"Có một số việc không nhất thiết phải làm rõ ràng đâu. Chẳng lẽ chưa ai nói cô làm việc quá nghiêm túc sao? Trên đời này nào có nhiều lý do như vậy, muốn làm thì cứ làm thôi."
Giọng nói của Trì Dã hoàn toàn trùng khớp với một giọng nói khác trong trí nhớ của cô. Khi đó, cô mới gia nhập câu lạc bộ MFC, vì là tay đua nữ duy nhất trong đội mà phải chịu rất nhiều tranh cãi. Lúc ấy, cô bị tầng tầng lớp lớp dư luận công kích và cũng không được xem trọng, lúc bị tin đồn làm cho khổ sở, tổn thương nặng nề, cô cũng đã từng hỏi đồng đội Kay lý do tại sao.
“Vì sao trên đời này lại tồn tại loại người như vậy, bọn họ thậm chí còn không biết tôi là ai, chỉ nhìn vào giới tính liền nhận định tôi không thể làm được.”
Lúc đó, Kay đã trả lời như thế nào?
Cậu ấy nói: "Trên đời làm gì có rất nhiều lý do đến thế, Trì Á, nhân sinh không thể quá minh bạch. Nếu cậu cứ nhất quyết phân định rõ ràng, cuối cùng sẽ chỉ làm tổn thương chính mình thôi."
Mà mọi chuyện đều không thể nói trước, người đã từng an ủi cô nay lại bị chính cô làm thương tổn.
Trong lúc nhất thời dâng lên quá nhiều cảm xúc, Tô Trì Á nheo mắt lại và nhìn thật sâu vào Trì Dã. Thông qua Trì Dã, cô tựa như nhìn thấy được Kay.
“ ‘Cảm ơn’ dường như tôi đã nói quá nhiều lần với anh trong mấy ngày nay, nhưng tôi vẫn muốn nói lời cảm ơn anh."
Vẻ mặt của Tô Trì Á quá chân thành và tha thiết, khiến Trì Dã không được tự nhiên sờ sờ mũi. Nếu Tô Trì Á biết rằng nhiệt độ của vấn đề này nguyên bản không cao như vậy, là anh tiêu tiền mua hot search để thêm một phen bùng nổ, không biết cô có còn cảm ơn anh nữa không.
Trì Dã ho một tiếng: “Đừng khách sáo như vậy, từ nay về sau cô sẽ là thầy của tôi, giúp thầy của mình là chuyện nên làm.”
Những lời này đã nhắc nhở Tô Trì Á, vào lúc này cô tựa hồ cũng không thể làm được gì cho anh, nghĩ tới nghĩ lui, nếu muốn biểu đạt lòng cảm kích, thì trợ giúp Trì Dã nhanh chóng thực hiện ước mơ đua xe vẫn thiết thực hơn.
Vì vậy, cô gật đầu thật mạnh: “Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng hết sức vì nguyện vọng trở thành tay đua của anh.”
Trong phòng nghỉ dành cho tuyển thủ, Trì Dã ngồi trên ghế sô pha, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ không thể tin được.
"Kiểm tra thể lực?" Trì Dã nghi ngờ mình nghe lầm, ngoáy ngoáy lỗ tai: " Tôi cũng không phải đi tham gia thế vận hội Olympic, chỉ học lái xe thôi, sao còn phải làm kiểm tra thể lực gì nữa."
“Đua xe cũng giống như tất cả các môn thể thao cạnh tranh, có yêu cầu rất cao đối với tố chất thân thể." Tô Trì Á mặt vô cảm như người máy, cầm bút bôi bôi vẽ vẽ trên giấy: "Anh không cần lo lắng, đây cũng không phải là một hạng mục phức tạp. Lần kiểm tra này là để ghi lại số liệu ban đầu, thuận tiện cho việc lập kế hoạch huấn luyện cho anh sau này."
Tuy rằng, Tô Trì Á nói rất đơn giản, nhưng Trì Dã không hề thở phào nhẹ nhõm, ngược lại, mặt anh như bị viết lên mấy chữ sắp không xong rồi.