Trên Đời Có Sáu Việc Nên Làm Nhất

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thích Nguyên bị một đoạn văn nhỏ trên mạng làm có chúý, đoạn nhỏ này tên là: “ Nhân sinh tối nên làm sáu sự kiện”. Nhân sinh tối nên làm sáu sự kiện: Kí hợp đồng với hai thám tử tư, kêu bọn họ theo d …
Xem Thêm

Chương 34
CHƯƠNG 34

Cứ như vậy, họ nhìn nhau, Diệp Tử Khuynh giống như vì mình thất thố có chút quẫn bách, Tần Yến tiếp tục theo dõi hắn không được tự nhiên đỏửng mặt. Này trong nháy mặt thực ngắn ngủi, Tần Yến lại cảm giác thật đẹp, thực dài, có thểđể lại tưởng nhớ cả một đời.

Nhưng giây tiếp theo bầu không khí này liền bịđánh vỡ, Diệp Tử Khuynh lại cúi thân xuống hung tợn cắn hắn.

Tần Yến sáng sớm không có tâm trạng, bất đắc dĩ nhận y nhiệt liệt duyện hôn mình. Cóđôi khi hắn nghĩ không ra Diệp Tử Khuynh là tâm tính gì, mỗi một lần bọn họ vì mấy chuyện không rõ ràng gây nhau, Diệp Tử Khuynh sẽđột nhiên tập kích hắn, rồi sau khi bọn họ làm xong sẽ như không có chuyện gì.

Diệp Tử Khuynh đem Tần Yến áp lên sô pha hôn thật

sâu, tính khí hai người đều dần dần đứng lên, cách qυầи ɭóŧ cọ cùng một chỗ. Diệp Tử Khuynh một bên nâng tay cởϊ áσ phông của hắn, ngón trỏ thô bạo xoa bóp đầu nhũ hắn.

Trong khoảng thời gian này, đầu nhũ Tần Yến bịđiều giáo ngày càng mẫn cảm, hơi chút đùa giỡn liền dứng lên, hơn nữa toàn bộ thân thể sẽ cảm thấy tê tê dại dại. Tần Yến nhịn không được cong chân lên,dùng khố hạ ma sát hạ thân thanh niên, thúc giục y nhanh lên.

“Khiếm thao!” Diệp Tử Khuynh bị hắn câu dẫn bốc hỏa lên, vỗ hắt một phát, sau đóđem tụt qυầи ɭóŧ hắn xuống, đại lực tách ra hai chân hắn.

Từ lúc bọn họ bắt đầu cọ xát nhau, Diệp Tử Khuynh liền phi thường giống Doremon, tùy thời có thể lấy ra một ít đạo cụđến.

Tỷ như hiện tại, hắn từ tầng dưới bàn trà lấy ra một lọ trơn tề.

“Dựa vào, ngươi từ khi nào thìđặt cái này ởđây… a…Ân!” Tần Yến còn không kịp oán giận, trơn tề liền mạnh mẽđi vào sau huyệt hắn, chất lỏng lạnh lạnh liền như vậy trực tiếp đi vào, “… Thao… Ngươi điểm nhẹ chút đi…”

Diệp Tử Khuynh không đểýđến hắn, đưa hai căn ngón tay đút vào.

“A…” Tần Yến thoải mái mà than một tiếng, bên trong mị nhục run rẩy, cảm giác được ngón tay Diệp Tử Khuynh nhiệt tình bò lên, đưa bào rồi thụt lại vừa co rụt vừa mát xa. Khi dễ tuyến tiền liệt hắn, triệt để nhu lộng, khuếch trương, bên trong liền co rút lợi hại hơn.

Diệp Tử Khuynh phi thường thích như vậy, đem mặt sau hắn sáp đến chảy nước rồi lại tái đi vào, Tần Yến phi thường bất mãn này khảo niệm sự nhẫn nại của hắn, hắn rên lên: “…Ân…Ân a…Đừng lộng, nhanh lên…”

“Nóng này? Ân?” Ngón tay Diệp Tủ Khuynh dùng lực móc lên một cái, “Lập tức liền gϊếŧ chết ngươi.” Hắn đột nhiên ôm lấy Tần Yến, để hắn nửa quỳ nửa ngồi trên người mình, đỡ tính khí mình, thuận thế chọc vào.

“Ngô ân…!” Tần Yến có chút bị dọa đến, ôm chặt y.

Diệp Tử Khuynh không nói nhảm nhiều, y giam cầm eo hắn bắt đầu hướng lên trên va chạm.

Này cơ thể tư thế chỉ cần Tần Yến động nhẹ liền có thểđể Tần Yến đâm vào rất sâu, cực đại tính khí trơn tru ra vào, mỗi lần xâm hập đều khiến hắn run rẩy, đỉnh hắn đến muốn quỳđều quỳ không được.

Tần Yến cơ hồ chưa từng nhìn qua mặt Tần Yến lúc làʍ t̠ìиɦ, lúc này rốt cục có cơ hội. Mặt tiểu Diệp Tử Khuynh có chút ngây ngô, nhưng bộ dáng động tình lại thập phần gợi cảm. Lúc này, hắn hơi hơi cau mày, tầm mắt cụp xuống, giống như có chuyện gì làm phiền hắn suy nghĩ.

