- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trêu Chọc
- Chương 40
Trêu Chọc
Chương 40
Trong hộp toàn là Durex đẩy đủ mọi loại màu sắc kiểu dáng…
Dụng ý không cần nói cũng biết…
Bạc cô nương nhanh tay đóng cái hộp lại, âm thầm than thở đàn ông và phụ nữ quả thật khác nhau, đàn ông khi yêu một người nào đó lúc nào cũng muốn có được toàn bộ, tìиɧ ɖu͙© cũng chính là tình yêu, hai thứ này căn bản không có gì khác biệt.
Kỷ tiên sinh đưa mấy món quà này chính là cố ý muốn Bạc cô nương mặt đỏ tim đập, muốn nhìn thấy cô thẹn thùng quẫn bách, anh chịu khổ đã lâu rốt cuộc cũng đến ngày khổ tận cam lai, mấy thứ này cũng có thể phát huy công dụng được rồi, tưởng tượng đến đêm tân hôn khiến anh cảm thấy vô cùng mong chờ.
Hai ngươi ân ân ái ái ăn cơm xong đều tự mình đi về nhà.
Hôn lễ cử hành vào một ngày đầu tháng Ba, khách khứa và bạn bè ngồi chật kín, vô cùng nào nhiệt, khách có cả nhân viên dưới quyền trước đây của ông nội anh, bạn của Kỷ Bá Sơn và Lý Nham, ngay cả đồng nghiệp cũ, còn có bạn học của Kỷ Lan và Bạc Hà, quả thực nhiều đến hoa cả mắt.
Dung Kiền cùng bạn gái anh đến làm phù dâu và phù rể. Tương Lâm và Nghiêm Vị đi nghỉ tuần trăng mật bù ở đào Hải Nam nên vắng mặt nhưng cũng gọi điện thoại đến chúc mừng, lại gửi một phần đại lễ đến.
Mẹ chồng và mẹ vợ ân oán đã xí xóa, mẹ Tương Lâm giằng co mãi sau rồi cũng áp dụng phương án thứ hai của Kỷ Lan, cho phép Nghiêm Vị đón Tương Lâm về, sau đó Nghiêm Vị nhân mấy ngày nghỉ Tết nhanh chóng mang Tương Lâm đi đảo Hải Nam.
Hôn lễ là chuyện rất tốn sức, toàn là các mối quan hệ cần xã giao, hôn lễ náo nhiệt kết thúc, Kỷ Lan thở phào nhẹ nhõm, nhìn cô dâu nhỏ trong lòng thấy hạnh phúc đến cả chân tóc.
Bạc cô nương bởi có uống một chút rượu, cũng có vẻ hưng phấn hơn, sắc mặt đỏ bừng như một đóa hóa anh đào tuyệt đẹp, ánh mắt ngập nước chớp chớp, nhìn chồng mình cao lớn xuất chúng, lòng cũng tràn đầy cảm xúc. Ánh mắt phá lệ đưa tình, Kỷ tiên sinh nhìn muốn chìm đắm ở bên trong.
Kỷ tiên sinh ôm vòng eo thanh mảnh của cô, không có hảo ý ở bên tai cô nói nhỏ: “Anh sẽ chờ tới khi trời tối!”
Bạc cô nương thẹn thùng nhìn anh một chút, nghĩ đến chuyện lúc tối trờ lại vừa mong đợi lại vừa căng thẳng.
Là Tết Âm lịch nên cha mẹ đều ở nhà, Kỷ Lan cùng Bạc Hà bàn nhau tạm thời chưa đi nghỉ tuần trăng mật, trước tiên ở nhà ăn Tết thật vui vẻ cùng người nhà trước, chờ Kỷ Bá Sơn cùng Lý Nham xuất ngoại, bọn họ mới đi nghỉ tuần trăng mật.
