Chương 131: Kế hoạch khởi động

"Vậy chúng ta bắt đầu đi."Nguyệt An Tuyết nhìn các tử thần đều đến đầy đủ,bắt đầu nghiêm túc lên tiếng.

"Kisuke,muốn chế tạo Hogyoku,cần thứ gì thì nói,Sousuke hỗ trợ,chế tạo càng nhiều càng tốt,thời hạn 15 năm."

"Cái kia,Tuyết Tuyết,vì sao muốn chế tạo thứ đó sao?"Urahara Kisuke híp mắt,hỏi.

"Đề cao thực lực của mọi người,phá bỏ giới hạn và tất nhiên không chỉ là phá bỏ ranh giới giữa tử thần cùng Hollow mà hơn thế nữa."Kuchiki Byakuya lên tiếng,trả lời thay cho Nguyệt An Tuyết.

"Nhưng vì sao đâu?"Ichimaru Gin cười tủm tỉm,quay đầu nhìn sang Aizen Sousuke một cái.

"Sắp tới,kẻ thù của chúng ta có thực lực của một vị thần chân chính có thần cách,muốn sống thì bắt buộc các người mỗi người ít nhất phải hoàn thành dung hợp sức mạnh của ba viên Hogyoku trong vòng 3 đến 5 năm."Hoắc Tử Thiên vẻ mặt trầm trọng,nói ra những gì tương lại sẽ có thể đối mặt.

"Ý của ngươi,chúng ta phải còn dung hợp càng nhiều Hogyoku để phá bỏ giới hạn mà tăng lên thực lực để đối đầu với kẻ thù?"Unohana Retsu khẽ nhíu mày,nhìn sang Nguyệt An Tuyết đang ngồi ở chủ vị mong tìm được câu đáp lại.

"Chính là như vậy.Cuối cùng,còn một thông báo khá thú vị cho mọi người,nghe cho kĩ."Nguyệt An Tuyết thở dài một hơi,sau đó bắt đầu thông báo cho họ giao ước mà cô cùng Quân đại nhân đã nói.

Tất cả tử thần lập tức nghiêm chỉnh,yên tĩnh nghe Nguyệt An Tuyết nói về giao ước 15 năm sau.Bọn họ sẽ trở thành một trong những đồng đội,đi cùng cô tham gia tranh cử vị trí Thủ Hộ Giả,chỉ có hai con đường mà thôi.

Thắng,có địa vị cao cùng lực lượng mạnh mẽ,thua,tất cả đi trở về hư vô vĩnh vô nhập luân hồi.Nguyệt An Tuyết là không phải cường ép tất cả tử thần đều phải chấp nhận cùng cô đi tham gia,đây là coi ở ai tự nguyện mà thôi.

Cô có thể chia khế ước để họ đi theo Nguyệt An Thần ở lại và không tham gia vào trận chiến tranh đấu kia,có thể sống đến khi tuổi thọ của họ kết thúc và tiếp tục nhập luân hồi không phải lo âu.

"Tuyết Tuyết nha,thật là không công bằng đâu."Không ai ngờ người đầu tiên lên tiếng lại là Ichimaru Gin.

"Gin?"Rangiku thắc mắc nhìn sang bạn trai nhà mình,đây là ý gì?

"Trận chiến thú vị như thế,làm sao tôi lại không tham gia đâu,đúng không,Sousuke?"Gin cười tủm tỉm,lại nhìn về chỗ của Aizen Sousuke.

"Ân,Gin nói rất đúng,tranh cử trở thành Thủ Hộ Giả sao,thật thú vị nga~,ta cũng muốn tham gia đâu,dù có chết cũng cam lòng."Aizen Sousuke tỏ vẻ rất thích thú với cái trận tranh đấu này,hắn luôn là kẻ có dã tâm,dù trong lòng là rất tâm phục khẩu phục vị chủ nhân này nhưng dã tâm của hắn vẫn luôn muốn hướng đến đỉnh càng cao hơn,đây chính là mục tiêu mà hắn cảm thấy hứng thú.

"Ha hả,tính ta nữa,chỉ cần được chém thống khoái,còn gì phải lo."Kenpachi cũng nhe răng cười đầy chiến ý,bên cạnh Ikkaku cùng Yachiru đều hưởng ứng theo.

