Hành Cuốn bảo bảo bị tổn thương: Bảo bảo làm gì sai, tại sao muốn bảo bảo lăn xuống? Đúng là ngồi trong xe thôi mà nồi cũng bay tới từ bốn phương tám hướng a!
Dụ Viên vội vàng xoay người ôm lấy cổ Hành Cuốn: "Đường tiểu thư không thể như vậy, Hành Cuốn chỉ là một con chó a!"
"Niềm tin của em là dắt Hành Cuốn đi dạo?"
Dụ Viên rất ủy khuất, nàng có thể làm gì đây? Lẽ nào nói niềm tin của nàng là dắt Đường tiểu thư đi dạo?
Trong lúc há miệng ngậm miệng này, xe đã chạy ra đường lớn, rời xa nhà Đường Tâm Duyệt.
Dụ Viên thầm ca ngợi, có thể lái chiếc mini của mình vừa nhanh vừa ổn như thế, Đường tiểu thư nhất định là một tài xế lâu năm!
"Ừm, em lén nói cho chị biết, thật ra em muốn đến nhìn chị!" Dụ Viên lè lưỡi, hai tay chống cằm cười đến hai má phồng ra.
Đường Tâm Duyệt nghiêng đầu liếc nhìn nàng, sau đó cười cười: "Hành Cuốn, ngồi chắc!"
Hành Cuốn bảo bảo có khổ trong lòng, hừ, trong lòng quan hốt phân chỉ có tiểu trù nương, không có bổn bảo bảo!
Đường Tâm Duyệt trực tiếp lái xe đến tiểu khu Ninh Hưng, thoáng cái Hành Cuốn liền có vẻ hưng phấn, tới đây tức là có thức ăn chó ngon, ngon hơn cả thức ăn ở nhà. Cả con chó như phát rồ rồi, dọc đường đi cứ tè đánh dấu lãnh thổ.
"Hành Cuốn thật đáng yêu." Dụ Viên nắm dây xích đi theo sau Hành Cuốn.
Đường Tâm Duyệt rất muốn bán một moe hỏi nàng với Hành Cuốn ai đáng yêu hơn, bất đắc dĩ là Đường tiểu thư chỉ có phần giả bộ cao lãnh.
Trời đã nóng lên rồi, Đường Tâm Duyệt mặc áo tay ngắn với quần sóc, dưới ống quần đều là chân.
Dụ Viên lén liếc mấy lần, vẻ mặt tràn đầy ước ao, sau đó cúi đầu nhìn đôi chân thịt thịt của mình, cảm nhận được toàn bộ ác ý của thế giới.
Ở đằng trước Hành Cuốn dừng bước, duỗi duỗi cái chân lông lông của mình, hiện tại nó bị cho ăn tới phát phì rồi, giống như đang an ủi Dụ Viên: Tiểu trù nương đừng khổ sở, chị xem không phải còn có em sao!
Đột nhiên Dụ Viên cảm thấy, Hành Cuốn hẳn là tiểu thiên sứ trời cao mang đến cho nàng.
"Sắp nghỉ hè rồi phải không?" Đột nhiên Đường Tâm Duyệt nói.
Tiểu học nghỉ sớm, giáo viên nghỉ muộn vài ngày, chờ thi cuối kỳ xong Dụ Viên có thể nghỉ ngơi hai tháng.
Dụ Viên quay lại gật đầu: "Đúng vậy!"
"Có sắp xếp gì chưa?" Đường Tâm Duyệt hỏi, "Sẽ không là chui trong nhà lướt weibo xem phim đâu nhỉ?"
Quỷ biết mỗi kỳ nghỉ đông và nghỉ hè Dụ Viên đều như vậy, dù sao làm một trạch nữ mê 2D, trạch ở nhà là một loại thể hiện trình độ đúng mực.
Nàng ngẩng đầu nhìn trời, dù đã hơn 6 giờ, nhưng bầu trời vẫn sáng sủa như trước.