Buổi tối, Bạc Dự cùng Kỷ gia ăn tối cùng nhau. Bạc Dự thấy con gái cuối cùng cũng tìm thấy tổ ấm của riêng mình, vô cùng vui vẻ, cảm thấy còn tốt hơn trong nhưng giấc mơ của ông rất nhiều.
Ăn cơm chiều xong, Bạc Hà cùng Kỷ Lan đưa bố cô về nhà, sau đó Kỷ Lan lái xe đưa Bạc Hà đến một khách sạn năm sao trong nội thành.
Nơi này Lý Nham đã giúp hai người đặt phòng trước, bà ở nước ngoài mấy năm, tư tưởng cũng thoáng hơn, cảm thấy đêm tân hôn là cô dâu mới hẳn muốn là một đêm suốt đời khó quên, ở nhà nhiều người tuy rằng phòng nhiều lại rộng rãi nhưng dù sao cũng toàn là người già, sợ hai người không đủ tự do.
Bà liền cho hai người đi đặt một cái phòng khách sạn thật sang trọng lại ở trên tầng cao nhất làm tổ ấm tân hôn của hai người.
Sắp xếp như vậy làm Bạc Hà cảm giác được Lý Nham là một người mẹ chống dễ tính, tuy rằng tính tình có hơi nóng nảy nhưng hết thảy đều là ruột để ngoài da, có gì nói nấy, tốt hơn những người mặt cười mà dạ không cười nhiều lắm. Cô thấy mình thật may mắn khi có một người mẹ chồng như vậy, dù tương lai có ở cùng một chỗ thì chuyện mẹ chồng nàng dâu chắc cũng không cần lo lắng.
Hai người tới khách sạn cầm chìa khóa lên phòng. Vào đến trong phòng, Bạc Hà kinh ngạc nhìn xung quanh đánh giá một vòng, loại phòng xa xỉ như vậy đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy. Phòng tắm đặc biệt rộng, chính giữa đặt một cái bồn tắm mát xa đủ chứa được hai người, cái này hiển nhiên là chuẩn bị để tắm uyên ương mà.
Bạc Hà đứng trước cửa phòng tắm đang định xoay người, Kỷ tiên sinh nhanh chóng đứng chặn ở cửa phòng, chặn mất đường lui của cô, sau đó khoanh tay cười hắc hắc.
Nụ cười hàm chứa ý tứ sâu xa làm cho Bạc cô nương mặt đỏ tim đập, có một cảm giác bước vào hang hùm miệng sói.
Kỷ tiên sinh nhìn bồn tắm lớn lại nghĩ đến lần ở trung tâm mát xa không thể tiến hành thủy nhũ giao hòa, vì thế duỗi tay ôm Bạc cô nương vào lòng nuốt nước bọt nói: “Chúng mình bắt đầu luôn đi!”
Bạc Hà hiểu được ý tứ của anh nhanh chóng chay đi nói: “Không cần vội đâu, xem ti vi một lát đã.”
“Không có tâm tư, đêm tân hôn xem ti vi gì chứ, anh cũng không vội, tắm rửa một chút trước, tắm xong làm chính sự.”
Nói xong anh liềng chủ động giúp Bạc Hà cởϊ qυầи áo. Cô dâu hôm nay mặc tương đối ít, vào phòng lại đã cởi bỏ áo khoác, bên trong chính là lễ phục, váy lập tức bị Kỷ Lan lột xuống, lộ ra đồ lót màu đỏ bên trong, trên cơ bản chính là áo tắm hai mảnh rồi.
Núi băng cao ngất được bao bọc bởi nội y đỏ thẵm càng làm nổi lên một mảnh kiều diễm, đường cong hoàn mĩ, làm hứng thú nhanh chóng tăng vọt. Kỷ Lan cảm thấy cổ họng của mình nhanh chóng muốn khô khan, hạ thân có cảm giác đau trướng.