Đừng nhìn Yachiru hay thích chơi đùa vậy chứ thực lực cũng tuyệt đối không thấp chút xíu nào đâu nhé.

"Tính thêm cả lão già ta nữa,khiêu chiến với cường giả sao,cũng không tệ đâu."Ông Yamamoto híp mắt,nói.

"Nha,nếu Gin đều tham gia vậy thì tính cả chị nữa!"Rangiku không chút lập trường,cũng đi theo góp vui.

Cuối cùng,toàn bộ tử thần đều nhất trí thông qua,cùng Nguyệt An Tuyết trở thành đồng đội đi tranh cử vị trí Thủ Hộ Giả 15 năm sau.Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya nhìn thấy cảnh tượng này,căn bản chỉ liếc mắt nhìn nhau một cái liền hiểu được ý tứ của đối phương đang nghĩ tới cái gì.

Có lẽ,Tuyết Tuyết của bọn hắn đã nhận ra được điều gì đi,những tử thần này...dù sao cũng đều là người quen đâu.

Chờ tất cả đều rời đi phòng họp,trong phòng chỉ còn lại ba người thì Nguyệt An Tuyết mới quay sang nhìn Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya.

"Không có điều gì muốn nói sao,ân?"

"....."Giờ tử đã điểm...

"Mèo con~,em biết đó lúc đấy..."Hoắc Tử Thiên toan mở miệng,muốn tìm cái cớ gì đó thì bị giọng lạnh tới cực điểm của Nguyệt An Tuyết cắt ngang.

"Vào đề."

"....."Dù không nhìn thấy đôi mắt,bất quá cả hai người bọn hắn đều cảm nhận thấy được một màu đỏ địa ngục trước mặt á!

"Chuyện chủ trương làm giao dịch đúng là bọn anh sai."Kuchiki Byakuya bình tĩnh lên tiếng,dù lòng bàn tay đều túa mồ hôi cả rồi.

"Ha,còn biết chỗ sai,coi như còn coi được ha~."Khoé môi của Nguyệt An Tuyết khẽ cong lên một xentimet,lại hạ trở về chỗ cũ rất nhanh.

"Lúc đó,chỉ có cách đấy mà thôi.Bọn anh lại không muốn nhìn thấy em bị tổn thương,thành thật xin lỗi,Tuyết,"Hoắc Tử Thiên trầm mặc,nói sau đó cúi đầu xin lỗi trước Nguyệt An Tuyết.

Qua một lúc lâu,cả hai đều không nghe Nguyệt An Tuyết trả lời cái gì,trong lòng đều lo lắng cô vì tức giận bọn hắn quá tự chủ trương mà bỏ lơ bọn hắn thì xong rồi.

"Không phải."Nguyệt An Tuyết lúc này lại từ từ lên tiếng,phá vỡ cái không khí căng thẳng trong phòng.

"???"

"Là em xin lỗi hai người mới đúng,là bởi vì em mà kéo theo hai người cùng rơi xuống vũng bùn này."

Đây đều là do cô sai,nếu không phải vì cô cả hai cũng sẽ không phải chịu nhiều kiếp luân hồi cô đơn,sẽ không phải vì cô đánh đổi cả thần vị của mình.

Nếu không phải vì cô,cả hai hiện tại vẫn là vị thần cao cao tại thượng ở Thập Băng Huyền Vực,người người kính trọng sợ hãi.

Nghĩ tới vì bản thân cô,liên luỵ nhiều người như vậy cùng đi theo bồi táng,thật sự đều cảm thấy rất khó chịu,cực kì khó chịu.Cô trước đến giờ đều chỉ luôn quan tâm chăm sóc cho em trai,hoàn toàn không hề nghĩ tới sự quan tâm của những đồng đội,người bạn đã bồi bên cạnh mình từ nhỏ tới lớn kia.

Cả Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya lúc này nhìn thấy Nguyệt An Tuyết ở đối diện chảy ra hai dòng huyết lệ thì cả kinh,mau chóng tiến lại gần mà an ủi cô,lau đi những giọt nước mắt bằng máu vì chịu kí©h thí©ɧ mà chảy ra liên tục kia.