Tần Yến đã muốn bị thao đến không nói nên lời, nhưng hắn vẫn nghĩ muốn dựa vào gần một chút, hôn chân mày y, nói cho y chuyện này cũng không khó như vậy, hắn sẽđối y hảo, vẫn sẽ luôn là như vậy.

Bất quá sau khi hắn vừa hôn khẽ trán Diệp Tử Khuynh, Diệp Tử Khuynh lại ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn, sau đó một tay chặn lấy cổ hắn rồi hôn lên.

Miệng lưỡi dây dưa ngay từđầu nhiễm đậm ***, nhưng tiết tấu dần dần chậm lại, thậm chí có chút ôn nhu. Lúc này tay còn lại của Diệp Tử Khuynh cũng dần ôm lên lưng hắn.

Hôn môi, ôm nhau… Bọn họ tuy rằng có một thời gian bình lặng ,nhưng thời khắc ôn nhu như vậy quả thật chưa trừng trải qua. Tần Yến cảm giác đầu óc choáng váng, chỉ cần nghĩđễn Diệp Tử Khuynh ôm hắn tim liền phanh phanh đập, bộ vị mập hợp càng nóng… Hạ thể hắn trướng đau cương cứng, đυ.ng đυ.ng cơ bụng Diệp Tử Khuynh, theo cao thấp đong đưa mà lưu lại vệt nước *** mĩ. Hắn chưa bao giờ biết, chỉ là tâm dồi dào kí©h thí©ɧ liền có thể khiến thân thể kích động như vậy.

Hắn nghĩ, đại khái đây là lần đầu tiên hắn gặp người có thể khiến hắn tâm động như vậy.

Diệp Tử Khuynh vừa thao hắn, vừa đem hắn chậm rãi thả vào sô pha, vị trí này hắn càng dễ dùng lực.

“…Cáp a… Ân, a a… ! Không được!” Tần suất càng nhanh hơn, Tần Yến liền nhịn không được rêи ɾỉ ra tiếng, ngửa cổ lộ ra đường cong tinh xảo, giãy dụa thở dốc.

Lúc này Diệp Tử Khuynh không làm động tác thừa, một ngụm cắn lên yết hầu hắn, một bên vì hắn thủ *** một bên nhanh chóng trừu sáp, khiến hai người nhanh chóng cao trào.

Sau khi bắn, Diệp Tử Khuynh ghé vào bên người Tần Yến không nhúc nhích, không yên lòng, vừa giống ngẩn người vừa giống làm nũng, rất là khách thường. Tần Yến ngược lại là có chút không tự nhiên. Tiểu báo tử tạm thời thu hồi móng vuốt, nhưng hắn không biết là nên vuốt ve y như mèo nhỏ, hay làđợi y trở lại bình thường.

Hắn xấu hổ khụ một tiếng, đẩy đẩy Diệp Tử Khuynh: “Ta muốn đi WC…”

Kết quả Tần Yến vừa đứng ở trước bồn cầu cũng nó bồi dưỡng tình cảm, đằng sau liền bị người ôm lấy.

“…Ân? Làm sao?” hắn cảm giác Diệp Tử Khuynh thế nhưng cóđiểm… Dính người?

Diệp Tử Khuynh không đáp lại, y trược ủng hắn trong chốc lát, sau đóấn bả vai hắn khiến hắn hạ thấp eo, động tác cũng không thô bạo nhưng không cho hắn cự tuyệt.

Tiếp, Tần Yến tư thế này lại bị Diệp Tử Khuynh đâm

vào.

“A a….. Dựa vào……..” Tần Yến hoàn toàn không có tâm lý chuẩn bị, rụt lại một cái, vừa muốn tiểu lui trở về.

Hắn sau huyệt còn vừa mềm vừa ướt, chỉ cần xoay người một chút đều có thể dễ dàng xâm phạm. Nhưng Diệp Tử Khuynh vừa rồi rõ ràng đã bắn, hắn nhanh như vậy liền có thể cứng trở lại, Tần Yến trăm tư không thế giải…

“Ân…. Khinh…. Điểm nhẹ.” Vừa mới cao trào, thân thể còn thực mẫn cảm, Diệp Tử Khuynh lại không chút nào nương tay, cực đại đầu đỉnh để tại tuyết tiền liệt ma sát, khiến Tần Yến bên hông thực mỏi, hạ phúc rất nhanh nóng lên.

Phát hiện hắn cương, Diệp Tử Khuynh thả hắn một bàn tay, săn sóc vì hăn thủ ***, vừa xóc lên hai cái, khiến Tần Yến vặn vẹo đấu tranh: “Ngô…Đừng bính!… a a a…. Phóng, buông ra…” Trước sau giáp công lại bị cưỡng chế kɧoáı ©ảʍ phi thường cường liệt, khiến hắn cảm giác phía trước nóng đến chuốn cháy.

