Chương 1.3

Nhưng không nghĩ đến là giọng nói của thiếu nữ nhẹ nhàng uyển chuyển, nói ra lời hoang đường như lời nói đùa, nhưng nghĩ đến có lẽ là nàng trói mình đến nơi này, lại cảm thấy những lời này không phải là đùa giỡn.

Âm thanh nghe có vẻ giống như một thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi.

Bất quá tu sĩ phần lớn không thể từ ngoại hình cùng giọng nói để phán đoán tuổi tác cụ thể, hắn cân nhắc một lát, thử cùng nàng thương lượng nói: "Đạo hữu, tại hạ là tu sĩ Huyền Dạ tông, nếu ngươi có thể buông tha tại hạ, đợi ta trở lại tông môn, nhất định sẽ có trọng tạ."

Thiếu nữ không trả lời, nhưng hắn nghe được tiếng bước chân dần dần tới gần của nàng.

Tầm mắt bị che khuất, chỉ có thể cảm nhận được xúc cảm trên thân thể, đầu ngón tay sáng bóng nâng cằm nam tử lên, Tạ Cẩm Nhân cúi người xuống, tiến đến bên tai hắn, trêu ghẹo hạ thấp giọng: "Ta cứu ngươi, hiện tại không phải là cơ hội tốt để "tạ ơn" sao?"

Lần đầu tiên trong đời thân cận với nữ nhân như vậy, Tuân Thù không được tự nhiên tránh mặt, thân thể cũng ngã xuống theo. Đè nén cơn thịnh nộ trong lòng, trả lời: "Ngươi muốn ta cảm tạ như thế nào?"

"Đương nhiên là dùng thân thể đạo quân." Nàng nói đến đây, dừng một chút, đầu ngón tay dọc theo đường môi nam nhân chậm rãi di chuyển xuống, "Vừa rồi thừa dịp Đạo Quân mê man, cho đạo quân ăn một ít thứ tốt, hiện giờ cũng nên đến lúc phát tác."