Người Phong Tả Tả có thể mang đến chỉ có Đường Tâm Thừa.
Đường Tâm Duyệt một phen kéo tay Phong Tả Tả ra liền gục vào lòng anh trai, Đường Tâm Thừa vẫn cười bất cần đời như vậy, có thể chạy đến đây đúng là không dễ dàng.
Phong Tả Tả huýt sáo vẻ mặt bất mãn đứng bên cạnh, có cách nào khác đâu, người ta là anh em mà!
"Sao anh đến được đây? Không bị ba bắt lại sao?" Đường Tâm Duyệt hiếm khi cười đến vui vẻ như vậy.
Đường Tâm Thừa nhún vai: "Không phải chỉ có một mình em biết gọi vật nghiệp nói nhà gặp trộm cửa bị khóa trái, anh cũng lén ra như vậy a, nếu như ba không cho anh đến, anh liền đóng gói hành lý dọn tới làm hàng xóm của em." Nói xong quay đầu lại liếc nhìn Phong Tả Tả, Tả Tả đại thần chính là một tiểu phú bà a!
Bầu không khí vui vẻ như thế đương nhiên phải có một miếng Nougat Dụ Viên làm, bốn người cùng nhau đi ra sân bay, đương nhiên người ngoài nhìn vào thấy Đường Tâm Thừa quá ư hạnh phúc, một mình ba cô.
Hiện tại Phong Tả Tả và Đường Tâm Duyệt là họa sĩ cùng chung một công ty truyện tranh, có thể ký tên cùng một nơi, mà công ty vốn có mánh lới lần đầu tiên Mặt trời lặn 114 độ kinh đông đứng ra ký tên, đồng thời thông báo sẽ biếu tặng truyện tranh mới của Mặt trời lặn.
Đường Tâm Duyệt nghe theo ý kiến của Phong Tả Tả, vừa vẽ trên mạng vừa vẽ xuất bản, dù sao hiện tại nàng thiếu tiền, phải ra sức làm việc.
Trên weibo có rất nhiều người hỏi Phong Tả Tả, có phải Mặt trời lặn cũng đến hay không, Phong Tả Tả thống nhất trả lời: Là lúc nên dắt bạch phú mỹ của chúng ta ra ngoài chơi!
Công ty cho mọi người thẻ nhân viên, có thể tùy ý ra vào cửa, ngày mai mới là lúc triển lãm chính thức bắt đầu, hiện tại ở bên trong khu tổ chức ngoại trừ nhân viên ra thì thật sự không có ai.
Đây là lần đầu tiên biên tập của Đường Tâm Duyệt nhìn thấy nàng, khi Phong Tả Tả giới thiệu Đường Tâm Duyệt chính là Mặt trời lặn, em gái biên tập dạo một vòng quanh Đường Tâm Duyệt, sau đó hâm mộ nói: "Tả Tả chị không gạt em a, thật đúng là bạch phú mỹ, nếu như lộ diện có thể hấp dẫn không ít fan a! Dù sao bản thân Mặt trời lặn và hình tượng Mặt trời lặn trên mạng hoàn toàn tương phản!"
Một là tiểu thư vẻ ngoài cao lãnh, một là họa sĩ đại đại dịu dàng dễ nói chuyện. Đường Tâm Duyệt cũng không phải là người có tiếng tăm cao, làm gì có nhiều người nhận ra nàng là tiểu thư của tập đoàn Đường thị.
Đường Tâm Duyệt, tự nhận là một tiểu thư cao quý lãnh diễm, không nói một lời, toàn bộ nhờ vào Phong Tả Tả điều đình.
Có đôi khi nàng cảm thấy chỉ khi có tiểu trù nương hay anh trai ở cạnh, nàng mới có thể biểu hiện khá ôn hòa, có lẽ vì chỉ có bọn họ là người nàng tin tưởng.
