Lần này, người đàn ông im lặng rất lâu.
"Được." Hắn ta nói: "Chỉ cần cô đem Chu Tử Hàm trở về, tôi lập tức tin cô. Có điều thả cô ra thì cần một khoảng thời gian nữa."
Mặt Nguyễn Thanh Thanh tràn đầy vui mừng: "Được!" Cô nhìn Tằng Hy một cái, có chút giễu cợt: "Thực sự muốn đưa người khác về nhanh như vậy ư? Không sợ Hy Hy ghen sao?"
"Cứ bắt về trước." Người đàn ông cũng cười, xoa đầu Tằng Hy: "Cô ấy cũng không thể so với Hy Hy được."
Nguyễn Thanh Thanh rót cho cả hai một tách trà, nâng ly: "Hy vọng chúng ta đều đạt được điều mình mong muốn."
Người đàn ông nâng tách trà lên, một hơi uống hết.
Nguyễn Thanh Thanh dường như cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, cười nói: "Anh ra mồ hôi khắp người, muốn đi tắm không? Ngồi chơi với Hy Hy trước đi, tôi sẽ rửa nồi và bát đĩa, xong rồi chuẩn bị cho anh." Cô cầm nồi và bát đĩa đi vào phòng trong, tiện tay đóng cửa lại.
Người đàn ông lẳng lặng ngồi đó, dường như đang suy nghĩ. Tằng Hy chủ động tựa vào vai hắn ta để lấy lòng. Đột nhiên, người đàn ông đứng dậy, kéo cô vào trong lòng, sau đó mới tháo dây rút buộc trên tay cô, hỏi: Ý tưởng vừa rồi của cô ấy, em có hiểu không?
Tằng Hy lắc đầu, họ nói liên tục lại còn nói quá nhanh, cô chỉ biết đọc khẩu hình một số từ ngữ đơn giản, hoàn toàn không thể đoán được ý nghĩa.
Người đàn ông: Ngày mai cô ấy sẽ giúp anh đưa Chu Tử Hàm trở về, giống như em vậy.
Tằng Hy chỉ cười: Em nghe theo anh và chị Thanh Thanh.
Người đàn ông nhìn cô một lúc, đột nhiên nắm chặt cằm của cô, khiến cho cô muốn lùi về phía sau vì đau. Người đàn ông hỏi: Em có phải cảm thấy là bọn em nói gì anh cũng nghe theo, từ hôm qua đã bắt đầu lừa gạt anh phải không?
Tằng Hy: Không! Bọn em không có!
Người đàn ông cười không ngừng khiến Tằng Hy hoảng sợ. Lúc này hắn ta mới nói: Vừa rồi, chị em tốt của em đã nói với anh cách lừa cô gái câm điếc kia ra ngoài. Từ bước đầu đến bước cuối, cô ta đều đã nghĩ xong rồi, thật khiến người ta khó có thể từ chối. Suýt chút nữa thì anh đã tin rồi.
Tằng Hy cảm thấy trong lòng bỗng chốc trở nên nặng nề: Anh không tin sao? Chị ấy là sinh viên đại học, rất thông minh và tài giỏi, anh có thể tin chị ấy!
Người đàn ông nói với Tằng Hy: Cô bé ngốc, chơi trò gia đình với bọn em, lại tưởng là thật à. Để anh nói cho em một bí mật nhé, chị Thanh Thanh của em không nghe thấy được - ngay từ đầu, anh đã không có ý định buông tha cho cô ta, để cho cô ta sống sót.
Phải, cô ta thông minh và tài giỏi nhưng miệng lại toàn là những lời dối trá. Cả đời này anh ghét nhất là loại phụ nữ như vậy. Có phải cô ta nghĩ rằng có thể như trước kia chơi đùa đàn ông trong lòng bàn tay không? Ha ha ha, lần này cô ta nhầm rồi. Anh mới là người chơi đùa bọn em! Anh đang xem hai người bọn em diễn kịch! Anh để cô ta nghỉ ngơi thật thoải mái trong phòng một đêm, anh thả em ra khỏi l*иg giam, anh ăn cháo và uống trà của cô ta, nghe cô ta nói nhảm. Anh muốn khiến cho người phụ nữ tự cho mình thông minh này tưởng rằng mình đã thành công, đã đối phó được anh, rằng cô ta có thể sống sót!
Anh sẽ không bao giờ cần đến đồng bọn. Ở đây, trong thế giới của anh, anh chính là vua, là chủ nhân của bọn em! Bọn em đều là những con chó của anh, muốn chơi thì chơi, muốn gϊếŧ thì gϊếŧ!
Em có biết đối với loại phụ nữ như cô ta, đòn đánh tàn nhẫn nhất là gì không? Chính là ngay lúc cô ta tưởng mưu kế của mình đã thành công, lúc cô ta đang cảm thấy đắc ý nhất thì vạch trần cô ta. Đúng, chính là lúc này, anh sẽ ra tay, lúc đó anh sẽ để em được nhìn thấy não của cô ta, đỏ và trắng giống như đậu hũ, rất đẹp mắt, anh sẽ lấy ra cho em chơi!
Tằng Hy như phát điên, cố gắng vùng vẫy ra khỏi vòng tay của hắn ta, muốn chạy vào trong phòng. Nhưng làm sao cô ấy có thể trốn thoát được? Hắn ta kéo cô lại, tát mạnh vào mặt, khiến cô choáng váng. Sau đó hắn ta ném cô trở lại giường, khóa l*иg lại.
Tằng Hy khóc nấc lên, liên tục lắc đầu, rồi lại quỳ trên mặt đất, lạy hắn ta. Người đàn ông chỉ cảm thấy trong ngực lạnh lẽo đến tột độ, lại cực kỳ hưng phấn. Từ dưới l*иg, hắn ta lấy ra một cái búa sắt, vung lên không trung, làm ra động tác như thể muốn đập vỡ cái gì.
Hắn ta quay lưng lại, bước từng bước vào căn phòng phía sau.
Sự đấu tranh và cảm giác bối rối khi ôm Tằng Hy đêm qua, bây giờ đã có câu trả lời.
Hắn ta đã ở rất gần ánh sáng rồi, có lẽ Tằng Hy thật sự sẽ là một tia sáng khác trong cuộc đời hắn ta. Hắn ta đã thật sự tin cô.
Nhưng cô ấy vẫn không biết rằng hắn ta không cần được cứu rỗi.
Cô ấy cũng không thể có được hạnh phúc.
Trong căn nhà này không ai có thể sống với hy vọng trong lòng.
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Ying
Beta: Felicia
Check: Trân Trân