"Ừm. . . thật ra đó giờ vẫn luôn như vậy, chị biết em trạch mà! Nhưng mà. . ." Dụ Viên mỉm cười ngọt ngào lộ ra mấy cây răng cửa, "Nếu như Đường tiểu thư mời, em có thể không trạch đó!" Nàng nghiêng đầu nhìn Đường Tâm Duyệt.
Đường Tâm Duyệt ôm cánh tay, chậm rãi nói một câu: "Chờ em nghỉ rồi chúng ta ra biển."
Dụ Viên liền che mặt, a, Đường tiểu thư bắt đầu cố gắng vì tương lai a, mình cũng phải nỗ lực lên! Ganbatte!
"Tốt tốt!" Dụ Viên nhảy nhót, "Có phải em cần đi mua áo tắm không!" Nàng ngẩng đầu nghĩ, vóc người này của Đường tiểu thư mặc áo tắm hai mảnh xác xuất khiến người khác quay đầu lại nhìn là siêu cao, nghĩ tới đôi chân dài và cái eo nhỏ này, quả thật khiến người ta mặt đỏ tim đập loạn a!
Đường Tâm Duyệt búng lên ót nàng một cái: "Nghĩ cái gì đấy?"
"Ừm ừm không nghĩ cái gì." Dụ Viên lắc đầu, còn lâu mới thừa nhận mình đang nghĩ chuyện xấu hổ xấu hổ, "Em em em rất thích biển a!"
Trước đây nàng đã nói mình thích biển, cho nên Đường Tâm Duyệt mới tìm một thành phố ven biển, xem giá phòng, chuẩn bị đi khảo sát thực địa. Về phần bãi biển ánh mặt trời áo tắm hai mảnh gì, ha ha, cao lãnh Đường tiểu thư còn lâu mới nghĩ tới a!
Nếu như Hành Cuốn mà biết nhất định sẽ vui vẻ lăn ra đất, chạy dọc bờ biển dưới ánh mặt trời, nhìn các tiểu tỷ tỷ mặc áo tắm lộ bắp đùi đi tới đi lui, cảm giác bản thân đã đi lêи đỉиɦ cẩu sinh a!
Dụ Viên chạy về nhà, muốn Đường Tâm Duyệt vào ngồi chơi, đúng lúc đó Đường Thiên Lộc gọi điện thoại tới hỏi nàng đi đâu, Đường Tâm Duyệt liền chỉ có thể vội vã chạy về nhà.
Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ do vừa rồi Đường Tâm Duyệt đoạt lấy Hành Cuốn vội vã chạy đi, không mang túi xách cũng không lái xe, chỉ lấy điện thoại di động, làm như có việc gì gấp.
"Con đi đâu vậy?"
"Con đi ra ngoài một chút." Đường Tâm Duyệt bình tĩnh trả lời, "Hành Cuốn gặp được nhân tình."
Vẻ mặt Hành Cuốn ngớ ra: "Gâu gâu gâu?"
"Bạn thân* của Hành Cuốn không phải chơi ở bờ sông trước cửa nhà chúng ta sao?" Đường Tâm Thừa ở một bên châm dầu vào lửa.
*Cùng từ nhưng hai nghĩaĐường Tâm Duyệt nhẹ khụ một tiếng: "Nhân tình em nói, Hành Cuốn gặp được trong mùa đông năm ngoái lúc em bỏ nhà đi." Nói xong còn trừng mắt liếc Đường Tâm Thừa.
Đường Tâm Thừa cười không nói nữa, nhân tình là người nào, hắn rất rõ ràng.
Đường Thiên Lộc xua tay: "Không nói nữa, Tâm Thừa, đem mắt kính đến cho ba."
Hai anh em nhìn nhau, Đường Tâm Duyệt liền lên lầu chuẩn bị vẽ.
Đột nhiên Đường Thiên Lộc gọi một tiếng: "À đúng rồi, Tâm Duyệt a."
"Vâng?" Chân Đường Tâm Duyệt khựng lại.
Đường Thiên Lộc vẫn nói ra suy nghĩ trong lòng: "Lưu ý xung quanh xem có cậu chàng nào hợp ý không."