Trong phòng mở máy sưởi, áo tắm hai mảnh như Bạc Hà cũng không cảm thấy lạnh, nhưng bị Kỷ tiên sinh nhìn như muốn ăn sống nuốt tươi như vậy làm lưng cô toát ra một tầng khí lạnh, mặt cũng muốn đỏ lên.
Kỷ tiên sinh hít sâu một cái, miễn cướng khắc chế lửa nóng trong lòng. Tay nhanh chóng tiến đến sau lưng cô cởi bỏ áσ ɭóŧ, móc áo là loại chỉ cần chạm tay là rơi ra. Áσ ɭóŧ màu đỏ rơi xuống hai khối anh đào liền hiện ngay trước mắt.
Bạc cô nương mặt đỏ kinh người, nhanh chóng muốn che đi ánh mắt của anh, kết quả tay vừa muốn đưa ra, Kỷ tiên sinh đã nắm lấy. Kỷ tiên sinh đem tay cô để ra sau, ôm cả người cô vào ngực, bế cô lên, để trong bồn tắm lớn bắt đầu mở nước. Bạc cô nương theo bản năng muốn tắt đèn nhưng lúc này tay cũng không thể với tới công tắc. Qυầи ɭóŧ phía dưới bị Kỷ tiên sinh vứt ở một bên ghế, phong cảnh tuyệt đẹp bị nhìn không sót một điểm nào.
Kỷ tiên sinh nhanh chóng cởi bỏ đồ của mình ngồi cạnh cô không để sót một khe hở, sau đó giở trò muốn giúp cô té nước, thuận tiện sờ tới sờ lui, xoa đến xoa đi rất là bận rộn.
Phát tài muội muội vừa thẹn thùng lại vừa sợ ngứa, bị Kỷ tiên sinh xem hoa nắn liễu bên cạnh đã muốn luống cuống tay chân, ngượng ngùng không thôi, muốn che bên phải mất bên trái, muốn giữ phía trên phía dưới lại thất thủ, hai người trong phòng tắm ép buộc đến ép buộc đi, nước trong bồn bắn hết ra xung quanh, trong chốc lát Bạc cô nương duyên dáng hô to một tiếng, chốc lát Kỷ tiên sinh lại thét lớn một tiếng.
Nước dập được lửa trong trường hợp này hiển nhiên không đúng, hai người đành dập lửa hộ nhau, đặc biệt là Kỷ tiên sinh, thân thể phản ứng rõ ràng, quần dưới nổi lên một ngọn núi sừng sững trong nước.
Bạc Hà nhìn thấy rõ ràng, trong lòng nước có cái gì, trong ngực tim đập rộn ràng, tưởng tượng đến cảnh tên bay đạn lạc, vừa thẹn thùng vừa sợ hãi.
Kỷ tiên sinh thấy giai đoạn một thế là đủ rồi, khẩn cấp mặc áo tắm vào đưa cô gái đã được tắm sạch sẽ bao trong áo tắm ôm đi vào phòng.
Giường vô cùng êm ái, thích hợp với đủ loại tư thế. Kỷ Lan thân mật hôn trong chốc lát, sau đó một đường hôn đến trước ngực cô, Bạc Hà có cảm giác như là cá nằm trên thớt, thân mình bị anh đùa giỡn mềm thành một đống.
Kỷ tiên sinh cảm giác được ngón tay đã ẩm ướt, nhanh chóng hạ thủ thăm dò vào sâu bên trong một chút, cô cảm thấy có vật muốn xâm nhập sâu vào bên trong, đùi liền nhanh chóng khép lại.
“Anh sẽ nhẹ nhàng, em đừng sợ.”Anh nhẹ giọng âu yếm cô, đặt vũ khí ở chính giữa.