Phong Tả Tả dùng khuỷu tay huých nàng: "Này, chị bận gì bận đi, ngày mai ký tặng vào 1 giờ rưỡi đến 3 giờ chiều ở gian hàng chủ, chị ở bên cạnh tôi, nhớ kỹ không được cười."
"Tại sao?"
"Lộ rõ tôi hòa ái dễ gần." Phong Tả Tả đáp.
Đây chính là cướp fan giữa ban ngày ban mặt a! Em gái biên tập ở một bên nhịn không được bật cười, Đường Tâm Duyệt rét căm căm trả lời nàng: "Dáng vẻ xinh đẹp không cười đều là thiên tiên."
"Ý chị nói dáng vẻ tôi không đẹp à?" Phong Tả Tả đấu võ mồm với Đường Tâm Duyệt.
"Là cô nói, tôi không có nói."
"Vậy cũng là mắt anh chị mù rồi, nghe nói mù cũng di truyền, chị đi lấy nước rửa mắt đi." Phong Tả Tả bấm một like cho câu trả lời cơ trí của mình.
Không biết còn tưởng hai người sẽ cãi nhau ầm ĩ, trên thực tế tình bạn của hai người chính là dựa vào tổn hại lẫn nhau mà giữ gìn.
Nhân viên công tác nói hết những chuyện ngày mai cho cả hai rồi liền thả đi, Phong Tả Tả là khách quen, hoàn toàn nắm rõ các trình tự trong lòng bàn tay, mà thật ra từ ban đầu nàng cũng đã thương lượng với công ty rồi, đưa Đường Tâm Duyệt đến đây, chứng tỏ đã nhìn trúng tiềm lực của nàng cùng các mánh lới, có thể chế tạo thành một Phong Tả Tả kế tiếp.
Đánh giá trong nghề đối với Phong Tả Tả là đặc biệt cao, không chỉ vì trình độ vẽ và trí tưởng tượng mà còn có thái độ đối với người mới của nàng, hoàn toàn không lo sợ sẽ có người vượt qua mình.
Dụ Viên và Đường Tâm Thừa ở ngoài cổng chờ hai người, hai người đi ra đúng giờ đi ăn cơm tối.
"Gần đây ba vẫn không tốt à, sao chưa cho anh gọi điện?" Đường Tâm Duyệt hỏi.
"Điện thoại còn nằm ở chỗ của ba a." Đường Tâm Thừa nhún vai, "Cái anh đang dùng là của Tả Tả."
"Vậy vì sao không gọi cho em?" Lúc hỏi vấn đề này Đường Tâm Duyệt rất thản nhiên.
"Có lẽ không biết một khi được em bắt máy rồi nên nói cái gì, nếu như em nghe khuyên thì đã không bỏ nhà đi, nếu như không nghe thì chi bằng không nói." Đường Tâm Thừa đáp, "Nhưng mà mới bấy lâu, trông ba đột nhiên già đi rất nhiều."
Đường Tâm Duyệt không tiếp tục hỏi nữa, nói thêm gì cũng chỉ làm tâm trạng càng thêm tệ hại.
Lúc này Dụ Viên chỉ vào một nhà hàng thật xa, hô: "Đường tiểu thư chúng ta đi ăn thịt nướng đi!"
Đường Tâm Duyệt thuận theo dời chủ đề: "Được, đi!"
Sáng sớm hôm sau, ngoài tòa nhà triển lãm đã đầy người, 9 giờ triển lãm bắt đầu, sóng người đổ ập vào bên trong. Đường Tâm Duyệt và Phong Tả Tả mỗi người mang theo tiểu trù nương và Đường Tâm Thừa cho riêng mình, đi từ rất sớm nhưng bất quá gian hàng chủ chưa phải chỗ diễn của hai người.
