Chương 7 l

Ngay từ khi còn nhỏ, Cố Niên luôn bị anh cả Cố Cảnh Vân áp chế.

Chỉ là khi Cố Niên dần lớn, có được sức mạnh đủ để đối đầu với Cố Cảnh Vân, cậu ta bắt đầu thử thách quyền uy của anh mình, mối quan hệ giữa hai người ngày càng căng thẳng, thậm chí chỉ cần chạm mắt nhau thôi cũng có thể dẫn đến xung đột.

Nếu không có Cố phu nhân ở đó, e rằng cả gia đình khó có thể ngồi cùng nhau ăn một bữa yên bình.

...

Tiễn bác sĩ Lâm xong, Cố phu nhân quay lại phòng nơi Cố Ngọc đang ở.

Cậu ngồi yên trên ghế bên cửa sổ, bất động, trông giống như một búp bê đẹp đẽ, không giống những đứa trẻ cùng tuổi hoạt bát hiếu động.

Ngoan ngoãn đến mức khiến người ta đau lòng.

Cố phu nhân bước tới xoa đầu cậu, “Xin lỗi đã để con chờ lâu, mẹ đưa con xuống ăn sáng.”

Bát cháo nóng hổi được mang lên đặt trước mặt cậu, bên cạnh là đĩa nhỏ có hai quả trứng, có phần lạ lẫm khi bên cạnh lại có thêm một ly sữa.

"Trong báo cáo ghi là trước đây con ăn uống không đều đặn, điều này khiến con bị đau dạ dày, nên dạo này phải dưỡng cho tốt."

Cố phu nhân giải thích, “Nếu có món nào không thích, con hãy nói để mẹ điều chỉnh thực đơn.”

Cố Ngọc lắc đầu, “Con rất thích.”

Thực lòng mà nói, những bữa ăn thế này so với trước kia tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Khi tệ nhất, cậu thậm chí còn không có thức ăn mà phải dựa vào năng lực tự hồi phục để chống đỡ. Cậu chỉ là không biết phải đáp lại và đối diện với sự ấm áp này như thế nào.

Chỉ vài ngày ở nhà họ Cố, Cố Ngọc đã thay đổi đáng kể, thân hình đã có chút da thịt, không còn gầy gò và xanh xao như trước.

Cố phu nhân cũng rất thích diện cho cậu, nhiệt tình sắm đủ loại quần áo và phụ kiện.

Đôi lúc, Cố Ngọc nhìn vào gương thấy mình bỗng ngỡ ngàng. Trong gương là cậu với mái tóc mềm mại, áo sơ mi kết hợp với áo gile tinh xảo, trên áo sơ mi đính một chiếc trâm ruby quý giá, hoàn toàn toát lên vẻ một cậu quý tộc nhỏ.

Như thể cậu chưa từng trải qua những chuyện trong quá khứ, mà được sinh ra trong gia đình tràn đầy tình yêu thương và ấm áp này ngay từ đầu.

Nếu có thể, cậu rất muốn theo Cố phu nhân học cách chấp nhận tình yêu và trao gửi tình yêu.

Cố Ngọc nghĩ vậy, cúi đầu từ từ uống ly sữa, trong lòng khẽ gọi, mẹ.

Cố Ngọc nghĩ vậy, cúi đầu từ từ uống ly sữa, trong lòng khẽ gọi, mẹ.