Chương 63

Cô bỏ hộp túi vào thùng rác,đυ.ng vào vai anh,vừa chạy đi vừa nói:"Cậu cũng đừng đến tìm tớ !"

Thẩm Quan Trì nhìn cô giận đùng đùng, bóng lưng nhỏ chạy đi,mắt run run.Tầm mắt có chút hoảng.

Anh nhìn đồng hồ đeo tay,đã là mười hai giờ hơn rồi.Suy nghĩ một chút,vẫn nên đuổi theo cô.

Bóng đêm yên tĩnh.

Thư Hương Nồng không biết anh đang đi theo,cho đến khi đi đến kí túc xá nữ,nhìn thấy cô đi vào lầu.

Anh bảo vệ cô trong thầm lặng.

Giống như hồi cấp hai cô yêu sớm bị phạt quỳ,anh cúp tiết về nhà xem cô.Cũng chưa từng nói với cô những gì anh đã bỏ ra.Bởi vì quá quen thuộc,Từng có sự dịu dàng và tình cảm,tất cả đều trở thành điều không thể thiếu.

Thẩm Quan Trì nhìn Thư Hương Nồng an toàn vào cổng.

Tròng lòng bỗng nhiên có chút hoang mang.

-Anh dường như chưa từng dự đoán nghiêm trang như vậy.

Cũng không còn sớm nữa,anh cũng phải quay về rồi.Thẩm Quan Trì quay trở về.

Đi dưới mái trường tĩnh mịch. Trong lúc mơ hồ nghĩ về nghỉ hè lúc tốt nghiệp cấp hai năm đó,cùng với Thư Hương Nồng nói chuyện, ngắm sao,đom đóm, trên sân thượng.

"Thẩm Quan Trì,chúng mình ngoéo tay đi"

"Chúng ta mãi mãi không bỏ rơi,không phản bội,làm bạn tốt cả đời này,được không?"

"Bố mẹ cậu mặc dù không còn rồi,nhưng mà,vẫn còn tớ,bố mẹ tớ chính là bố mẹ cậu,nhà tớ cũng chính là nhà cậu,cậu có thể đến nhà tớ bất cứ lúc nào ! Chúng ta đều ở đây!"

Đây chính là cô gái cho anh sự ấm ám và hy vọng.

Anh thật sự không nên yêu cô.

Vốn dĩ họ có thế làm bạn thân cả đời.Vĩnh viễn không thay đổi.

Lại bị anh làm hỏng,

-

Thư Hương Nồng ôm mặt chạy lên tầng,đẩy cửa đi vào,không nói lời nào ngồi trước bàn đọc sách.

"Ai trêu ghẹo Thư Tiểu thư rồi,Tức giận đến như vậy." Từ Ninh thấy cô vừa ngồi xuống đã ném quyển sách trên bàn,xé gói mặt nạ giấy hỏi,

Cô lại thở dài một cái,tay chống gò má:"Không ai trêu tớ."

"Không ai trêu cậu mà cậu có thể tức giận như vậy sao?"

"Không có gì,chỉ là tự dưng tâm trạng không tốt." Thư Hương Nồng mím môi,không có tâm trạng là một mặt,còn mặt khác là biết Từ Ninh,Lâm Hiểu Cáp quan hệ tốt với mình.Nhất định sẽ chửi người làm cô tức giận.

Cô giận nhưng cũng không muốn nói xấu Thẩm Quan Trì.

Hậu quả của việc ôm ấm ức trong lòng chính là càng tức giận thêm,Cô vội vàng lướt điện thoại,vuốt không được liền bỏ đi.

Trước nay chỉ thấy cô vô cớ gây rối,Thẩm Quan Trì vậy mà vì lý do cũ rích mà mặt lạnh bỏ rơi cô! Điều này thật sự khiến người ta khó mà chấp nhận.Hơn nữa,cô có lòng tốt đem đồ ăn ngon cho anh,anh đúng là lấy ơn báo oán mà.

Thư Hương Nồng vuốt vuốt tóc,"hz,thôi bỏ đi..."

Đứng dậy,"tớ đi tắm cái đã,các cậu dùng nhà tắm không?"

Lâm Hiểu Cáp: "Chúng tớ tắm xong hết rồi."

