Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm

Chương 390

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 390:

“Phong Hàng Lãng, anh bớt kiêu căng đi! Tôi sẽ tìm ra chứng cứ anh làm trò ái muội cùng với cái đứa bạch liên hoa Lâm Tuyết Lạc kia! Đề chứng minh sự tôn trọng của anh dành cho anh trai mình có bao nhiêu dối trá.”

Lam Du Du đương nhiên không phải bị dọa sợ, cô căm thù nhất người phụ nữ khác mơ tưởng đến người đàn ông mà cô thích.

“Lam Du Du, cô quá đáng lắm rồi đây!” Phong Hàng Lãng cao giọng măng. Thây Phong Hàng Lãng nỗi giận rôi, Lam Du Du không làm gì được Phong Hàng Lãng chỉ có thể giả bộ đáng thương đến cầu cứu trước xe lăn của Phong Lập Hân.

“Lập Hân, anh xem A Lãng, anh ấy lại măng eml”

Bộ dáng ra vẻ đáng thương này nề ở cô đại cũng sẽ là vai diễn đi dụ d hoặc có mục đích ác độc.

ụ ễ “Hàng Lãng, mắng cái gì chứ, chỉ được cái giọng tol”

Phong Lập Hân đau lòng cho Lam Du Du, vì đề trần an nên chỉ có thê mắng nhẹ Phong Hàng Lãng một câu.

“Được rôi Phong Lập Hân, anh bị yêu nữ này hãm hại thành cái dạng này rôi, thê mà còn bảo vệ cô ta? Xem ra hậu quả trâm mê và mỹ sắc anh nhận vận chưa đủ nặng nhỉ?”

Phong Hàng Lãng đang muốn nhắc nhở Phong Lập Hân, cũng là cảnh cáo Lam Du Du.

Nói xong, Phong Hàng Lãng liền ngồi xuông sofa phòng khách, trẫm mặc.

Cả người đêu bao trùm hàn khí, lãnh khốc đên mức khiến người ta sợ hãi.

Thầy Phong Hàng Lãng thật sự giận rôi, Lam Du Du cũng biết yên phận.

Cô cũng không muôn động vào: Phong Hàng Lãng, cô chỉ là muôn nhắc nhở Phong Lập Hân: em trai bảo bồi của anh ta có quan hệ ái muội với cô vợ bạch liên hoa của anh mà thôi.



Nhưng Lam Du Du làm sao biệt được răng: bạch liên hoa Lâm Tuyêt Lạc kia, lại là vợ hợp pháp của Phong Hàng Lãng.

“Hàng Lãng đến giúp chuyển người một chút!”

Phong Lập Hân cũng nhìn ra em trai Phong Hàng Lãng thật sự giận rồi.

Tìm một cái cớ làm dịu không khí ngượng ngùng lại.

“Bản công tử không vuil Anh vẫn là gọi miêng thịt đâu tim của anh đến hâu hạ đi!”

Phong Hàng Lãng chậm rãi nói, ngoại trừ giận dôi không muôn cãi cọ, thì Phong Hàng Lãng sao có thê tức giận Phong Lập Hân được!

“Anh chịu tội với em là được rồi chứ gì!”

Phong Lập Hân ra hiệu với bác sĩ Kim ở phía sau đây xe lăn đến trước sofa.

Giơ tay ra muốn năm lây tay Phong Hàng Lãng đang đê trên đùi, lại phát hiện tay mình năm không được. Như là câu phân tích đã nói: tứ chỉ của Phong Lập Hân phôi hợp không tốt.

Phong Hàng Lãng tay nhanh mắt lẹ, lập tức chủ động năm lây tay Phong Lập Hân, tránh đề anh cảm thây ngượng ngùng và đau thương.

Tạy Phong Lập Hân trắng, nhìn không hê đáng sợ, nhưng tự ti vẫn dâng lên trong lòng.

“Là do anh quá vô dụng, để em thát vọng rôi.”

Dây thanh của Phong Lập Hân vốn không tốt, thêm sự bí quan dâng lên, càng khiên cho nghe không rõ ràng.

“Để em thơm một cái, thì sẽ tha lỗi cho anhl”
« Chương TrướcChương Tiếp »