Phong Tả Tả và Đường Tâm Duyệt chịu sự quản lý của công ty truyện tranh, từ sớm đã có các loại goods cho mình đương nhiên cũng bao gồm tiểu trù nương của Đường Tâm Duyệt. Figure tiểu trù nương ở trong đám figure có vẻ đặc biệt thiếu nữ, có tiểu thư và tiểu trù nương, còn có một con Husky. Các tạo hình của tiểu trù nương đều là cầm bánh quy bánh ngọt hay đồ ngọt, việc này đối với các fan chưa ăn sáng mà nói là một loại giày vò.
Ở chỗ đó có bán tập tranh, bên trong tập tranh tiểu trù nương của Đường Tâm Duyệt còn tặng kèm sổ tuyên truyền truyện tranh mới.
Trong sổ tuyên truyền ghi, truyện tranh mới Mặt trời lặn công bố tên là 《Bắt đầu cuộc sống mới ở duyên hải》 nghe tên như là tình yêu ấm áp hằng ngày, trên thực tế có khả năng còn hài hước nữa.
Đương nhiên, phong cách vẽ của nàng và hình tượng của nàng một chút cũng không hợp.
Trong triển lãm đều là các đại thần trong giới, cả một buổi sáng Đường Tâm Duyệt đều cùng Dụ Viên đi khắp nơi mua mua mua.
"Cái này đẹp, em từng xem anime rồi, tủ trưng bày của em còn một tầng có thể đặt!" Dụ Viên vừa nói vừa bỏ tiền mua đồ.
"Em có biết mình mua bao nhiêu rồi không?" Đường Tâm Duyệt chỉ vào hai cái túi lớn trên tay mình.
Dụ Viên gãi gãi đầu: "Nhưng mỗi lần tới triển lãm anime em đều mua nhiều như vậy, hầy!"
Đường Tâm Duyệt xách túi: "Tiếp tục mua!" Nàng nghĩ thầm, cùng lắm thì tiền kiếm được ở buổi ký tặng đưa cho Dụ Viên mua mua mua là được, bạn gái mà mình chọn, có khóc cũng phải sủng a!
Dụ Viên suy nghĩ một chút, "Nhưng mà chúng ta phải tiết kiệm tiền."
"Tôi phụ trách kiếm tiền, em phụ trách vui vẻ." Đường Tâm Duyệt mặt không biểu tình mà đáp.
"Ức hức hức, em cảm động!" Dụ Viên siêu vui vẻ, "Đường tiểu thư thật tốt, nhưng mà em vẫn mua ít một chút, để giành tiền sống qua ngày thôi!"
Đường Tâm Duyệt cúi đầu rút một tay ra sờ sờ đầu Dụ Viên, không nói gì.
Có một bạn gái hiểu chuyện, thật tốt.
Dụ Viên ngẩng đầu nở một nụ cười thật tươi, ở trong hội trường nóng bức lại có vẻ tươi mát vô cùng: "Đúng rồi, em còn phải giữ tiền, một lát mua goods tiểu trù nương mỗi thứ một cái!"
"Tặng em là được, cái này không nên mua."
"Không được!" Dụ Viên phồng má, "Đồ của chị, em thắt lưng quần cũng phải giúp đỡ một lần, tặng và mua không giống nhau!"
Đợi đến 1 giờ rưỡi chiều Đường Tâm Duyệt và Phong Tả Tả đi ký tên, một mình Dụ Viên len lén chạy đi mua goods. Không ít người chen trước quầy hàng, Dụ Viên xếp hàng, đến lượt mình thì hào khí tận trời nói: "Tôi muốn goods của tiểu trù nương mỗi thứ một cái! Tôi là fan chân ái của Mặt trời lặn đại đại!"
Toàn bộ ánh mắt đều tập trung tới chỗ nàng. . .
Đợi đến khi Dụ Viên ôm một đống goods lách khỏi đoàn người, buổi ký tặng bên gian hàng chủ đã chính thức bắt đầu rồi.
