúng, thực hệ huyễn thú trừ bỏ bài xích thiên địch, căn bản không bài xích gì thứ gì khác, ngay cả Lục Chương thụ bị ngựa con cắn một cái cũng chỉ ngây ngô cười ha ha. Không có não nhất chính là những huyễn thú hệ thực vật này.
Hơn nữa mẫu đơn này nhìn qua cũng không có lực công kích, không độc, không hại, không đầu óc, một trận gió đi qua cũng có thể thổi bay nó.
"Ta nói này, chúng nó không thích ngươi, ngươi đi tìm khác đồng bạn đi, khắp nơi đều là cây cỏ mà!"
Biết mẫu đơn một chút cũng nghe không hiểu, Yêu Nhiêu dùng một tay chống nạnh ôm lấy nó, mẫu đơn tuy rằng suy dinh dưỡng thế nhưng khí lực lại rất lớn. Vừa thấy có sinh vật đυ.ng chạm nó lập tức duỗi cành cây khẳng khiu quấn lên người Yêu Nhiêu.
Dựa vào! Khó trách không đứa nào muốn chơi cùng, loại phương thức chào hỏi này còn không phải gặp một lần chết một lần! Quả thực chính là sát thủ! Yêu Nhiêu thở dài một hơi, nàng thế nào mỗi ngày đều phải quản loại sự tình nát này chứ!
Nới lỏng ba tầng cành cây trên cổ, ngón tay Yêu Nhiêu đặt trên cánh tay trái, một đạo hồng quang trực tiếp đem mẫu đơn thu vào Ngự Thú hoàn. Loại tiểu thực vật này dường như không có tiêu hao bất kỳ linh lực gì, trực tiếp đem tên kỳ quái này vào trong Ngự Thú hoàn mang ra phía sau núi.
Có một câu nói như thế này: Hoa hệ thực vật, cặn bã trong cặn bã, người bình thường nếu bắt gặp huyễn thú hoa loại hệ thực vật thích nhất là đem chúng nó ra ngược đãi.
"Ngươi đi đi!" Yêu Nhiêu đi thật xa ra sau núi mới giải trừ khống chế với mẫu đơn. Đi xa như vậy rồi chắc có lẽ mẫu đơn ốm yếu này sẽ không bị người khác phát hiện đâu. Nàng buông nó ra rồi xoay người bước đi.
Vèo! Nhìn Yêu Nhiêu xoay người rời đi, mẫu đơn có chút chần chờ. Chần chờ cũng là khó có được rồi, một đầu gỗ có thể lĩnh ngộ từ "chần chờ" này, đã là một thực hệ huyễn thú thông minh vạn dặm mới tìm được.
Chỉ trong chốc lát, một đạo hoàng ảnh trực tiếp hóa thành dây mây đánh tới sau lưng Yêu Nhiêu! Đem nàng không phòng bị gắt gao buộc thành một cái bánh ú. Động tác nhanh chóng này quả thực khiến người ta bất khả tư nghị*!
* không còn gì để nói
Đột nhiên bị trói buộc tay chân, một cỗ cảm giác nguy cơ nháy mắt nảy lên trong lòng Yêu Nhiêu, nàng sơ ý! Thật không ngờ huyễn thú mẫu đơn trừ trói người ra này cư nhiên còn có thể đánh lén cùng ám toán!
Một cành dây mây thon dài mà cứng rắn cấp tốc đâm đến cách trước mắt Yêu Nhiêu một đoạn, dùng thêm chút lực nhất định có thể chọc mù mắt nàng.
"Ngươi muốn làm gì!" Yêu Nhiêu theo bản năng cảm thấy cây hoa mẫu đơn này không muốn đả thương nàng.
Cành mẫu đơn run run, phát ra lực lượng bản thân sở hữu, tại cái thân hướng về trước mắt Yêu Nhiêu nỗ lực nở ra một đóa hoa nhỏ.
Cư nhiên lại là một đóa mẫu đơn màu hồng phấn. Chỉ lớn bằng nửa nắm tay nhưng đã có mười tầng cánh hoa, tính khí trẻ con mười phần, ở trước mắt Yêu Nhiêu hơi hơi rung động, một bộ dáng tội nghiệp lấy lòng.
Không biết có phải bản thân ảo giác hay không, Yêu Nhiêu thậm chí cảm thấy đóa hoa mẫu đơn nho nhỏ trước mắt này mang ánh mắt tựa như chỉ có ở con chó nhỏ lưu lạc đầu đường, sương mù mông lung.
Hóa ra vừa rồi trói nàng cũng không phải vì chống cự mà là thật vất vả mới có một sinh vật sống có gan tiếp xúc với bản thân, hoa mẫu đơn không nói mà kích động vạn phần chạm vào.
Có lẽ là ở Thuần Thú các lý lĩnh ngộ được tâm linh kêu gọi, Yêu Nhiêu trong nháy mắt đọc hiểu được tịch mịch hoa mẫu đơn để lộ ra.
"Được rồi, chịu không nổi ngươi, hóa ra ngươi muốn có bạn, vậy thì đi theo ta đi."
Yêu Nhiêu bị trói trên mặt đất cười ha ha đứng lên, đột nhiên thay đổi chủ ý. Dù sao cũng không tốn bao nhiêu linh lực, gia hỏa này thật dính người, không biết vì sao những thực hệ huyễn thú trong phòng tối lại không thích nó.
Mẫu đơn cũng nghe hiểu, trực tiếp bay vèo vào trong Ngự Thú hoàn của Yêu Nhiêu. Tuy nhiên vẫn để lại đóa hoa hồng phấn ở bên ngoài.
Phảng phất như chỉ có dính sát lên da thịt ấm áp của chủ nhân mới có thể khiến nó cảm thấy an tâm.
Đúng rồi, "Sửu Sửu", gọi ngươi như thế đi!