Từ Ninh :"Đi tắm đi,tắm xong tâm trạng sẽ tốt hơn.Ngoan nào?"

Cô cho Thư Hương Nồng một chiếc hôn gió.

Thư Hương Nồng đáp trả lại cô một cái,sau đó lấy váy ngủ và khắn tắm,vào phòng tắm đóng cửa lại.

Nước chảy từ vòi hoa sen.

Thư Hương Nồng tóc ướt nhẹp,vuốt tóc ra sau,lộ ra khuôn mặt. Nước ấm ướt hết người,bình tĩnh lại một chút,hơi nước bốc lên,cô say sưa nhìn hơi nước bốc lên từ sàn,nhớ ra bản thân hình như đã nói câu "đoạn tuyệt",mà Thẩm Quan Trì cũng thầm chấp nhận rồi.

Lông mày hơi nhéo lên.

Trách

Sao lại nói đoạn tuyệt cơ chứ...

Cô bắt đầu có chút hối hận vì lời bản thân đã nói ra.

Nhưng lại nghĩ.

Từ nhỏ cô đã từng nói những lời quá đáng với Thẩm Quan Trì cũng không chỉ là một hai câu.Anh chắc cũng không để tâm chứ.Tức giận cãi nhau thôi mà,ai mà không nói những lời khó nghe?

Cũng không biết tại sao cô lại có suy nghĩ mặc định như vậy.

Luôn cảm thấy Thẩm Quan trì vẫn luôn ở bên cô.

Giống như nhà mình,như bố mẹ,như mùi hương trên bệ cửa sổ vẫn đang ở đấy.Cho dù có tức giận cãi nhau như nào,anh cũng sẽ không ghét cô,không đoạn tuyệt với cô thật.

Điều này vẫn mặc định trong tiềm thức của cô,lại làm cho tâm trạng cô thoải mái nhẹ nhõm.

một cái chạm làm tắt đi vòi hoa sen đang mở.

chương 34 đêm thứ 34

Thư Hương Nồng đợi chờ thời gian để chuyện này tự động lật ngược tình thế,vốn không để lần cãi nhau này trong lòng.

giờ học bận chơi các loại media.

Cho đến khi Kinh Bình bắt đầu tuyết rơi,cô nghe một bạn nữ trong kí túc nói chuyện mua vé xe về quê mới đột nhiên phát hiện:đã hơn hai tháng không liên lạc với Thẩm Quan Trì !

Cô mở wechat,xem lần nhắn tin cuối cùng vẫn là lúc tháng chín,dòng tin Thẩm Quan Trì gửi từ rạng sáng 4 giờ hơn:

Thư Hương Nồng chống cằm.

Bởi vì có kinh nghiệm dồi dào được người khác theo đuổi ,mà mỗi lúc lại nảy sinh ra một ít liên tưởng.

Nhớ đến,trước đây bởi vì đối phương là "Thẩm Quan Trì",mà xem nhẹ những chi tiết, không suy nghĩ sâu xa.

Ánh mắt lúc anh cười dịu dàng.

Lúc bị cô nhìn thẳng.

Cúi thấp ánh mắt,thái độ né tránh.

Đều cực kỳ giống như đang yêu thầm cô,con trai không tìm được cách tiếp cận... Suy đoán này vừa mới bắt đầu,Thư Hương Nồng đã bị bản thân dọa !

Cô lo sợ cầm lấy điện thoại.

Cả người toát mồ hôi lạnh...

Không thể nào.

Thẩm Quan Trì,sao có thể...

-

Kỳ thi cuối của kỳ này không khó,thầy nêu về điểm chính,dựa vào mà học thuộc là được.Dễ hơn nhiều so với kỳ thi cuối cấp ba.

Thư Hương Nồng viết ẩu đối phó cho xong,kỳ nghỉ,mà ngày về của vé xe còn cách mấy ngày.Lúc mua vé chủ yếu là đợi Thẩm Quan Trì.Mặc dù anh không nghe điện thoại,vẫn chưa liên lạc,nhưng cô biết rõ thời gian tan học của anh.

Đợi ở trường tâm trạng bực bội,đúng lúc Tư Trác và Miko rủ cô đi KTV