Chương 19: Chuẩn bị kĩ càng

Nghe Văn Vũ nói thế, Lý Toàn An lúng túng cười: “Nếu đã thế thì tôi cũng không giấu nữa, không ngờ người anh em Văn Vũ nhìn một cái đã nhận ra.”

Văn Vũ cười cợt, chờ Lý Toàn An kể.

“Nhưng đồ chỉ có một, tôi đã dùng hết rồi, đó là đồ tôi lấy được ở trong một bảo địa.”

Lý Toàn An suy nghĩ một chút rồi nói thẳng với Văn Vũ: “Bảo địa đó không quá lớn, bây giờ vẫn chưa đóng lại. Hơn nữa, chúng ta sắp rời khỏi trấn Hl rồi, cũng không mang bảo vật đi được, tôi cũng không cần giấu diếm làm gì. Để tôi dẫn cậu đến xem.”

“Được, không vội, chúng ta cứ nói về bảo địa đó một chút đi.” Nếu như bảo địa đó có gì nguy hiểm thì cũng nên chuẩn bị một chút.

“Tình hình cụ thể thế nào tôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng cũng không nguy hiểm lắm. Dựa vào thực lực của cậu thì không có vấn đề gì. Chỉ có điều có lấy được Huyết Cốt hương hay không thì tôi không nói chắc được.” Lý Toàn An nói.

“Ồ?” Văn Vũ nhíu mày, Huyết Cốt hương, đời trước Văn Vũ cũng nghe nói đến, là một đạo cụ rất hữu dụng. Nhưng nó chủ yếu dùng để bẫy người, bởi vì thứ này chỉ cần rơi xuống đất là có thể thu hút được rất nhiều sinh vật biến dị. Con người không thể biết những loài côn trùng, chuột, thậm chí là những sinh vật nhỏ hơn khi biến dị sẽ như thế nào, thu hút càng nhiều bọn chúng thì càng không khác gì tự sát.

Nhưng với tình hình hiện tại của trấn Hl thì không thành vấn đề.

Văn Vũ suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu với Lý Toàn An: “Trưởng trấn Lý chờ tôi một chút, tôi đi chuẩn bị ít đồ.”

Lý Toàn An gật đầu, Văn Vũ tiến thẳng đến cột đá trao đổi cách đó không xa.

“Kiểm tra điểm.”

Nhìn thấy mình còn hơn 1000 điểm, Văn Vũ trực tiếp đổi lấy một đao thép cấp E và một bộ trang phục phòng hộ cấp E. Hai thứ này tiêu hết 400 điểm, sau đó lại đổi hai viên ma tinh không thuộc tính, tiêu tốn 500 điểm. Cậu dùng những viên ma tinh câm một đổi thành ma tinh cấp hai, được tổng cộng bốn viên. Nhưng tiếc là ma tinh cấp hai đổi ra lại có thuộc tính linh tinh.

Tiểu linh thú nhìn thấy ma tinh trên tay Văn Vũ thì không ngừng nhảy nhót, điên cuồng chạm vào gò má Văn Vũ. Độc Nhãn đứng bên cạnh cũng chảy dãi ròng ròng, trừng trừng nhìn ma tinh trong tay Văn Vũ.

“Chúng mày không ăn mấy cái này được.”

Văn Vũ không để ý đến ánh mắt thèm thuồng của hai linh thú, nhanh chóng hấp thu ma tinh. Cảm nhận được sức mạnh thân thể tăng lên, Văn Vũ thỏa mãn gật đầu.

“Thuộc tính thân thể đạt đến 13 điểm, hơn nữa cũng vừa mới đổi trang bị, càng đảm bảo kế hoạch ngày mai hơn.”

Văn Vũ không bao giờ cho tiểu linh thú và Độc Nhãn dùng ma tinh có thuộc tính hỗn hợp.

Khi tiểu hồn thú còn ở cấp một thì đều được ăn ma tinh thuộc tính để nuôi nấng mới có được năng lực cấp C. Độc Nhãn ăn tạp nhưng chắc chắn cũng đã ăn ma tinh thuộc tính nên mới có tư chất cao thế này. Độc Nhãn có thể thức tỉnh năng lực cấp B, nếu đổi lại là những thú biến dị chậm khác thì nói không chừng còn không thể thăng cấp.