"Đừng khóc,đây đều không phải lỗi do ai cả,đây là do bọn anh tự nguyện đi làm,Tuyết nhi."Kuchiki Byakuya ôn nhu cầm khăn tay lau đi dòng nước mắt đỏ tươi chói mắt trên khuôn mặt xanh xao của Nguyệt An Tuyết,trong lòng như vị người liên tục cào xé vậy,rất đau.

"Mà,nếu em thấy có lỗi thì hãy đáp lại bọn anh nha~,đó chính là bù đắp đâu."Hoắc Tử Thiên an ủi càng trực tiếp,lưu manh hơn,đem môi áp thẳng vào đôi môi đỏ của Nguyệt An Tuyết,dù chỉ lướt qua rất nhẹ nhưng cũng cảm thấy thoả mãn rồi.

"...An ủi thì an ủi,đừng có lợi dụng chứ!"Nguyệt An Tuyết dù đang khóc cũng phải bật cười trước cách an ủi bá đạo này của Hoắc Tử Thiên.

Kuchiki Byakuya thì khỏi cần nói,tức đến hai mắt đều trừng lên,đầy sát khí lườm thằng bạn kiêm tình địch của mình.

"Yêu nghiệt,ngươi dám trộm ăn đậu hủ của Tuyết nhi,muốn chết sao?"

"Ha hả,lão tử đây là quang minh chính đại ăn chứ đâu có trộm,ngon tới đây,ta thách!"Hoắc Tử Thiên cười cực kì bỉ ổi,đầy khıêυ khí©h nhìn Kuchiki Byakuya.

"Yêu nghiệt,chúng ta ra ngoài một mình đấu!"Kuchiki Byakuya khỏi cần nói,hừ lạnh.

"Tới a,một mình đấu thì một mình đấu,ta sợ ngươi a."Hoắc Tử Thiên tuyệt đối không yếu thế,hất cằm thách thức.

Kuchiki Byakuya trừng Hoắc Tử Thiên một cái,sau đó lập tức cúi đầu cực kì chuẩn xác dán môi lên đôi môi non mềm của Nguyệt An Tuyết,liếʍ thêm một cái mới mỹ mãn cấp tốc túm lấy Hoắc Tử Thiên chạy ra ngoài tìm chỗ quyết đấu.

Nguyệt An Tuyết ngồi cứng đờ một hồi lâu sâu,cuối cùng mới đưa tay xoa huyệt thái dương rồi lại thở dài.Hai cái tên chết tiệt này,quả nhiên dù cả bó tuổi vẫn là trẻ con như thế,mệt cho bọn hắn còn thay phiên ăn đậu hủ của cô nữa chứ!

"Rory,trong thương thành có đủ đồ dùng mà Urahara yêu cầu sao?"

[Đều đủ thưa chủ nhân,bất quá nếu muôn hết thì e là sẽ tiêu toàn bộ điểm tích luỹ của ngài hiện tại đấy,ngài xác định sao?]Rory ngoan ngoãn tính toán,sau đó đưa ra con số cho Nguyệt An Tuyết.

"Đều dùng hết đi,vì tăng thực lực,bắt buộc phải nhịn đau thôi."Có lẽ ngày mai nên để Kenpachi ra ngoài đi săn tang thi tìm tinh hạch thôi,ai bảo cô rất nghèo đâu.

[Ting,đã hoàn thành,xin chủ nhân kiểm tra trong túi đồ.]

Nguyệt An Tuyết thông qua mắt của hệ thống,nhìn hết một đống đồ thí nghiệm cùng vật liệu chế tạo Hogyoku liền thở dài một cái liền đứng lên đi tới khu thí nghiệm dành riêng của Kisuke cùng Sousuke.

Đem đồ chuyển giao xong,cô lại về phòng đả toạ ngồi tu luyện một chút lực lượng đang lưu chuyển trong kinh mạch rồi chờ khi hai cái tên ngu ngốc kia đánh xong mới ra không gian.

Trong buổi tối,Nguyệt An Tuyết để cho Kenpachi,Ikkaku,Yachiru,Toushirou,Rukia cùng Renji đi trước tới các thành phố đông đúc săn tang thi.

Đối với kẻ khác,tang thi cùng biến dị thú có lẽ rất đáng sợ trong mắt họ,nhưng trong mắt đám quái vật như Tử Thần thì chẳng khác nào là nơi giải toả niềm vui chém gϊếŧ tiện thể kiếm thêm điểm thưởng và tinh hạch.