Bạc cô nương cảm thấy chuyện này chạy trời không khỏi nắng, sớm muộn đều phải trải qua nên liền quyết tâm trưng gia bộ mặt anh dũng hy sinh. Nhưng quyết tâm cũng chỉ là quyết tâm thôi, Kỷ tiên sinh bắn phát súng đầu tiên, niềm anh dũng hy sinh của cô nhanh chóng bay đi đâu mất, cái này cũng đau quá mức, cô quyết liệt muốn rời thắt lưng đi.
Kỷ tiên sinh âu yếm nửa ngày, luôn miệng cam đoan sẽ chậm rãi nhẹ nhàng.
Bạc Hà do dự nửa ngày, lại thử thêm một lần nữa, miễn cưỡng bày ra tư thế đón ý nói hùa.
Kỷ tiên sinh quả thực rất nhẹ, để binh khí cọ bên này vào cái, cọ bên nọ vài cái, Bạc cô nương có cảm giác thật sự khác lạ, lại vô cùng thoải mái. Vì thề cảnh giác cũng nơi lỏng hơn, đùi cũng không kẹp chặt nữa. Đột nhiên Kỷ tiên sinh dùng sức đánh vào, tiến thẳng vào trong.
Bạc cô nương bị đau không nhịn được kêu lên một tiếng, như là con rắn nhỏ bị đâm một nhát nhanh chóng liều mạng dãy dụa muốn thoát ra.
Kỷ tiên sinh nói giọng khàn khàn: “Em đừng động đậy, để anh đi ra đã!”
Cô nức nở ừ một tiếng, không nghĩ cô dừng lại, anh lại đem tất cả nhanh chóng tiến vào, rõ ràng lưu loát nhanh chóng tiến tới.
Lần này đau đến độ muốn chết, Bạc cô nương kêu đến lạc mất giọng, âm thanh rung động. Anh đúng là kẻ lừa đảo, cô tức giận ở dưới thân anh muốn xoay thắt lưng, lại muốn dùng tay tóm hung khí của anh lôi ra.
Kỷ tiên sinh ở thời khắc mấu chốt kêu lên một tiếng nhanh chóng bắt lất hai cánh tay muốn vào cứu viện của cô, để lên trên đỉnh đầu khiến Bạc cô nương nằm trong cái tư thế bị tước vũ khí đầu hàng, sau đó anh nhanh chóng anh dũng tiến tới.
Bạc cô nương bị đau nức nở, cũng không còn khí lực phản kháng, may mắn sau khi đau qua một trận, sau lưng bị ma sát mạnh có điểm muốn tê rần, cảm nhận sâu sắc không giống lúc đầu. Cô quay đầu nhìn ra tường, bắt đầu tiếp tục chịu khổ.
Khổ hình giằng co suốt 40 phút, Kỷ tiên sinh mồ hôi vã ra, từng giọt chảy lên người cô, anh lại tiến đến liếʍ liếʍ, Bạc cô nương nghĩ anh muốn thu binh, không nghĩ tới đao phủ cảng giống như muốn điên, nhanh chóng nhấn mạnh vài cái, không thèm giữ lại hàng trong kho, thế mời mỹ mãn ghé lên người Bạc cô nương, ngọt ngào hôn môi cô.
“Có thoải mái không?”
Bạc cô nương ném sang ánh mắt đầy oán hận, lại tủi thân: “Thoải mái cái đầu anh, đau muốn chết.”
Kỷ tiên sinh cười hì hì nói: “Lần thứ hai sẽ không đau, đợi lát nữa làm lại một lần.”
Bạc cô nương lập tức kêu oai oái: “Không cần.”
Kỷ tiên sinh hùng dũng, nhe nanh cười: “Anh biết lần đầu tiên đau, vừa rồi cũng chưa dùng toàn lực đâu, chính là khởi động thôi, đợi chút nữa lại làm.”
Nhìn Kỷ tiên sinh hung ác, Bạc cô nương rốt cuộc hiểu được cái gì gọi là muốn sống không được muốn chết không xong.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trêu Chọc
- Chương 40