Sau khi đổi trang bị cấp E, Văn Vũ lại quét mắt nhìn vào trong nhẫn không gian.

Bên trong đã không còn mấy ma tinh cấp một, Văn Vũ trực tiếp lấy ra nhét vào thân thể linh thú.

Tiểu linh thú đột nhiên bị nhét mấy viên ma tinh, cả người tròn như quả bóng, cả người dựa trên bả vai Văn Vũ, không đứng lên nổi.

Cảm nhận được sự phấn chấn của tiểu linh thú, Độc Nhãn lập tức cắn ống quần Văn Vũ. Văn Vũ không để ý đến nó, nhìn món đồ cuối cùng trong không gian của mình: Hắc Chi thư.

Hắc Chi thư cũng đã có một chút biến hóa, ban đầu chỉ là một tấm giấy đơn giản bằng da dê, bây giờ đã lấp lánh ánh sáng.

Ánh sáng bao trùm một nửa Hắc Chi thư, những lời nguyền rủa ghi trên đó có thể sử dụng, nhưng nó không phát huy được tác dụng trong cuộc phá vòng vây ngày mai.

Chuẩn bị xong tất cả vật phẩm, Văn Vũ trực tiếp đi tới bên cạnh Lý Toàn An, đưa đao và trang phục cấp F cho ông ta: “Ông cầm những thứ này đi phát cho người khác.”

Lý Toàn An cẩn thận quan sát chiến đao nhuốm máu và trang phục phòng hộ đã sờn mòn, sau đó lại nhìn trang phục Văn Vũ mới đổi, ánh mắt lập tức lóe lên.

Chẳng trách người này lại mạnh như vậy, thì ra là chức nghiệp giả cấp hai.

Chức nghiệp giả cấp một chỉ có thể dùng trang bị cấp F.

Lý Toàn An nhận đồ Văn Vũ đưa, gật đầu một cái: “Chuyện này không vội, chúng ta đến bảo địa nhìn trước đã.”

“Ừ.” Văn Vũ gật đầu: “Đúng rồi, đồ bảo hộ đưa cho đứa bé tên là Bạch Tiểu An kia đi.”

Tất nhiên Lý Toàn An sẽ không từ chối yêu cầu đơn giản như vậy, nhanh chóng đồng ý rời dẫn Văn Vũ về tòa nhà ở doanh trại.

...

Lý Toàn An đưa Văn Vũ lên tầng bảy.

Trước cửa phòng ngủ của Lý Toàn An.

Ông ta mở cửa phòng, ra hiệu cho văn Vũ vào trong: “Bảo địa nằm ngay trong phòng ngủ của tôi, trước đây tôi phát hiện ra nó nên mới chọn phòng này làm phòng ngủ của mình.

Lý Toàn An đưa Văn Vũ đến trước cửa phòng tắm, lấy ra một cái chìa khóa.

“Tôi chưa từng cho ai vào đây, người anh em Văn Vũ là người đầu tiên đấy. Tôi cũng từng gặp được mấy bảo địa nữa, nhưng đều bị đóng rồi.”

“Đúng, bảo địa không ít, nói không chừng một ngày nào đó nó lại xuất hiện bên cạnh người nào. Nhưng cũng có nhiều bảo địa lâu ngày không bị phát hiện nên đã tự đóng lại.”

Ở kiếp trước Văn Vũ biết một người, người này đang ngủ thì bảo địa xuất hiện. Người này ngủ nên không biết, xoay người lại một cái thì chạm ngay vào lối vào, thế là trực tiếp bị dịch chuyển tức thời vào trong.

Sau đó đã bị bảo địa gϊếŧ chết...

Nhưng cũng có không ít người nắm lấy cơ hội, lấy được những đồ tốt.

Trong mạt thế, muốn trở thành cường giả thì phải cần cả may mắn và tâm tính, không được thiếu cái nào, thậm chí vận may mới là quan trọng nhất.

“Bảo địa ở đây.”

Lý Toàn An mở phòng tắm, Văn Vũ lập tức nhìn thấy bảo địa.