Chương 9: Cùng đồng hành

Đây là ma pháp cùng kiếm thuật đối kháng với nhau, tuy rằng ma pháp của Hoả Diễm Sư không thể gây thương tổn lớn cho Ma Lang, nhưng lại khiến cho nó có chút đau đầu, bởi vì Ma Lang có thuộc tính kháng ma nhưng không phải kháng ma trăm phần trăm như Hắc long, trên người khó tránh khỏi bị thương. Mà Hoả Diễm Sư cũng không tốt hơn chút nào, bị Ma Lang làm giảm tốc độ, vài lần không kịp trốn tránh, trên tấm da lông có vài chỗ bị xé rách máu tươi không ngừng chảy xuống.

Phỉ La Na tránh ở một bên không khỏi khẩn trương nhìn hai ma thú đánh nhau, mỗi lần thấy Ma Lang bị đánh trúng, trong lòng nàng giống như bị nhéo một cái, sợ nó gặp nguy hiểm. Nhìn cả hai đều chẳng phân biệt được cao thấp tác phong liều mạng, cây đũa trong tay Phỉ La Na bắt đầu chuyển động, tính toán khởi động một ma pháp trận lần nữa tiến hành triệu hồi, dù sao trong tay nàng có rất nhiều ma tinh, để xử lý con Sư Tử chết tiệt kia thì không thành vấn đề, dùng ma tinh để triệu hồi một ma thú cao cấp là được!

Nghĩ đến đây, Phỉ La Na có rất có tiền lập tức đứng lên,niệm khởi chú ngữ.

Chẳng qua, không đợi Phỉ La Na niệm ra chú ngữ, Ma Lang cùng Sư Tử đều ý thức được nữ nhân này muốn làm cái gì, lập tức dừng đánh nhau bay vọt tới trước mặt đánh gãy thi pháp của nàng, nhìn chằm chằm vào nàng.

"Này?" Phỉ La Na nhìn Ma Lang, lại nhìn con Sư Tử kia, nửa ngày mới hỏi: "Các ngươi không đánh nhau nữa?"

Ma Lang dùng ánh mắt độc ác nhìn chằm chằm vào Sư Tử, muốn khiến cho nó tự mình rời đi.

Chỉ là Hoả Diễm Sư cũng không chịu yếu thế, trừng mắt nhìn lại Ma Lang, không chịu lùi bước. Cả hai gầm nhẹ, giống như đang giao lưu cái gì, cho đến khi Phỉ La Na tiến lại gần, cả hai mới uốn éo đầu không tiếp tục nhìn đối phương nữa, ủ rũ tiến lại bên người Phỉ La Na.

Ma Lang tới gần Phỉ La Na là điều tất nhiên, nhưng Sư Tử kia cư nhiên cũng đến gần nàng dùng đầu cọ cọ, khiến cho nàng kinh hoảng, chỉ vào Sư Tử lắp bắp nói: "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"

Ma Lang liếʍ liếʍ hai má Phỉ La Na, thân thể lung lay hơi hạ người xuống, ý bảo nàng ngồi lên trên, Phỉ La Na có chút khẩn trương bò đi lên, nhìn chằm chằm vào Sư Tử hai đầu, bất quá Sư Tử cũng không tính toán công kích nàng, lắc lắc cái đuôi chạy về phía trước, điều khiến cho người ta không khỏi chú ý đó là, Ma Lang cư nhiên đi theo phía sau Sư Tử.

Phỉ La Na không hiểu, hai ma thú này nãy giờ vẫn hoà hảo đã làm giao dịch gì với nhau?

Nghĩ đến Sư Tử hai đầu đã làm chuyện gì với mình, Phỉ Na La nắm chặt lấy da lông Ma Lang, hung dữ hỏi: "Ngươi có phải đã thoả hiệp không? Ngươi tính toán cùng Sư Tử hai đầu kia đồng thời chia sẻ ta?"

Ma lang quay đầu lại, bất đắc dĩ nhìn Phỉ La Na. Nếu không phải nàng muốn triệu hồi một cái ma thú mới, hắn cần gì phải cùng Sư Tử hai đầu kia giảng hoà, tuy rằng kết quả chiến đấu cuối cùng của bọn họ có thể sẽ lưỡng bại câu thương, nhưng nó cũng tuyệt đối không yếu thế. Nhưng nếu nàng tiến hành triệu hồi, tất nhiên sẽ gọi đến được một ma thú có thực lực cường hãn, có thể đánh bại nó cùng Sư Tử, sau đó độc chiếm lấy nàng!