Trên màn hình lớn lần lượt chiếu tác phẩm của Phong Tả Tả và Đường Tâm Duyệt, các fan chen nhau mà lên, ở sảnh chỉ cho phép 200 fan xếp hàng ký tên, chờ người ùa lên, Dụ Viên không cam lòng bị bỏ lại phía sau, vội xông lên xếp hàng.
Loáng thoáng nghe được có người thảo luận: "Này, cô gái bên cạnh Tả Tả là Mặt trời lặn?"
"Mặt trời lặn thật xinh đẹp! Hoàn toàn là một ngự tỷ a!"
"Ngự tỷ hệ băng sơn cấm dục! Khiến một nhan cẩu như tôi hoàn toàn kiềm không được!"
"Trời ạ, thật sự đẹp, vừa nhìn là thấy khí chất danh môn a!"
. . .
Dụ Viên lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, cả gương mặt đều viết hai chữ kiêu ngạo!
Đường Tâm Duyệt không giống Phong Tả Tả bắt buông tự nhiên, dù sao cũng là lần đầu tiên nàng ở hội ký tặng. Hiện tại các fan tỏ tình chiếm đa số, không chỉ muốn ký tên muốn đặc biệt ký còn muốn chụp ảnh chung, nàng chỉ có thể cố gắng giữ nụ cười, tránh cho mình trông có vẻ không tình nguyện.
Mà câu nói nàng nghe được nhiều nhất chính là: Đại đại em rất thích tiểu trù nương của chị!
Nghe như muốn cướp đoạt Dụ Viên của nàng vậy.
Đường Tâm Duyệt đưa mắt đi khắp nơi tìm kiếm Dụ Viên, nhưng mà không thấy được bóng dáng của nàng.
Ở bên cạnh, Phong Tả Tả trò chuyện vui vẻ với fan, còn bán một moe chụp một bức.
Đột nhiên có một giọng nói tiến vào tai Đường Tâm Duyệt: "Mặt trời lặn đại đại em yêu chị! Nhanh nhanh ký cho em cái tên!"
Lúc này Đường Tâm Duyệt mới phát hiện, Dụ Viên mà nàng vẫn luôn tìm, không biết đã ở trước mặt nàng từ lúc nào.
Nàng nhìn Dụ Viên, Dụ Viên cười nhìn nàng.
Hai tay tiểu trù nương dâng tấm poster mới mua, giống như một cô fan xấu hổ, ngượng ngùng lại chờ mong mà nhìn Đường Tâm Duyệt, Đường Tâm Duyệt cầm bút cúi đầu, ký tên mình lên poster, sau đó ngoắc tay về phía nàng, nhẹ giọng nói: "Tới đây."
Dụ Viên lại gần, người ngoài nhìn đến tưởng là một fan xin chụp ảnh chung.
Một tay Đường Tâm Duyệt khoác lên vai Dụ Viên, màn hình sau lưng đúng lúc chuyển qua tranh tiểu trù nương, nàng cầm điện thoại ấn đầu Dụ Viên lên vai mình, sau đó "rắc" một tiếng chụp lại.
"Em mãi mãi là fan đặc biệt nhất của tôi." Đường Tâm Duyệt vừa cười vừa nói.
Đây có lẽ khoảnh khắc Mặt trời lặn đại đại cười đến vui vẻ chân thành nhất khi ở hội ký tặng.
"Là quan trọng nhất." Dụ Viên nghiêng đầu cười đáp, nàng còn nhớ rõ lúc trước khi Mặt trời lặn chỉ là một người mới, nàng nhìn thấy nhờ vào weibo của Tả Tả, lúc đó Mặt trời lặn hồi phục nàng, nói nàng là fan quan trọng nhất.
Khi đó nàng còn có một ký hoạch nuôi lớn đại thần, muốn nhìn đại đại biến thành đại thần trong giới truyện tranh, khi đó Đường Tâm Duyệt còn ăn giấm vì Mặt trời lặn, hiện tại nghĩ đến, rốt cuộc chị ấy đáng yêu đến bao nhiêu mới có thể tự mình ăn giấm của mình.