Chương 15

“Cậu cũng thế.”

“Yên tâm. Cúp máy đi. Tôi bận rồi.”

“Cậu không phải bận xong rồi sao?” Triệu Tinh cười nhạt hỏi.

“Đúng là bận xong rồi, nhưng tôi còn phải ngủ.” Tôi cũng cười đáp lại.

“Cậu cúp máy đi.” Triệu Tinh nhắc nhở.

Tôi hít sâu một hơi, nhấc chăn bông đã đắp sẵn lên người, nói: “Số phòng.”

“Cậu hỏi cái này làm gì?”

“Số phòng.”

“1218.”

Tôi cúp điện thoại, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Hứa Nặc.

Anh rất bình tĩnh mà nói: “Em muốn đi tìm cậu ta.”

Tôi tùy ý lấy áo ngủ quấn quanh người, đáp lại anh: “Dù sao chúng tôi cũng là vợ chồng hợp pháp.”

Hứa Nặc nghĩ như thế nào, tôi cũng không để ý. Tôi ra khỏi phòng, bấm thang máy, rất nhanh đã đến cửa phòng 1218.

‘Cốc, cốc, cốc.’

Tôi gõ cửa, không quá vài giây, cánh cửa mở ra từ bên trong. Phần thâ.n dưới của Triệu Tinh được che bằng một chiếc khăn quàng cổ, mà phần thân trên của hắn thì đầy những dấu vết lộn xộn.

Tôi nhướng mày hỏi hắn: “Người đâu?”

Hắn nói: “Cho tiền, đuổi đi rồi.”

Tôi lấy mu bàn tay vỗ vào ngực hắn, khuyên: “Đừng có suốt ngày ăn hoang, có khi đeo bαo ©αo sυ cũng không an toàn đâu.”

Hắn gật gật đầu, cúi xuống và hỏi tôi, “Chúng ta có thể làm thêm hiệp nữa không?”

Tôi nhìn đôi mắt lấp lánh, hàng mi khẽ run của hắn, thản nhiên gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, Ông Sao à.”

Chúng tôi lại làm một hiệp. Thời gian duy trì của Triệu Tinh không lâu như lần trước, dù sao thì hắn cũng vừa chơi người khác xong, đạn dự trữ hơi thiếu chút.

Hắn cũng tự ý thức được chuyện này nên ôm hôn tôi dỗ dành, lặng lẽ mong tôi bỏ qua chút tiểu tiết ấy —— nhưng hắn cũng biết đó là chuyện vô nghĩa, tôi quá thông minh, dù không đến mức trí nhớ siêu phàm, nhưng cũng chắc chắn có thể gọi là thiên tài.

Nhưng chỉ số thông minh quá cao cũng không phải chuyện tốt lành gì. Ví dụ, giả ngu với tôi mà nói là rất khó.

Tôi không thích mùi nicotin nên Triệu Tinh cũng không thể hút thuốc trên giường tôi. Hắn có chút bực mình, có vẻ như là bực bản thân vì đã làm hỏng một đêm này.

Hắn biết tôi là loại người sẽ không bao giờ tự nhìn lại bản thân. Tôi đi chị.ch dạo cũng sẽ không thấy tội lỗi, nhưng tôi sẽ nhớ kỹ hắn vì đã chơi người khác mà không thoả mãn được tôi.

Tình cảm giữa người và người chân thật mà tàn khốc vậy đấy. Ai quan tâm nhiều hơn, ai đạo đức cao hơn, người đó chính là kẻ thua cuộc, nhường rồi lại nhịn, đánh mất cả điểm mấu chốt của bản thân.

Tôi chờ Triệu Tinh trả giá, hắn cũng không để tôi phải thất vọng. Hắn nhẹ thật nhẹ nói: “Đi tìm anh ta đi.”

“Ồ?” Tôi giả bộ ngạc nhiên.

“Không phải còn chưa thỏa mãn sao?” Triệu Tinh nhắm mắt lại, như có vẻ rất bình tĩnh mà đề nghị.

“Cũng không thành vấn đề,” Tôi dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mí mắt hắn. Bản thân tôi vẫn thấy Triệu Tinh rất đáng yêu, nhưng chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc tôi làm khổ hắn, “Nhưng nếu cậu đã nói vậy thì tôi về trước đây. Dù sao thì tôi cũng thật sự rất thích cơ thể của anh ta.”

Mí mắt Triệu Tinh run lên, nhìn qua có chút đáng thương. Nếu tôi còn yêu hắn nhiều như khi xưa, chỉ sợ bộ dáng này sẽ khiến tôi đáp ứng mọi yêu cầu của hắn.