Ma Lang cũng không phải sợ chết, chỉ là nó rất sợ không thể cùng ở một chỗ với Phỉ La Na, nếu cùng Sư Tử đấu đến cuối cùng, chỉ sợ thứ được triệu hồi đến là một ma thú cấp cao hơn, dù nó có cùng Sư Tử liên thủ lại với nhau khả năng cũng không phải đối thủ của nó, tạm thời thoả hiệp, khiến cho nàng buông bỏ loại tính toán này là biện pháp duy nhất.

Bất quá, Ma Lang lắc lắc cái đuôi, Phỉ La Na vui vẻ với nó nhưng lại chán ghét Sư Tử, tổng thể mà nói nó vẫn toàn thắng!

Phỉ La Na nhìn bộ dạng của Ma Lang, trong lòng cũng mềm nhũn, nghĩ đến sau này có thế nào cũng không nên để nó cùng với Sư Tử đánh tới ngươi chết ta sống, cho dù có thắng, có thể gϊếŧ chết Sư Tử hai đầu, nhưng kết quả cuối cùng chắc cũng không còn lành lặn.

Phỉ La Na hít một hơi, dịu dàng vuốt ve lông Ma Lang, rồi mới lên tiếng: " Quên đi, đυ.ng tới cái tên này cũng là do chúng ta không tốt, về sau cẩn thận một chút là được."

Nghĩ đến chuyện Ma Lang ngăn cản nàng triệu hồi, cho rằng nó sợ bị bắt trở lại vực sâu, Phỉ La Na chớp chớp mắt, mới giải thích: "Còn có, ngươi bây giờ không tính là do ta triệu hồi, nếu ta có tiến hành triệu hồi ngươi cũng sẽ không quay lại được, ngươi yên tâm đi."

Phỉ La Na giải thích khiến cho Ma Lang thật cao hứng, trong mắt hiện lên ý cười, tiếp tục đi theo Sư Tử tiến về phía trước.

Không bao lâu sau, một người một Lang cùng một con Sư Tử hai đầu đã đến bên cạnh bờ suối, phong cảnh nơi đây không tồi, rất đẹp, nước suối trong suốt ấm áp cùng địa hình ba mặt cây cối bao xung quanh, Phỉ La Na biết đại khái nơi này là địa bàn thường trú của Sư Tử.

Ma Lang hạ thân mình xuống, chờ khi Phỉ La Na có thể vững vàng chạm đất, mới kéo thân thể bị thương đi vào trong suối, hai ma thú ở trong nước ngâm mình, Phỉ La Na liền ở bên cạnh nhìn, sợ Sư Tử hai đầu đánh lén Ma Lang.

Qua một lúc, cả hai từ trong suối đi lên, lúc này Phỉ La Na mới biết nước suối này chính là suối tiên nổi tiếng có thể chữa khỏi thương thế, bất luận là bị thương bên ngoài hay trong, nước suối nơi này đều có thể chữa khỏi!

Không nghĩ tới nàng còn có thể nhìn thấy suối nước thần kì này, Phỉ La Na tiến đến gần suối nước, vốc lên một vốc nước, muốn nhìn xem nó cùng nước suối bình thường có gì khác nhau. Cả hai cũng không để ý tới hành động tò mò của Phỉ La Na, Sư Tử hướng về phía Ma Lang gầm nhẹ vài tiếng, sau đó mới ly khai khỏi địa bàn, Ma Lang ở phụ cận đi bộ một vòng, dừng lại bên phiến đá lớn đốt một đống lửa ở xung quanh, bỏ vào bên trong không ít gỗ.

Làm xong chuyện này, Sư Tử đã kéo một con ma thú cấp 4 trở lại. Ma Lang dùng móng vuốt của mình xé đầu ma thú ra, Sư Tử cũng tạo ra một hoả cầu đốt lên một đống lửa. Cả hai hợp tác cùng nhau nướng thịt!

Phỉ La Na ngơ ngác nhìn toàn bộ hành động này, đợi đến khi cô được Sư Tử đưa tới trước mặt mình một miếng thịt, trong lòng có chút không biết phải làm sao, nhưng nàng cũng không vì chán ghét hình dạng của Sư Tử mà cự tuyệt nó, liền nhận lấy cho vào miệng. Tuy rằng không có mùi vị, nhưng thịt của ma thú cấp 4 này rất mềm.

Vào ban đêm, ở bên rìa đống lửa, Phỉ La Na dựa người vào Ma Lang, bên cạnh là thân mình của Sư Tử toả ra nhiệt độ nóng bỏng, khiến cho đêm khuya trong rừng rậm không còn cảm thấy rét lạnh.