Đường Tâm Duyệt trực tiếp đi lên lầu, nàng cảm thấy cậu chàng nào cũng không hợp, chỉ có cô gái moe biết làm bánh ngọt ngon miệng là hợp!
Đường Tâm Thừa xuống lầu cầm theo mắt kính cho cha, trong lúc thoáng qua Đường Tâm Duyệt hắn nhún vai, bày tỏ mình cũng bất đắc dĩ. Đường Tâm Duyệt biết, ép không được mình baba sẽ ép Đường Tâm Thừa, mà Đường Tâm Thừa cũng đã bị đại thần Phong Tả Tả bắt lấy trái tim rồi, đâu để ý đến các cô gái khác?
Trong phòng chỉ mở một bóng đèn, Đường Tâm Duyệt đổi áo ngủ.
Dụ Viên gửi tin nhắn hỏi nàng đã về đến nhà chưa, mới vừa gửi đến. Đường Tâm Duyệt nói nàng về đến nhà rồi, chuẩn bị vẽ. Dụ Viên đang đeo tạp dề ở trong bếp làm đồ ngọt cho ngày mai, cầm điện thoại lên coi có hồi âm chưa, sau đó trả lời: Ồ! Tối nay Đường tiểu thư sẽ cập nhật hả?
Đường Tâm Duyệt suy nghĩ một chút, muốn kiếm tiền đương nhiên phải cập nhật rồi: Em muốn xem nội dung như thế nào?
Dụ Viên: Chỉ cần là Đường tiểu thư vẽ, em đều thích!
Hiện tại nàng là fan số một của Mặt trời lặn, dần dần, các bài đăng của Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan, hình tượng của T tiểu thư không rõ là trở nên mơ hồ hay là đã chồng lên hình tượng của Mặt trời lặn.
Đường Tâm Duyệt liền thuận tay vẽ một bức Dụ Viên dắt Hành Cuốn đi dạo, gửi cho Dụ Viên.
Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan: Nữ sinh yêu làm bánh vận khí sẽ không tệ, ví dụ như tôi, T tiểu thư muốn dẫn tôi ra biển chơi!
—— Chúc mừng Dụ Viên-chan a!
—— Ya ya ya ya, thật muốn đi ra biển chơi với nữ thần của tôi, thuận tiện liếʍ chân dài của nữ thần.
—— Gần đây Dụ Viên-chan làm đổ hũ mật ong rồi!
—— Chừng nào Dụ Viên-chan chụp ảnh T tiểu thư của cậu cho chúng ta xem a?
. . .
Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan: T tiểu thư lén follow tôi đó, hứ!
Đường Tâm Duyệt vừa vẽ, thỉnh thoảng lướt vài bài weibo, thấy Dụ Viên và tiểu đồng bọn 2D trò chuyện đến khí thế ngất trời, vừa vui vẻ vừa ăn giấm.
Vẽ ở nhà một chút cũng không tốt, mỗi lần Đường Thiên Lộc đi ngang qua phòng Đường Tâm Duyệt, nàng sẽ bất tự giác mà giấu bàn vẽ.
Không biết sau khi Đường Thiên Lộc phát hiện con gái của mình đi lên con đường họa sĩ sẽ phản ứng ra sao, nhất là hiện tại nàng bắt đầu bỏ bê chuyện công ty.
Không biết là fan ai đột nhiên đăng weibo nói: Mấy ngày trước Mặt trời lặn đăng weibo hỏi thành phố ven biển nào thích hợp cư trú, hôm nay Dụ Viên-chan nói T tiểu thư muốn đưa nàng ra biển chơi. T tiểu thư và Mặt trời lặn đều họ Đường, hơn nữa giống như là sống cùng một thành phố, đều là bạch phú mỹ, có vẻ như đều quen Tả Tả, đều có một anh trai, tại sao tôi cảm thấy T tiểu thư chính là Mặt trời lặn a?
Lúc Dụ Viên thấy, muốn cật lực phủ nhận, còn Đường Tâm Duyệt chỉ lược qua.