“Thật sự…. đừng lộng….A…Ân, ân a…. A a!!!” Tần Yến nắm cổ tay Diệp Tử Khuynh, ýđồ ngăn cản dộng tác trên tay hắn.

Diệp Tử Khuynh chẳng những không đểýđến hắn, còn cúi người cắn lỗ tai hắn, khiến hắn đau đến khống thể trốn tránh, đồng thời hạ thân tăng mạnh lực làm hắn, tính khí thô dài ra ra vào vào lại xuyên lại cắm, cường độ va chạm mạnh cơ hồ làm hắn lắc theo không thể ngừng lại, chỉ có thể buông tay Diệp Tử Khuynh, hai tay chống nắp bồn cầu.

“Ô… Ân… Cáp a….” Không qua bao lâu, Tần Yến bị hắn làm cho hai chân nhũn ra, thân người không ngững đâm lao về phía trước, xóc lên, *** thủy tích tại đỉnh tính khí, sau đó chảy rớt xuống bồn cầu: “Khinh…điểm nhẹ.” Hắn cầu xin nói.

Diệp Tử Khuynh đứng ở phía sau hắn, ấn bờ vai hắn, giống như dã thú không ngừng dũng mãnh thao hắn.

Tần Yến đầu óc trỗng rỗng, toàn thân giống như chỉ có bộ vị bịđiên cuồng thao nát kia là có cảm giác—– cảm giác chết lặng làm hắn cảm nhận được khoái ýđiên cuồng.

Một lát sau hắn lại nhịn không được muốn bắn, nhưng hắn muốn bắn tinh nhưng đồng thời cũng cực muốn đi tiểu…

“…Uy! Buông ra…! Ân…..” Tần Yến muốn giãy dụa, nhưng một chút lực cũng không lấy lên được: “Ta…Ân a… Ngươi trước…. dừng, dừng một chút được không…”

Diệp Tử Khuynh không cóđểý hắn.

“…Chân, thực sự không được…. A a…, sướиɠ muốn chết…ân…. Cáp a… Không đúng… Diệp … Diệp Tử Khuynh… Ngươi buông ra…. Ân a, thực sựđấy!” Hạ thể càng ngày càng trướng đau khó chịu, khiến Tần Yến không thể không đánh gãy Diệp Tử Khuynh: “Ta… Ta muốn đi tiểu a!…”

Diệp Tử Khuynh cũng không co đáp ứng Tần Yến, hắn chỉ dừng một chút,

sau đó lại bắt đầu thao lộng, còn thân thủ vỗ về chơi đùa tính khí Tần Yến.

“A a! Không được!……. A, buông ra…. Ngô, ta muốn….Nhịn không được… A a.” Bị buộc bắn như vậy, Tần Yến nhịn càng thêm vất vả.

“Kia… Cư như vậy… Tè ra quần…” Diệp Tử Khuynh thϊếp đến bên tai hắn, thở gấp nói.

“Dựa vào, ngươi như thế nào….. biếи ŧɦái như vậy…. Không được…. A a…. Thả ra…” Tần Yến mặt ửng hồng, trên người cũng nổi lên hồng sắc. Hắn mặc dùở trước mặt Diệp Tử Khuynh làm qua rất nhiều sư tình xấu hổ, như này một tia tôn nghiêm cuối cùng vẫn muốn giữa lại.

Diệp Tử Khuynh biết hắn sắp không được, bên trong hắn co rút càng ngày càng nhanh, nhưng y vẫn vô tình đem tràng bích hắn thao mở ra: “Cứ như vậy tiểu đi…. Không có việc gì…” Y trấn an hôn hôn lỗ tai hắn.

“Không được…. Không được…. ân a…” Diệp Tử Khuynh biết rất rõ nhược điểm thân thể hắn, một lần lại một lần đánh vào tuyến tiền liệt, phía trước, tay y như có như không đùa bỡn đầu đỉnh làm hắn nổi điên. Tần Yến đầu ngón tay bởi vì nắm chặt nắp bồn cầu mà trắng bệch, lại vẫn không muốn thất thố.

“Tần Yến.” Lúc hắn thất thần, Diệp Tử KHuynh tựa vào bên tai hắn, đột nhiên nói: “Ta thích ngươi!”

Tần Yến nghe câu đó, như có phản xạ hạ eo động một cái: “……….A! Bắn……Cáp a…! Bắn…..!” sau đó cả người co rút cao trào, nướ© ŧıểυ cùng dịch thể đồng thời bắn ra.

Tiểu huyệt hắn co rút lại, Diệp Tử Khuynh sáp sâu thêm vài cái, cũng bắn vào.

“Ô…….” Cao trào quá mức cường liệt, lại thêm dịch thể nóng bỏng của Diệp Tử Khuynh phun vào tràng bích hắn, Tần Yến cả người run rẩy, tầm mắt mơ hồ, cả người nhuyễn hẳn xuống, nếu không có Diệp Tử Khuynh ôm, cơ hô muốn ngã xấp xuống.

END 34

Thêm Bình Luận