Thật vất vả thừa nhận trước mặt Dụ Viên mình chính là Mặt trời lặn, người khác có phát hiện hay không, không phải chuyện Đường tiểu thư quan tâm.
Dù hiện nay muốn khiến cho bút danh Mặt trời lặn này nổi danh và kiếm ra tiền, nhưng tất cả cũng đều là vì tiểu trù nương a, muốn cho tiểu trù nương một cuộc sống thoải mái.
Hành Cuốn ở bên ngoài cào cửa phòng Đường Tâm Duyệt, muốn Đường Tâm Duyệt cho vào, bảo mẫu đang tìm Hành Cuốn, con chó này mém chút cào ra một cái lỗ trên cửa của Đường Tâm Duyệt rồi, bị Đường Thiên Lộc biết không chừng sẽ có thịt cầy ăn.
Đường Tâm Duyệt đang vẽ nên cũng không để ý đến Hành Cuốn, lúc này hiển nhiên Phong Tả Tả moe hơn Hành Cuốn.
Phong Tả Tả: Đang vẽ hả?
Đường Tâm Duyệt: Ừ.
Phong Tả Tả: Đường tiểu thư thật dụng tâm nha, chừng nào chị có thể công khai danh tính a, chờ chị công khai danh tính rồi là có thể cùng đi triển lãm anime ký tặng với tôi.
Đường Tâm Duyệt: Lại đi ký tặng? Fan của cô nhìn cô mãi không chán sao?
Phong Tả Tả: Tôi xinh đẹp như hoa ngắm tôi làm sao có thể chán? Tháng sau thành phố H có mở triển lãm anime, tôi nhận được thư mời rồi, bên chủ trì hỏi tôi chị có đi không, cho nên chị đi không?
Đường Tâm Duyệt suy nghĩ một chút, tháng sau Dụ Viên nghỉ hè rồi. Triển lãm anime so với đi với cùng Dụ Viên, đương nhiên Dụ Viên quan trọng nhất rồi.
Đương nhiên, cũng có khả năng Dụ Viên càng muốn đi triển lãm anime hơn.
Đường Tâm Duyệt: Tôi không có thời gian đi.
Phong Tả Tả: Có thời gian ra biển với Dụ Viên không có thời gian đi triển lãm anime với tôi?
Đường Tâm Duyệt: Nhìn vị trí của mình đi a thiếu nữ.
Phong Tả Tả: Một lát tôi đi nói với Đường Tâm Thừa, trở ngại lớn nhất giữa tôi với ảnh chính là chị, người tôi thích thật ra là chị, chị đoán anh chị sẽ có phản ứng gì?
Đường Tâm Duyệt: Anh ấy sẽ chúc phúc cho chúng ta, dù sao tôi cũng là đứa em anh ấy yêu nhất.
Phong Tả Tả thật sự không biết nên đáp trả như thế nào, nàng cảm thấy Đường Tâm Thừa chính là người như vậy!
Buổi tối 11 giờ, Đường Tâm Duyệt đăng cập nhật của ngày hôm nay lên weibo. 11 giờ Dụ Viên còn chưa ngủ, là người đầu tiên chuyển phát weibo của Đường Tâm Duyệt.
Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan: Yêu Mặt trời lặn (づ ̄ 3 ̄)づ//
Mặt trời lặn 114 độ kinh đông: [ hình ảnh ]
Phong Tả Tả: Trên mạng dưới mạng đều tú ân ái, chói mù mắt chó hợp kim titan 24k của tôi.
—— Ý nói Mặt trời lặn chính là T tiểu thư?
—— Chính chủ phá hủy cp, lẽ nào chúng ta đã bị lừa?
—— Đột nhiên có chút không phản ứng kịp, cho nên Dụ Viên-chan và Mặt trời lặn rốt cuộc có quan hệ gì?
—— Tôi có hơi hỗn loạn, trước đây Dụ Viên-chan còn kiên định ship Mặt trời lặn với Tả Tả!
. . .
Đường Tâm Duyệt xoay bút trước máy vi tính, cái tên này thù vặt cũng báo, vậy mà lại gấp rút lên weibo vạch trần thân phận của mình như vậy!